Mục lục
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1321

Hứa Mạn Nhi vội nói: “Công tử, rất xin lỗi huynh, đêm nay ta nhất định sẽ chú ý. Nếu không, nếu không huynh cứ lấy dây thừng trói chặt ta lại, như thế ta sẽ không lộn xộn nữa”

Mộ Dung Bắc Hải vốn còn đang xấu hổ, thế nhưng nghe nàng ấy nói như vậy thì không nhịn được mà phì cười.

“Sao lại phải trói nàng lại làm gì, nàng yên tâm, không cần phải căng thẳng như ta cũng không ngại. Thực ra người nàng cũng rất ấm áp, ngược lại có thể giúp ta giảm bớt lạnh lẽo, đối với ta cũng.

không phải là không có lợi”

Hứa Mạn Nhỉ hơi ngạc nhiên, ngẩng đầu: “Thật vậy sao, công tử!

Nhưng như vậy cũng không được, đêm nay để ta bọc kín chân tay lại cho huynh. Lúc trước, khi mẹ ta còn sống, bởi vì đi lại khó khăn nên tay chân bà lúc nào cũng lạnh buốt. Mùa đông đến, đêm nào ta cũng giúp bà ủ chăn, thân thể ta vốn nóng, không sợ lạnh chút nào!”

Hứa Mạn Nhi nói vô cùng chân thành, nhưng lại khiến cho Mộ Dung Bắc Hải không biết nên trả lời như thế nào.

Tất nhiên là hẳn biết nàng ấy có ý tốt, nhưng để một cô gái ủ chăn cho mình, đặc biệt người kia còn không phải là gì của mình, điều này khiến hẳn băn khoăn.

Mộ Dung Bắc Hải chỉ có thể quay đầu sang chỗ khác ho khan một tiếng: “Chuyện này để sau rồi bàn, bây giờ chúng ta đi tới một nơi đã”

Hứa Mạn Nhi biết, Mộ Dung Bắc Hải tới nơi này, ngoài việc chúc thọ ngoại công của hẳn thì vẫn còn một việc khác.

“Công tử, vậy giờ chúng ta đi đau?”

“Ta muốn tới phủ Thái Thú của thành Phụng Dương. Bổn cung có một việc muốn xác nhận rõ ràng với Thái Thú nơi này, dẫn nàng theo cùng chỉ là để che mắt người khác”

Hứa Mạn Nhi gật đầu: “Ta biết. Chính sự của huynh quan trọng hơn”

Bọn họ trực tiếp tới phủ Thái Thú. Thái Thú nghe nói Tam Vương gia điện hạ giá lâm thì lập tức ra nghênh tiếp.

Bởi vì lúc trước những ám vệ được Chiêu Vũ Đế sắp xếp ở thành Phụng Dương đã dò xét chuyện của Lạc Quân Vương, nên Thái Thú đã có chuẩn bị trước.

Gã cung kính mời Mộ Dung Bắc Hải vào trong phủ.

Mộ Dung Bắc Hải cũng không vòng vo, hẳn hỏi thẳng: “Hoàng đại nhân, lúc trước có người báo tìm thấy tung tích của Lạc Quận Vương ở chỗ này, nhưng nguyên nhân hậu quả là gì? Phụ hoàng lúc đó vẫn chưa nói rõ ràng với bản vương, chỉ yêu cầu bản vương tự mình tới kiểm tra.

Các ngươi vì sao lại cho rằng người đó chính là Lạc Quận Vương?”

Thái Thú chắp tay với Mộ Dung Bắc Hải, đáp: “Bẩm điện hạ, hạ quan phát hiện chuyện này là do ngân phiếu ở tiền trang Hanh Thông.

Lúc trước, Vũ Vương điện hạ tạo phản, nhà mẹ đẻ của Vũ Vương phi có dính dáng rất nhiều đến ngân phiếu của tiền trang Hanh Thông. Dựa theo nguyên tắc đó, triều đình vốn định đóng cửa tất cả các sản nghiệp của Hanh Thông để chặt đứt con đường tài chính. Chỉ là sản nghiệp của Hanh Thông phân bố rải rác ở Thịnh Khang quá nhiều, nếu một ngày cắt đứt mắt xích tài chính này, chỉ sợ toàn bộ nền kinh tế của Thịnh Khang sẽ rung chuyến dữ dội. Bây giờ là thời kỳ quan trọng đế phục hồi kinh tế. Phía trên đã ra lệnh, nếu có người cầm ngân phiếu.

Hanh Thông đến ngân trang để đổi lấy ngân lượng, có thể dựa theo tình hình mà cấp phát ngân lượng, để tránh làm lỡ hoạt động kinh tế”

Mộ Dung Bắc Hải biết chuyện này, nghe vậy thì gật đầu.

Thái Thú nói tiếp: “Thế nhưng, triều đình cũng âm thầm truyền chỉ, nếu như có một lượng lớn ngân phiếu Hanh Thông cần đổi, thì cần phải xác minh danh tính của người đổi ngân phiếu, để tránh khỏi liên quan đến cuộc tạo phản lần trước. Lúc trược, Lạc Quận vương trốn đi, thành Phụng Dương của bọn ta cũng không hề xuất hiện hiện tượng ngân phiếu xuất hiện với số lượng lớn. Có lẽ lúc đó Lạc Quận Vương còn đang xem xét tình hình, không dám hành động thiếu suy nghĩ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK