Hôm nay La Luân chạy về nhà sớm, kỳ thật hắn cũng không biết vì sao, chỉ là cả buổi chiều tâm đều không yên.
Có lẽ là khó có dịp cho nên hắn vừa lúc nhìn thấy trường hợp chưa bao giờ thấy lúc trước.
Trong phòng bếp truyền đến mùi bơ nồng đậm, cùng với tiếng cười ngọt ngào của phái nữ. La Luân do dự vài bước, vừa vặn nhìn thấy Lê Sân cầm bánh kem đi ra.
Chợt vừa thấy La Luân đến, cô còn có chút kinh ngạc.
"Sao mới sớm như vậy mà anh đã về rồi?"
Trên mặt cô còn dính một ít bơ, trong tay cầm một cái bánh kem nhỏ, dâu tây tươi đẹp ướt át điểm xuyết ở trên đỉnh, nhìn qua thập phần mỹ vị.
Ánh mắt nghi hoặc của La Luân dừng ở trên bánh kem trong tay nàng:
"Em đang làm gì vậy?"
Lê Sân nghe vậy, không khỏi buồn cười. Cô đi được vài bước, đặt bánh kem trước mắt hắn, mùi trái cây liền xông vào mũi:
"Nhìn vậy mà cũng không biết, tôi đang làm bánh kem nha."
Cô cười đến vui vẻ, mày liễu như khói, con mắt sáng hơi giận, tú mỹ tuyệt tục.
Tuy La Luân đã xây dựng tâm lý bao nhiêu lần, cũng không khỏi bị cô làm cho hoa mắt.
Thừa dịp hắn hoảng thần, Lê Sân lấy một chút bơ, động tác nhanh nhạy quét vào môi hắn. Khuôn mặt nghiêm túc của La Luân lập tức liền trở thành buồn cười mà tên đầu sỏ gây tội lại nhịn không được cười đến cong eo.
La Luân còn chưa có phản ứng, theo phản xạ duỗi lưỡi liếm liếm. Bơ vào miệng là tan, lại không quá ngọt.Nhưng thật ra vừa vặn là hương vị ngon nhất.
Thấy biểu tình của hắn, Lê Sân liền hiểu rõ.
Cô nhét bánh kem vào trong tay La Luân, kéo tay hắn, liền túm hắn kéo vào phòng bếp. Khi cô làm chuyện này không thấy ngại chút nào, một chút cũng không giống như là một khuê tú theo khuôn phép cũ.
La Luân bị cô kéo vào phòng bếp, mới phát hiện bên trong đã chuẩn bị đủ loại nguyên liệu làm bánh kem chất đầy. Lê Sân đưa máy đánh trứng cho hắn, xoa eo nghiêm túc nói:
"Tự lực cánh sinh mới có cơm no áo ấm, anh cũng giúp tôi làm đi."
Thần thái cô như vậy, có hơi buồn cười.
Ý cười trong mắt La Luân dần dần dày lên, chỉ là chưa từng biểu hiện ra ngoài. Hắn không phản bác Lê Sân mà ngoan ngoãn nghe lời cô nói làm việc.
Nếu người làm công ty thấy hắn như vậy, chỉ sợ cằm của một đám người đều phải rơi xuống.
Lê Sân làm như thực vừa lòng với biểu hiện của hắn, ở bên người hắn chỉ chỏ. Lúc này cô đã thay quần áo buổi sáng, từ góc độ của La Luân, có thể thấy rõ hai luồng mềm mại phồng lên kia.
Theo động tác của cô, hai luồng cho trẻ bú sữa kia còn hợp với tình hình run run, khiến cho người xem khát khô.
"Chuyên tâm chút!"
Cô giáo Lê Sân lại lên tiếng.
----
Kính pha lê trong phòng bếp phản xạ ánh sáng, ánh sáng màu vàng chiếu vào trên da thịt mềm mại trắng nõn, gần như trong suốt.
Thân Lê Sân chống ở trước bồn rửa tay , trên lưng bôi bơ thơm ngọt, mông cùng eo giương lên, dụ dỗ hắn tới hái.
La Luân cũng làm như vậy.
Đầu lưỡi liếm hôn da cô,da cô như cùng bơ hòa tan trong miệng hắn. Lê Sân cắn môi ưm một tiếng, quần áo hỗn độn rối tung mở ra.
Hắn hơi dùng một chút lực, thịt trụ dưới thân liền xâm nhập vào đường đi của cô, bên trong như có một cái miệng nhỏ liếm mút cự vật trướng đau của hắn.
Trong thân thể cô ấm áp chặt chẽ, mị thịt tầng tầng lớp lớp cắn hắn, làm hắn muốn ngừng mà không được trừu động qua lại, cọ xát cho đến khi mật dịch cô tràn đầy, dọc theo hoa huyệt một đường uốn lượn xuống bên sườn chân.
Hắn nghe thấy Lê Sân gọi tên của hắn, khuôn mặt thanh lệ nhuộm đẫm tình dục rực rỡ nồng đậm, đôi mắt nhìn thẳng quyến rũ như yêu nữ muốn câu đi ba hồn bảy phách của hắn.
Hắn dùng sức động thân một cái, phóng thích ở trong cơ thể cô...
"Thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi."
La Luân giật mình một cái ngồi dậy, sắc mặt quái dị.
Hạ thể có cảm giác dính ướt vừa quen thuộc vừa xa lạ nói cho hắn biết:
Hắn mộng tinh.
=====
Chút thịt vụn cho các anh em đỡ đói.