- Ngươi một Vũ Hoàng nhất trọng, làm sao phá tan cấm chế bên ngoài tế đàn này?
- A!
Đột nhiên, đạo đạo Ma khí màu đen lần thứ hai từ trên mặt của nàng bò lên, cả người nàng thống khổ khẽ nói một tiếng, thân thể không tự chủ được co giật.
- Ngươi cái gì cũng đừng nói, nhớ toàn lực vận chuyển Nguyệt Thần Thể, thôi thúc Nguyệt Thần quang, nhất định phải bảo trì đầu óc của mình thanh minh.
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, chợt mặc kệ Công Chủ Thanh có nguyện ý hay không, bàn tay đột nhiên khắc ở trên mi tâm của nàng.
Xúc cảm nhẵn nhụi truyền đến, Diệp Huyền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, lực cắn nuốt tràn ngập đến trong thân thể Công Chủ Thanh, hấp thu Ma khí trong cơ thể nàng.
Ma khí kia tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm giáng lâm, lập tức tán loạn ở chung quanh thân thể Công Chủ Thanh, đồng thời điên cuồng tràn vào đầu óc của nàng, nỗ lực cùng linh hồn nàng triệt để dung hợp.
Mà thân thể của Công Chủ Thanh ở dưới Ma khí khống chế cũng đung đưa kịch liệt, muốn tránh thoát bàn tay của Diệp Huyền.
- Đừng nhúc nhích.
Sắc mặt Diệp Huyền nghiêm túc, trong tay lập tức xuất hiện một dây thừng màu xám, dây thừng kia như một đạo hôi xà, tầng tầng ràng buộc dáng người uyển chuyển của Công Chủ Thanh.
Diệp Huyền dính sát vào Công Chủ Thanh, tay trái kéo eo thon của nàng, không cho nàng có chút làm bừa, tay phải chống đỡ mi tâm của nàng, Thôn Phệ Võ Hồn toàn lực triển khai, lực cắn nuốt to lớn ở trong cơ thể Công Chủ Thanh cấp tốc hấp thu Ma khí.
Ở dưới Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, hoa văn trên mặt Công Chủ Thanh cấp tốc biến mất, hai con mắt của nàng cũng dần dần trở nên thanh minh.
Trong lòng nàng tràn ngập khiếp sợ, ở trong cảm nhận của nàng, Ma khí trong cơ thể mình đang thông qua mi tâm, bị Diệp Huyền không ngừng hấp thu đi, thân thể của nàng dần dần khôi phục quyền tự chủ.
Chuyện này làm sao có thể?
Công Chủ Thanh đối với Ma khí này uy lực quá rõ ràng, lấy tu vi bát giai tam trọng của nàng, cộng thêm Nguyệt Thần Thể cũng khó chống đối, Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy, lại có thể trục xuất Ma khí trong cơ thể nàng, để nàng làm sao cũng không thể tin được con mắt của mình.
Thế nhưng trong thân thể truyền đến nhận biết, lại làm nàng không thể không tin tưởng, Ma khí trong cơ thể mình, xác thực là ở dưới thiếu niên này hấp thu, cấp tốc biến mất.
Ước chừng nửa nén hương sau, Ma khí trong cơ thể Công Chủ Thanh rốt cục hoàn toàn biến mất hầu như không còn.
- Cuối cùng cũng coi như hấp thu hầu như không còn.
Diệp Huyền thở dài một hơi, vừa nãy thời điểm hấp thu, hắn rõ ràng cảm nhận được, Ma khí kia đã chiếm cứ một nửa đầu óc của Công Chủ Thanh, nếu như hắn chậm một chút nữa, một khi chờ Ma khí kia cùng đầu óc của Công Chủ Thanh triệt để dung hợp, coi như là Thôn Phệ Võ Hồn mạnh hơn, e sợ cũng không cách nào giải cứu.
- Ngươi có thể thả ra ta không?
Thời điểm Diệp Huyền thầm cảm thán, một thanh âm lạnh lùng nghiêm nghị đột nhiên ở bên tai hắn vang lên, chỉ thấy sắc mặt của Công Chủ Thanh tái xanh, âm trầm như nước cắn răng nói.
Giờ khắc này thân thể của nàng đang bị dây thừng màu xám ràng buộc, vòng eo bị Diệp Huyền ôm vào lòng, hai người dính đến rất gần, một luồng khí tức nam tử mãnh liệt không ngừng truyền vào xoang mũi của Công Chủ Thanh, khiến cho cả người nàng toả nhiệt, sắc mặt đỏ lên.
- Là ta mạo muội.
Diệp Huyền cũng cảm thấy cái tư thế này tựa hồ có gì đó không đúng lắm, vội vàng buông tay ra, đồng thời thu hồi dây thừng màu xám, có chút lúng túng sờ mũi.
- Không có chuyện gì, đa tạ ân cứu mạng của các hạ.
Công Chủ Thanh cắn môi anh đào, sắc mặt dần dần trở nên lành lạnh.
Thân là Thiên thần cung Thánh Nữ, nàng vẫn là lần thứ nhất cùng một nam tử tiếp xúc thân mật như vậy, trong lòng vừa thẹn vừa giận, nhưng Diệp Huyền lại là vì cứu nàng, làm cho nàng cũng không tốt nói thêm cái gì.
- Đúng rồi, các hạ ngươi đến từ Nguyệt Thần cung, không biết Dao Nguyệt Vũ Đế giờ có khỏe không?
Tuy bầu không khí có chút lúng túng, nhưng Diệp Huyền vẫn là không thể chờ đợi được nữa hỏi ra tự mình nghĩ hỏi vấn đề.
- Dao Nguyệt cung chủ?
Công Chủ Thanh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền, cau mày nói:
- Ngươi hỏi Dao Nguyệt cung chủ làm cái gì?
- Cái này...
Diệp Huyền do dự một chút, nói:
- Ta nghe nói trong Huyền Vực, Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt cung chủ là Huyền Vực đệ nhất mỹ nữ, vì lẽ đó chỉ là muốn hỏi một chút.
Diệp Huyền vừa nói, Công Chủ Thanh nguyên bản đối với Diệp Huyền khá cảm kích lập tức rơi xuống tới đáy vực, trong mắt lộ ra một tia căm ghét, nàng không nghĩ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên là một người như vậy.
- Dao Nguyệt cung chủ nàng sớm không phải là cung chủ của Nguyệt Thần cung ta.
Công Chủ Thanh lạnh lùng nói.
- Cái gì?
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, Dao Nguyệt không phải Nguyệt Thần cung cung chủ? Sao có thể có chuyện đó? Nguyệt Thần cung chính là Dao Nguyệt Vũ Đế một tay sáng lập, những người khác không ở Nguyệt Thần cung không có gì, nhưng Dao Nguyệt Vũ Đế là không thể lui ra Nguyệt Thần cung.
Diệp Huyền không chờ Công Chủ Thanh mở miệng, ngay lập tức trầm giọng hỏi:
- Dao Nguyệt nàng làm sao sẽ không phải Nguyệt Thần cung cung chủ? Nguyệt Thần cung chính là nàng sáng lập, còn có ai có thể cướp đi vị trí cung chủ của nàng? Còn có nàng hiện tại người ở đâu?
Lúc này Công Chủ Thanh từ vẻ mặt vội vã của Diệp Huyền cũng nhìn ra, Diệp Huyền tựa hồ cũng không phải đối với Dao Nguyệt Vũ Đế ái mộ đơn giản như vậy.
Nàng đối với Diệp Huyền căm ghét dịu đi một chút, nói:
- Dao Nguyệt cung chủ xác thực không phải Nguyệt Thần cung cung chủ, hơn nữa vị trí cung chủ của nàng cũng không phải ai cướp đi, là bản thân nàng từ chức.
- Từ chức?
Công Chủ Thanh gật gù nói:
- Ta đây cũng là nghe các phó cung chủ nói, có người nói ở gần trăm năm trước, Dao Nguyệt cung chủ liền từ chức Nguyệt Thần cung cung chủ, đồng thời rời Nguyệt Thần cung, tựa hồ là đi điều tra cái gì đó, từ đó về sau tung tích không rõ.
- Tung tích không rõ, cái gì gọi là tung tích không rõ?
Diệp Huyền áp chế lại nóng nảy trong lòng hỏi.
- Tung tích không rõ, ý tứ chính là ai cũng chưa từng thấy nàng.
- Làm sao sẽ như vậy? Vậy đương nhiệm cung chủ của Nguyệt Thần cung các ngươi là ai, lẽ nào cũng chưa từng thấy nàng?