"Giang Hành Mặc ??" Hạ Sở gọi anh
Giang Hành Mặc thu suy nghĩ, trả lời cô "Hai năm"
Hạ Sở dường như không hiểu rõ
Giang Hành Mặc bổ sung "Thời gian là hai năm, em ở lại Liên Tuyến, về sau..."
Hạ Sở phát hỏa "Hai năm ?? Giang Hành Mặc anh nói đạo lý một chút đi, tôi đã hai mươi tám tuổi, hai năm nữa là ba mươi !! Ba mươi tuổi ấy !! Thật là đáng sợ !!"
Thật sự mà giải thích thì - ba mươi tuổi đối với thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi thì thật sự rất đáng sợ, người nghe - Giang 'lão đầu' ba mươi hai tuổi thật sự cảm thấy rất sâu sắc
Giang Hành Mặc lại nói "Hai năm này cô tự do, có thể làm những chuyện mình muốn làm, cũng có thể đi học những thứ mà mình hứng thú"
Hạ Sở lắc đầu nói "Không, loại tự do này không gọi tự do"
Cô lại nói ngắn gọn dứt khoát "Một năm, nếu không ngày mai tôi sẽ đi từ chức" Chân trần không sợ mang giày, nếu cô không phải cố kỵ tâm tình ba mẹ nhà mình, mới lười nhác cùng Giang Hành Mặc 'đàm phán'
"Một năm cũng được" Giang Hành Mặc lùi lại mà cầu việc khác "Nhưng anh có yêu cầu"
Anh ta còn có yêu cầu ?? Người này...
Giang Hành Mặc nói rất nhanh "Một năm này, vô luận xảy ra chuyện gì em cũng thể sớm mà rời đi"
Nghe anh nói như vậy, Hạ Sở nhẹ nhàng thở ra, yêu cầu cũng không quá phận, cô nói "Tôi hứa hẹn một năm, vậy khẳng định chính là một năm"
Giang Hành Mặc lặp lại "Vô luận xảy ra chuyện gì"
Hạ Sở nghi ngờ nhìn về phía anh "Sẽ xảy ra chuyện gì ??"
Giang Hành Mặc lấy một ví dụ "Tỉ như em thích người khác, muốn rời đi"
Hạ Sở cười nói "Yên tâm yên tâm, tôi sẽ không làm loại chuyện ngoại tình đâu, tôi cũng không phải tra nam"
Giang tổng rất trong sạch nhưng không khỏi có cảm giác bị trúng mũi tên "Anh cũng không có ngoại tình"
"Tôi lại không có nói anh" Hạ Sở không quan tâm nói "Đương nhiên cũng không liên quan, anh vượt qua giới hạn cũng không được nói là ngoại tình, dù sao từ góc độ sự thật mà nói, tôi mười tám tuổi không cùng anh kết hôn"
Rất tốt, lại thêm một mũi tên
Đề tài này thật sự không ổn, Giang Hành Mặc chuyển chủ đề "Lại ví dụ như anh chọc giận em, em tức giận nhưng cũng không thể rời đi"
Hạ Sở bộ dáng hiểu rõ "Được rồi, anh cũng có thể tùy tiện vượt qua giới hạn, ừ... đừng nói là vượt qua giới hạn, nói cho tôi biết đều được"
Giang Hành Mặc "..." Ba mũi tên bị đâm tại ngựa, mùi vị có người nào hiểu không ??
"Anh sẽ không ngoại tình, sẽ không xảy ra" Giang Hành Mặc giải thích cho chính mình "Tôi chỉ là cảm thấy khả năng một ít... ít nhiều gì thì sẽ lừa em một số chuyện"
Hạ Sở nhìn anh chằm chằm "Anh lừa gạt tôi cái gì sao ??"
Giang Hành Mặc môi mỏng khẽ động
Hạ Sở con mắt khẽ cong, cười nói "Không có việc gì, tôi rất chữ tín, anh chỉ cần đừng đụng tới ranh giới đạo đức cuối cùng, còn lại thì tôi đều chấp nhận được"
Khoác com lê cùng cô làm bạn hơn một tháng nay có được tính là không chạm tới ranh giới đạo đức cuối cùng không ??
Giang tiên sinh nghiêm túc suy tư ba giây: Coi là...không tính đi
Kỳ thật Hạ Sở rất tò mò, cô lại không ngốc, nghe ra được hàm ý bên trong lời nói của Giang Hành Mặc, nhưng anh nói quá mở rộng, thời gian hai người tiếp xúc lại quá ngắn, Hạ Sở nghĩ như thế nào cũng không có khả năng nghĩ tới những thứ bên trên
Cô đoán đi đoán lại, cảm thấy đại khái vẫn là chuyện liên quan đến Megan hoặc là Liên Tuyến, không quan trọng, cô thật sự không quan tâm
An tĩnh một lát, Giang Hành Mặc lại đánh một hàng chữ "Em cảm thấy Trương bác sĩ như thế nào ??"
Hạ Sở nói "Rất tốt a, dáng dấp đẹp trai, tính cách tốt, người rất ôn nhu, nhưng là... ừm" Cô ngừng lại một chút "Tựa hồ bên trong lại không ôn nhu như vậy"
Khi cô bắt đầu làm quen với người nào thì hoàn toàn giống như trước đây, rất nhạy cảm
Giang Hành Mặc lại hỏi cô "Em đối với anh ta có cảm giác gì sao ??"
Cảm giác ?? Có thể có cảm giác gì ?? Lang băm
Nói đến đây... Hạ Sở nhìn về phía anh "Anh hỏi cái này làm gì ??"
Giang Hành Mặc "..."
Hạ Sở ngẩn người "Anh sẽ không là cái kia chứ... là đồng tính ấy ??"
Giang Hành Mặc "..."
Hạ Sở vặn lông mày nói "Hướng giới tính là quyền tự do của anh, nhưng nếu để che giấu mà cưới thì cũng quá mức...."
Quá mức cái gì chứ !!! Giang tổng liền không đánh chữ nữa, lấy giọng khàn khàn nói "Vợ của anh bị mất trí nhớ nhìn chằm chằm đàn ông khác hai giây, anh không nên để ý sao ??"
Lần này Hạ Sở không biết trả lời sao, cô hắng giọng nói "Có cái gì mà để ý chứ ?? Trương bác sĩ có ngoại hình rất tốt"
"Em thích những người có dáng dấp đẹp sao ??"
Hạ Sở hỏi lại "Vậy sẽ có người không thích người có dáng dấp đẹp sao ??" Con người đều là động vật có thẩm mỹ nha
Giang Hành Mặc có một chút an tâm, mặc dù anh rất chán ghét gương mặt này của mình, nhưng không thể phủ nhận chính là, gương mặt của anh vẫn được
Hạ Sở rốt cục cũng cất mũi tên đi, cô hỏi anh "Nghe nói ngoại hình của anh cũng rất đẹp ??"
Giang Hành Mặc thầm nghĩ : Đẹp hơn so với Trương Quan Đình
Hạ Sở lại tặng anh một mũi tên "Đáng tiếc là bị hủy dung mạo" Rồi phải quấn thành bánh chưng
Giang tổng cắm đầy mũi tên "..."
Hạ Sở hăng hái, cô quay đầu nhìn anh "Điện thoại di động của anh có hình tự chụp không ?? Cho tôi nhìn một chút"
Giang Hành Mặc tâm xiết chặt
Hạ Sở nói "Anh cũng thật lợi hại, trên mạng làm thế nào cũng không kiếm ra hình của anh, bên trong điện thoại di động của tôi cũng không có, hình kết hôn cũng không, hai chúng ta thật sự đã kết hôn rồi sao ??"
Cô nói đều là sự thật, nếu không thì sớm đã biết Giang Hành Mặc 'ngụy tranh' thành Dante rồi
Nếu như không phải cô xóa hết tất cả ảnh chụp của bọn họ, không phải cô ném hình kết hôn xuống, về sau cô khi tỉnh lại cũng không nhận ra anh
Nghĩ đến cô đoạn tuyệt như vậy, phải triệt để đoạn tuyệt như vậy, Giang Hành Mặc cảm thấy trên ngực đều là những mũi tên có độc, như thiêu như đốt
"Anh chưa từng chụp ảnh" Ném ra câu này, Giang Hành Mặc liền không nói nữa
Anh quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, một bộ không muốn tiếp tục nói chuyện nữa
Hạ Sở cũng không tiện đi truy vấn, chủ yếu là cô vẫn hơi đuối lý, nào có người vợ nào ngay cả dáng dấp của chồng mình cũng không biết ??
Cũng không phải thời cổ đại bị ép cưới
Hai người trở lại công ty, bận công việc của phần mình không đề cập tới nữa
Lúc chiều, Hạ Sở không còn việc gì
Giang Hành Mặc hiệu suất quá nhanh, hai người vừa thỏa đàm 'hiệp nghị', anh liền giúp cô chia sẻ một phần công việc lớn, cô càng ngày càng nhiều công phu ngồi nhìn 'giải trí'
Nhìn cái quỷ ấy, Hạ Sở quả thật nhớ trước khi kỳ thi tốt nghiệp trung học, đã bưng lấy sách vở rồi cố gắng học thuộc
Khoảng bốn giờ, điện thoại Hạ Sở vang lên
Cô cầm lấy lại xem, là Dante
"Buổi tối có rảnh không ??"
Hạ Sở tưởng rằng tại hợp thành tiểu tổ học tập, trả lời "Gặp ở chỗ cũ"
Dante lại nói "Bao nhiêu qua một mực được cô chiếu cố, cảm thấy rất áy náy, nếu không thì buổi tối rảnh thì ăn một bữa cơm được không ??"
Hạ Sở ý thức được bữa cơm này không phải mì tôm cũng không phải thức ăn bên ngoài thậm chí cũng không phải quán mì sợi
Hạ Sở nói "Khách khí làm gì, tiện tay thôi" Lại nói đối với cô lợi ích cũng không nhỏ
Dante rất kiên trì "Dù sao cũng phải cho tôi cơ hội để cảm ơn"
Hạ Sở suy nghĩ nói "Đừng nói như vậy, giống như là bạn học, cậu giúp tôi tôi cũng cảm thấy rất biết ơn"
Dante "Kia không tính"
Hạ Sở nói "Được rồi, hai chúng ta đừng khách khí với nhau làm gì, ban đêm tôi không sao, cùng nhau đi ăn cơm"
Dante gửi cho cô vị trí "Sáu giờ gặp mặt"
Hạ Sở nhìn cái tên của nhà hàng, trả lời anh "Tôi mời "
Dante không trả lời lại, đại khái là không đồng ý cô mời khách
Hạ Sở đúng giờ đi tới nơi đã hẹn, đây là một nhà hàng Tây, bếp trưởng có danh tiếng, muốn ăn nơi này thì phải đặt hẹn từ rất sớm
Chắc hẳn Dante đã sớm muốn mời cô ăn bữa cơm này, cũng không biết bao nhiêu người muốn hẹn tới nơi này
Hạ Sở có chút cảm khái, sau khi đi vào lập tức có phục vụ tiếp đãi, dẫn cô lên lầu, đi tới vị trí gần cửa sổ
Dante rất dụng tâm, chọn một chỗ có phong cảnh rất tốt, mà lại không thể nhìn được
Anh cố kỵ thân phận của Hạ Sở, không muốn gây phiền toái cho cô
Hạ Sở đến gần mới nhìn thấy Dante, anh thay đổi cả áo và quần, cởi T-shirt cùng quần jean ra, một thân mặc thẳng âu phục, vốn là một chàng trai anh dũng giờ được cung cấp thêm một vũ khí hiên ngang
Người ta dựa vào ăn mặc để thay đổi hình tượng, một cụ già ăn mặc trang điểm một chút cũng có thể giả dạng thành một người trung niên anh tuấn, càng không cần nói đến một chàng trai anh tuấn chân chính
Hạ Sở ngồi xuống nói "Chuẩn bị cẩn thận vậy sao ??"
Dante đổi quần áo, khí chất tựa hồ cũng thay đổi, nhìn rất xứng đôi với nhà hàng Tây này, anh nói "Vất vả lắm mới hẹn được cô, sao có thể qua loa ??"
Hạ Sở cười nói "Được, cậu lần nào gọi cho tôi, tôi có lần nào không lập tức đi gặp cậu chứ ??"
Nội dung của câu này thật là dễ nghe, nhưng đáng tiếc người nói chuyện căn bản không có tâm tư gì khác
Giang Hành Mặc nói "Cho nên mới phải đàng hoàng cảm ơn cô"
Hạ Sở hạ giọng nói "Ăn tô mì là được rồi, tới chỗ này ăn cơm, tiền lương tháng này của cậu đi tong á"
Giang Hành Mặc trầm mặc
Nếu thật sự muốn ăn hết số tiền lương tháng này, Hạ Sở sợ là không có nhiều dạ dày lớn như vậy
"Chớ đừng xem thương tiền lương của giai cấp" Giang Hành Mặc nói "Phẩm chất cuộc sống với tiền không hề liên quan"
Hạ Sở trêu ghẹo nói "Ăn mì tôm, ăn một bữa tùy tiện ở mì sợi quán ăn cũng là phẩm chất sao ??"
Giang Hành Mặc "..."
Đâu phải là phong ấn năng lực yêu người khác ?? Cô nàng này não đã thiếu lãng mạn từ khi sinh ra rồi
Hoàn cảnh lãng mạn như vậy, đàn ông anh tuấn như vậy, cô lại chỉ nghĩ những thứ lung tung
Giang Hành Mặc kiềm chế tính tình hỏi cô "Uống rượu gì ??"
Hạ Sở không quan trọng "Gì cũng được"
Giang Hành Mặc đến là muốn uống một chút, nhưng ngẫm lại ' tiền lương' của mình, anh chỉ có thể lùi lại mà gọi món khác, chọn cái rẻ nhất.
Phụ nữ bên này không nhìn thấy giá tiền, nhưng Hạ Sở nghĩ cũng biết Dante khó xử, cô thông cảm nói "Nếu không chúng ta không uống rượu nữa ??"
Giang Hành Mặc nhìn chằm chằm cô
Hạ Sở xẹp xẹp miệng "Giận cái gì mà giận, còn không phải vì tốt cho cậu sao"
Giang Hành Mặc "..." Thế nào lại có cảm giác mặc cả com lê thế này cũng không thể theo đuổi cô ?? Có thể com lê quá nghèo đi
Sau khi đồ ăn được đưa lên bàn, Hạ Sở đâm thịt cua trong salad nói "Nói cậu ấy, đến nhà hàng Tây làm gì chứ, chúng ta chỉ cần ăn xong hai bát mì rồi về làm việc là được rồi"
Giang tổng lại bị nghẹn
Hạ Sở trò chuyện xong những thứ này lại bắt đầu nói về lập trình, cô hỏi anh "Vài ngày trước, phép tính kia đã tìm hiểu chưa ??"
Giang Hành Mặc có thể làm gì được nữa, đã đưa cô tới một chỗ trăm phần trăm lãng mạn như vậy, vậy mà cô lại nói những chủ đề không hề liên quan tí nào
Nói tóm lại bầu không khí của hai người coi như hòa hợp, chợt nhìn thì thấy là tuấn nam mỹ nữ, lắng nghe thì là một đôi lập trình viên, cũng có chút không khí
Ăn cơm được một nửa, Giang Hành Mặc nhìn tâm tình cô không tệ, châm chước nói "Tôi có chuyện nghĩ..."
Lời của anh còn chưa dứt, bị một cao giọng đột ngột cắt đứt
"Vương Thụy Hâm, mẹ nó, thật sự không phải là con người mà"
Phòng ăn là cực kỳ yên tĩnh, hai bàn khoảng cách ở giữa cũng xa, nhẹ giọng nói chuyện người bên ngoài căn bản nghe không được
Nhưng nếu nâng âm lượng lên, lại một giọng nữ phẫn nộ, vang ở một nơi cực kỳ yên tĩnh liền càng cảm thấy chói tai
Hạ Sở ngây ngẩn cả người, Giang Hành Mặc cũng liền giật mình
Bởi vì thanh âm này bọn họ đều rất quen thuộc
Là Cao Tình
Vương Thụy Hâm là chồng của cô ấy
Danh Sách Chương: