Ánh mắt Sở Vân Phi dò xét mọi người chung quanh, sau khi nhìn thấy đám người Diệp Huyền thì ánh mắt mừng rỡ, lúc này tiến lên và nói:
- Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, các ngươi không có sao chứ.
Hắn nhìn kỹ đám người Lưu Vân quốc tiến vào phù quang bí cảnh, trở ra hơn phân nửa, trong đó trọng yếu nhất Đông Phương Ngôn Ngữ, Khô Trần, Hà chấn, Diệp Huyền không có mất đi một ai, lúc này hắn vui mừng không thôi.
- Ồ, khí tức trên người bọn họ...
Đột nhiên Sở Vân Phi đi tới trước mặt mọi người và kinh nghi kêu một tiếng, cẩn thận đánh giá đám người Đông Phương Ngôn Ngữ, hắn cảm nâận được khí tức của đám người Đông Phương Ngôn Ngữ hoàn toàn khác sau khi về tiến vào phù quang bí cảnh, đặc biệt là Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, khí tức trên người hắn càng cao thâm mạc trắc hơn lúc trước.
- Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, ngươi vậy mà đột phá đến ngũ giai tam trọng, còn có Khô Trần các ngươi đãđoột phá tới Võ Tông ngũ giai.
Sở Vân Phi lập tức giật mình nói ra, hắn là Võ Tông ngũ giai tam trọng cho nên phát hiện trong thời gian một tháng mọi người có biến hóa kinh người.
Trong lòng của hắn lập tức nghi hoặc, phù quang bí cảnh với tư cách thánh địa của luyện hồn sư, không ngờ mở ra một lần, các luyện hồn sư đi vào trong đó lại có tăng lên rõ ràng như vậy, hơn nữa có thể tìm kiếm được các loại bảo vật nhưng thực lực võ đạo sẽ tăng lên rất ít.
Lần này đám người Đông Phương Ngôn Ngữ tăng lên cực kỳ rõ ràng, thậm chí tăng lên còn không phải nhỏ bé, từ đó làm hắn chấn động không thôi.
Không chỉ là Sở Vân Phi giật mình, cường giả cácvương quốc khác lưu thủ tại bên ngoài cũng nghị luận với nhau.
Bọn họ cũng nhìn ra các luyện hồn sư tiến vào phù quang bí cảnh đã khác biệt rõ ràng sau khi ra bên ngoài.
- Đúng thế, Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng đâu rồi? Vì sao không nhìn thấy hắn.
- Còn có Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng, dường như hắn không có đi ra.
- Dường như hai phó hội trưởng vương quốc cũng không xuất hiện.
- Chẳng lẽ tất cả bọn họ đã vẫn lạc bên trong bí cảnh sao?
Mọi người nhanh chóng phát hiện cường giả năm đại vương quốc xuất hiện tại nơi này, hội trưởng Hỏa Ô quốc và Đông Thăng quốc và bốn phó hội trưởng, trong đó trừ Đông Thăng quốc Cổ Chính ra, những người còn lại không ra ngoài, lúc này bọn họ khiếp sợ không nói thành lời.
Tuy phù quang bí cảnh nguy hiểm trùng trùng điệp điệp nhưng bình thường đều là nhằm vào một ít đệ tử trẻ tuổi và trưởng lão, tất cả hội trưởng và phó hội trưởng đại vương quốc bình thường sẽ rất ít có vẫn lạc, hiện tại có hai hội trưởng đại vương quốc và phó hội trưởng không ra ngoài.
Rốt cuộc phù quang bí cảnh lần này đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì hai hội trưởng đại vương quốc không thể đi ra?
- Trong phù quang bí cảnh đã có biến cố gì, vì cái gì Hứa Tín Hoa hội trưởng không có trở lại?
Hỏa Ô quốc Tưởng Chính nắm lấy một tên đệ tử, hắn tức giận gào thét, hàm răng màu vàng cực kỳ bắt mắt.
Chuyện như thế cũng xảy ra tại khu vực Đông Thăng quốc.
Một ít đệ tử tiến vào hạp cốc biết rõ phát sinh chuyện gì nên cẩn thận giải thích.
Sau khi Diệp Huyền đi ra cũng không có trao đổi với đám người Sở Vân Phi, đầu tiên hắn dò xét các luyện hồn sư vừa bị truyền tống, sau khi nhìn thấy thanh niên mặc áo lam, ánh mắt Diệp Huyền lập tức ngưng tụ.
Tên võ giả áo lam bị Diệp Huyền tập trung tinh thần tìm ra chính là Chu Lương, hắn vốn cho rằng Chu Lương sớm ra khỏi phù quang bí cảnh, hiện tại nhìn thấy đối phương cùng truyền tống ra với mọi người, lập tức hiểu rõ hắn lẫn trốn.
Cũng không biết gia hỏa này nấp như thế nào, thậm chí ngay cả Kim Lân phái nhiều thủ hạ đi tìm cũng không tìm ra.
Hiện tại Chu Lương nhanh chóng dò xét bốn phía, hắn không có phát hiện ba người Loan Hồng cho nên sắc mặt biến hóa, chợt hắn cảm nhận được ánh mắt Diệp Huyền nhìn sang, sắc mặt hắn tái nhợt, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện một ống đồng và kéo mạnh.
Chỉ nghe XÍU...UU! Một tiếng, hồn lực màu đen bay lên bầu trời và nổ tung thật mạnh, lúc này từng sợi tơ hồn lực như mưa bụi bao phủ không trung, nó không ngừng lan ra khắp bốn phương tám hướng.
Đồng thời hắn không chút do dự lao ra khỏi sơn cốc.
Chu Lương hành động như thế hấp dẫn không ít người chú ý tới.
Tiểu tử này đang làm gì đó?
Những võ giả đang lưu thủ ở bên ngoài không hiểu vì sao.
- Không tốt!
Đám người Chúc Thiên Lam nhìn thấy cảnh tượng này nên nội tâm chấn động.
Hắn vội vàng kêu lên:
- Nhanh bắt lấy hắn.
- Như thế nào?
Đám người Tề Hiền không biết phát sinh cái gì, nghi hoặc hỏi.
Đám người Chúc Thiên Lam bất chấp giải thích, vội vàng nói ới đám Tề Hiền:
- Tề Hiền, sau khi chúng ta đi vào, gần sơn cốc có xuất hiện cường giả thần bí nào hay không?
Đám người Tề Hiền lập tức sững sờ:
- Đúng là có cường giả thần bí mang mặt nạ đi vào đánh giết hai cao thủ Hỏa Ô quốc, các ngươi làm sao biết?
- Xong.
Tâm tình đám người Chúc Thiên Lam trầm xuống, chuyện bọn họ lo lắng nhất vẫn xảy ra, quả nhiên Huyền Cơ Tông phái cường giả tiềm phục ở gần đây.
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, vài bóng người cường đại xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, mấy người kia tốc độ cực nhanh, từ khi xuất hiện tới khi đến sơn cốc chỉ trong vài giây.
Nhìn thấy mấy người kia, Chu Lương bị một đám người đuổi theo lập tức kinh hỉ hét to:
- Cuồng Phong trưởng lão, nhanh cứu ta.
- Hừ, ai dám động đến đệ tử lão phu.
Lão giả đầu lĩnh nhìn thấy cảnh này lập tức quát một tiếng, sau đó hắn đánh ra một chưởng, vài tên cường giả chủ động truy kích Chu Lương bị một chưởng đánh chia năm xẻ bảy, lập tức hóa thành huyết vụ đầy tơời, hoàn toàn không có lực chống cự.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn cảnh này, thậm chí quên nên ứng phó như thế nào.
Mấy người truy kích Chu Lương không phải cường giả đỉnh cấp ở đây nhưng cũng là Thiên Vũ Sư tứ giai đỉnh phong, bọn họ bị một chưởng của lão giả đánh thành huyết vụ trong nháy mắt.
Đồng thời mọi người cũng nhìn rõ đám người sau lưng lão giả, đặc biệt là nhìn thấy tên nam tử trung niên dáng người khôi ngô, đồng tử một ít cường giả lập tức co rút lại.
Tuy nam tử trung niên không có mang mặt nạ nhưng bọn họ nhận ra dáng người của hắn, nam tử trung niên chính là cao thủ thần bí xông vào sơn cốc đánh chết hai cao thủ của Hỏa Ô quốc, hơn nữa còn đánh đệ nhất cường giả Hỏa Ô quốc Tưởng Chính bị thương.