"Cái này... e là không được" Hạ Sở không hề nghĩ ngợi liền khoát tay
Giang Hành Mặc "Vì sao lại không được??"
Hạ Sở căn bản không biết khoảng thời gian mình đã kết hôn như thế nào, càng không biết các bạn học đã thấy qua Giang Hành Mặc chưa. Bất quá tính cách nhất định đã biết, chỉ đúng điểm này thui để bị lộ
Hạ Sở nhân tiện nói "Nhất định sẽ bị lộ tẩy, đến lúc đó thì quá mất mặt"
Giang Hành Mặc không có lên tiếng
Hạ Sở nghĩ rằng anh chẳng qua muốn tốt cho cô, trong lòng cảm thấy ấm áp dễ chịu, liền kiên nhẫn giải thích "Cậu thử nghĩ đi, cho dù các bạn học tôi chưa từng gặp Giang Hành Mặc, thì lúc thấy cậu rồi thì chắc chắn sẽ nhớ kỹ, vạn nhất sau này có cơ hội gặp Giang Hành Mặc thật, chẳng phải tôn nghiêm cả thanh danh của tôi sẽ bị vứt về nhà sao ??"
Cô rất cẩn thận, tình huống này cũng có thể nghĩ ra cho bằng được
Giang Hành Mặc thấp giọng nói "Sẽ không có chuyện như vậy" Nhìn thế nào đi chăng nữa, anh vẫn là anh
Mặc dù giọng nói của anh rất nhỏ, nhưng xung quanh trời tối không người, Hạ Sở lại nghe được rõ ràng
Hạ Sở đương nhiên không hiểu ý trong lời nói của anh, cô lại nghĩ tới một tình huống khác "Ngược lại, bọn họ về sau cũng khó có cơ hội gặp Giang Hành Mặc" Giang Hành Mặc mới ba mươi hai tuổi liền ở ẩn không ra ngoài, một tấm hình cũng không chừa lại. Với lại giữa bọn họ đang căng thẳng như vậy, anh ta chắc hẳn cũng không muốn đi gặp bạn học cấp ba của cô, nhất là những bạn học đó đều ở thành phố Q
Nghĩ tới đây, Hạ Sở có chút rung động, đã qua nhiều ngày như vậy, cô cũng đã chậm rãi tiếp nhận tình trạng bây giờ, mặc kệ nguyên nhân là gì, cô muốn trở lại thời mười tám tuổi khả năng vô cùng nhỏ
Nếu không thể quay về thì đành phải chấp nhận cuộc sống bây giờ, tạm thời công việc ở Liên Tuyến cô thích nghi được, nhưng hôn nhân cùng với Giang Hành Mặc, cô lại là không thể nào chấp nhận nổi
Chờ công việc ổn định và ba mẹ từ nước ngoài trở về, Hạ Sở sẽ tìm cơ hội cùng Giang Hành Mặc nói về sự việc ly hôn
Sau khi ly hôn, khả năng Giang Hành Mặc gặp bạn học của cô càng nhỏ
Xem xét như thế, khả năng càng ngày càng nhỏ hơn
- Cô thật sự muốn tham gia gặp lại bạn học, rất nóng lòng, không nghĩ đến việc phải đợi thêm một năm nữa, tựa như đi là có thể kiểm chứng cái gì, là có thể khiến lòng cô hoàn toàn rơi xuống
Nhưng... bất quá còn có Cao Tình...
Hạ Sở thở dài nói "Tôi phải về đã, cậu cũng về nhà sớm nghỉ ngơi chút đi" Cô cũng không nhắc chuyện bạn học nữa
Giang Hành Mặc đoán được cô đang cố kỵ điều gì, cũng không nhiều lời "Ngủ ngon"
Hạ Sở nhìn đồng hồ đeo tay một cái, cười nói "Đã môt giờ rưỡi sao, muộn quá rồi"
Môi mỏng Giang Hành Mặc kéo lên, ở trong ban đêm liền lộ ra một nụ cười
Hạ Sở cũng vui vẻ, lại ra vẻ ông cụ non "Tuổi còn trẻ, nên cười nhiều"
Lời này ngược lại lại để nụ cười Giang Hành Mặc sâu hơn chút, anh nói "Cô cũng thế"
Hạ Sở chẹp miệng "Tôi cũng đâu còn trẻ, lớn hơn cậu tận sáu tuổi"
Đôi "Ngoại hình hợp nhưng lòng không hợp" lúc này ngược lại tựa như có thần giao cách cảm, cùng nghĩ ra một câu nói - cậu với tôi ( cô với tôi) chỉ cách nhau bốn tuổi
Hạ Sở "Mười tám" tuổi với Giang Hành Mặc "Hai mươi hai" tuổi kém nhau bốn tuổi, Hạ Sở hai mươi tám tuổi với Giang Hành Mặc ba mươi hai tuổi cũng chỉ kém nhau bốn tuổi
Vô luận thay đổi như thế nào, thời gian vẫn không thay đổi
Cô từ đầu đến cuối đều là lúc năm mười tám tuổi đã gặp anh hai mươi hai tuổi
Hạ Sở vừa đi, Giang Hành Mặc liền nhắn tin cho thư ký "Gọi cho chồng Cao Tình, nói là..."
Đêm hôm khuya khoắt, thư ký còn mơ ngủ trong nháy mắt liền tỉnh táo lại: Tình huống là sao đây?? Lão Đại chẳng phải chán ghét Vương Thụy Hâm hay nịnh bợ sao ?? Thế mà còn chủ động đề cử anh ta tham gia buổi tiệc du thuyền của Cố tổng chứ ??
Giữa trưa ngày thứ hai, Hạ Sở nhận được điện thoại của Cao Tình
Cao Tình là thừa dịp mình đang rảnh liền gọi tới, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là không yên lòng, cho nên mới gọi hỏi một chút "Cậu thật sự muốn đi vũ hội họp lớp ??"
Hạ Sở: Rất muốn nha. Nhưng ngoài miệng chính là "Để xem đã"
Cao Tình ngưng một chút, lại nói "Kỳ thật cậu đi xem một chút cũng tốt, cậu từ sau khi tốt nghiệp cũng chưa từng gặp lại bọn họ"
Ánh mắt Hạ Sở sáng lên, rốt cuc cũng nghe được câu mà mình muốn nghe nhất, nhiều năm qua cô chưa gặp lại bọn họ, vậy Giang Hành Mặc kia khẳng định cũng chưa hề gặp
Cao Tình tiếp tục nói "Tớ lần này là không đi được, Vương Thụy Hâm có công việc, tớ và anh ấy đi chung"
Vương Thụy Hâm?? Hạ Sở nhớ ra, là chồng của Cao Tình, chính cô tự tìm hiểu
Hạ Sở tranh thủ thời gian hỏi cô "Cuối tuần các cậu đi công chuyện sao ??"
Cao Tình nói "Đúng vậy, tớ không đi được, cho nên cậu cũng đừng đi, tránh khỏi để bọn họ khi dễ cậu, nếu muốn gặp bạn học cũ thì chờ tớ tìm thời gian tổ chức, không làm cái vũ hội gì cả, đơn giản chỉ cùng lớp chúng ta gặp nhau ăn bữa cơm..." Cô là vì nghĩ cho Hạ Sở mà nói
Thế nhưng là đã mười năm, bạn học cấp ba bây giờ đã có cuộc sống của riêng mình, bận rộn khắp nơi, muốn họp lớp lại, cùng lắm cũng phải nửa năm đến một năm nữa
Hạ Sở làm sao có thể chờ lâu như vậy được?
Huống chi Cao Tình có việc không đi được
Hạ Sở có chút khẩn trương, cô nói "Cậu nói hộ tớ, cuối tuần tớ liền tham gia"
Cao Tình sững sờ "Cậu thật sự muốn đi"
Hạ Sở giải thích không được, chỉ có thể nói "Cậu yên tâm, hiện tại ai có thể khi dễ tớ ??"
Cao Tình ngưng lại, cười nói "Cũng đúng"
Hạ Sở mười năm trước cùng với Megan mười năm sau, nhiều khi để cô cảm thấy đây là hai người
Bất quá cô biết, Hạ Sở vẫn luôn là Hạ Sở, vẫn là cô không từ bỏ điều gì, vẫn luôn cố chấp
Cô và Giang Hành Mặc cũng vậy, nhưng Hạ Sở lại không hiểu nên buông xuống cái gì
Cái này rất tốt, nhưng cũng rất xấu
Cao Tình nói "Cậu đi thì để tớ đi cùng cậu, để một mình Vương Thụy Hâm giải quyết"
Bạn bè trượng nghĩa là thế, trong lòng Hạ Sở vừa ấm áp vừa hoảng, cô vội vàng nói "Cậu đừng coi tớ là con nít, lẽ nào sự việc nhỏ nhoi như vậy, tớ lại không giải quyết được ??"
Cao Tình nói "Tiện nhân Bàng Tư Thiến kia, trước luôn ghen ghét cậu, hiện tại càng ghen ghét hơn, cô ta..."
Bàng Tư Thiến ghét cô sao, cô có gì mà để bị ghen ghét chứ ?? Hạ Sở thật sự không hiểu, bất quá cô cũng không hỏi nhiều
Cô nói "Được rồi, đã nhiều năm như vậy, hạng người nào tớ còn chưa gặp qua chứ ??" Bây giờ bản lãnh của cô vẫn không tiến bộ, ngược lại bản lãnh giả bộ trở thành một người lớn tuổi thì lại rất thành thạo
Cao Tình do dự một chút, cuối cùng vẫn là bị Hạ Sở ngăn cản
Giải quyết Cao Tình xong, trái tim nhỏ Hạ Sở đập bịch bịch, cô cầm ipad lên, thử tra danh sách khách mời hôn lễ của mình, ai ngờ lại có kết quả thật
Nửa năm trước cử hành hôn lễ rất lớn, người tham gia cũng không được coi là nhiều, Hạ Sở kiểm tra từng người, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra
Chỉ có Cao Tình tham gia, còn những bạn cấp ba khác thì tất cả đều không
Chủ yếu là hôn lễ cử hành ở nơi xa xôi, Giang Hành Mặc lại "Xấu hổ gặp người lạ", cho nên chỉ đặc biệt mời những người quen thuộc
Mà những người đặc biệt quen thuộc này, đối với Hạ Sở hiện tại thì tất cả đều lạ lẫm
Hạ Sở tâm tư khẽ động, nghĩ thử tìm hình kết hôn, kết quả... không có
Hạ Sở dựa vào lưng ghế, thở dài: Mình đây là kết hôn cái quỷ gì chứ
Sau năm giờ chiều, Hạ Sở cũng không còn chuyện gì nữa
Cô ngáp một cái, đứng dậy đi vài vòng - thật sự không muốn đi ngủ nữa, lỡ đâu lại có dấu vết ngủ ngấn, lại mất mặt nữa cho coi
Hạ Sở đánh giá phòng làm việc của mình, nhớ lại trước khi xem ti vi thường thấy...
Trong phim phòng làm việc của các lão tổng tài đều rất rộng rãi xa hoa sao, phòng này của cô không phải quá "đơn sơ" sao ??
Đằng sau là một loạt giá sách, đằng trước là chiếc loa cực kỳ rộng rãi, bên ngoài có ghế sa lon tiếp khách, ngoài những thứ đó ra thì chẳng có gì
Trên tường có những bức tranh có ý nghĩa của chính nó, đáng tiếc Hạ Sở xem không hiểu
"Ngay cả một phòng nghỉ ngơi cũng không có..." Hạ Sở lẩm bẩm, hại cô chỉ có thể ngủ trên bàn
Cô còn nhớ, phong cách của Liên Tuyến chính là thung lũng Silicon* ( Thung lũng điện tử), nghe nói Space X Mã Tư Khắc người thiết kế, năm đó ngủ túi ngủ ở phòng làm việc, chờ nhân viên sáng sớm mới đến đánh thức anh ta dậy
Giang Hành Mặc cùng Hạ Sở đều tốt nghiệp từ đại học Stanford, ít nhiều cũng bị nhiễm phong cách đặc sắc này
- đơn giản, hiệu suất cao
Thưởng thụ cũng chỉ là tốn công, bọn họ còn việc quan trong gấp gáp cần để quan tâm hơn
Đến mười giờ, Hạ Sở lại đi tìm Dante
Ngày hôm nay tương đối sớm, bên ngoài vẫn còn nhiều văn phòng còn sáng đèn, có người đang bận rộn, cũng có người đang thu dọn chuẩn bị tan làm
Hạ Sở đi quanh quẩn, hướng tới khu làm việc của Dante
Cô ở bên ngoài nhìn một chút, phát hiện bên trong còn có hai người trẻ tuổi
Lúc bọn họ chuẩn bị đi rồi, có nói chuyện phiếm "Lại muốn bóc lột ??"
"Bóc lột em gái cậu, trả tôi mì gói"
"Tớ thật sự không ăn"
"Không phải cậu thì còn ai nữa ??" Người nọ khinh bỉ cậu ta "Hai gói mì tôm, mười đồng, cậu đến chết cũng không thừa nhận sao ??"
Người còn lại "Thật sự không phải tớ mà..."
"Mì tôm còn có thể tự mọc chân rồi sao ??"
Cậu ta ủy khuất "Có phải là..."
Người kia ha ha một tiếng "Vị kia sơn hào hải vị đều đã ăn qua, lại đi ăn mì tôm sao ??"
Cậu ta "Có lẽ... muốn nếm thử một chút ??"
"Thử một chút, liền ăn hai cái sao ??"
"Không đúng, lẽ nào còn có người khác sao ??"
Người nọ đánh cậu ta một cái, đẩy cậu ra cửa "Có, tôi nghĩ rằng trong lòng cậu có quỷ ấy"
Hai người trẻ tuổi cũng không thấy Hạ Sở đang trốn trong góc phòng, cứ nói chuyện rồi đi xa
Hạ Sở nháy nháy mắt, bên trong đầu suy nghĩ một chút
Mì tôm ?? Hai gói ?? Vị kia ??
Luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp, thử tự cân nhắc tỉ mỉ mà nghĩ mãi vẫn không ra
"Lén lút nhìn cái gì ??" Thanh âm trầm thấp ở sau lưng cô vang lên, Hạ Sở vừa quay đầu lại, bỗng nhiên mắt mở to
Dante đứng ở phía sau lưng cô, cách cô rất gần, gần đến nổi cô chỉ cần ngẩng đầu có thể nhìn thấy lông mi của anh
Hạ Sở muốn lùi lại về phía sau, nhưng phía sau là tường, không thể nào lui được
Giang Hành Mặc rất tự nhiên vòng qua cô, đi vào văn phòng "Uống nước không ??"
Hạ Sở hơn nửa ngày mới tìm lại giọng nói của mình "Ừ..."
Giang Hành Mặc rót cho cô một ly nước, đưa tới trước mặt cô
Sau khi Hạ Sở uống một ngụm, liền bình tĩnh trở lại
Giang Hành Mặc đang chờ cô
Hạ Sở đã có quyết định cho nên không tránh né, cô nói luôn chủ đề chính "Cuối tuần... đành phải làm phiền cậu một chút"
Giang Hành Mặc cầm ly nước cười "Sao thế ?? Không phải Hạ tổng không sợ bị lộ tẩy sao ??"
Hạ Sở nói "Khả năng vô cùng nhỏ, đành mạo hiểm một phen"
Cô cái gì đều đã quên, nhưng cái tính cẩn thận ngược lại giống như đã khắc sâu vào tận xương tủy
Giang Hành Mặc trước kia cũng nghĩ vậy "Tình nguyện giúp đỡ"
Hạ Sở thở phào, lại hỏi "Ngày mai cậu có rảnh không ??"
Giang Hành Mặc nhíu mi "Ngày mai thứ sáu"
"Tôi biết" Hạ Sở nói "Chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút, muốn tham gia vũ hội, chắc chắn phải giúp cậu mua quần áo, cậu cũng không thể nào mặc như thế được"
Giang Hành Mặc "..."
Hạ Sở lại nói "Hơn nữa Giang Hành Mặc đã là người già ba mươi hai tuổi, còn cậu mới hai mươi hai, kém tận mười tuổi, tôi phải trang điểm lại khiến cậu trông có vẻ già đi một chút"
Giang lão ba mươi hai tuổi tức giận "Không cần"
*
Lời của editor : Từ ngày mai mỗi ngày mình sẽ cố gắng đăng 3 chương 1 ngày, coi như bù lại lỗi lầm mình đã drop truyện này một thời gian nhé, vì hôm nay mình khá bận cho nên chỉ có thể đăng 1 chương, thành thật xin lỗi và thông cảm cho mình. Nếu có tiến triển gì thì mình sẽ đăng thêm
Chúc các bạn một ngày vui vẻ
Danh Sách Chương: