Mục lục
Ngọc Thể Ngang Dọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: SaladRau

"Người giống chúng ta, có cái gì là yêu hay không yêu."

Con ngươi Lê Sân lộ ra vài phần thảm đạm:

"Anh hẳn là hiểu rõ hơn so với tôi, không phải sao?"

Giọng nói của La Luân như bị thứ gì ngăn chặn, muốn nói chuyện, lại như thế nào cũng không phát ra âm thanh.

"Nếu anh cũng muốn giày xéo tôi, hiện tại liền buông ra đi, nếu không, tôi sẽ hận anh cả đời."

Lê Sân nghiêng đầu, một giọt nước mắt trong suốt từ hốc mắt cô lăn xuống, cặp đà con ngươi tươi đẹp thần thái kia giờ phút này ảm đạm không có ánh sáng.

Ngực La Luân đau.

Hắn do dự hồi lâu, rốt cuộc thở ra thật dài, thỏa hiệp vùi đầu ở bên cổ cô.

Hắn thua.

"...Ly hôn với La Quân đi."

La Luân ở bên tai cô nói như thế, sợi tóc rối rũ ở trên trán hắn, giống như khi Lê Sân mới gặp hắn, mặt mày nhu hòa mà u buồn.

Cô không trả lời, cô đang đợi hắn nói tiếp.
"Làm người phụ nữ của anh."

La Luân không có cô phụ sự kỳ vọng của cô, rốt cuộc hắn cũng luân hãm, những áp lực lý trí tình dục, không bao giờ là chướng ngại vật giữa bọn họ.

Lê Sân không có giật mình, không có sợ hãi, chỉ bình tĩnh nhìn hắn. Đôi mắt cô thanh triệt tựa như một uông tuyền, mà ảnh ngược lại là La Luân, đầy mặt đều là thương tiếc.

"Em sẽ là vợ duy nhất của anh, anh hứa với em, sẽ không có Triệu Á Lam tồn tại, cũng sẽ không xuất hiện Triệu Miên thứ hai."

"Em không cần lo lắng dư luận, anh sẽ làm tốt hết thảy, bao gồm Lê gia."

Có lẽ hạnh phúc lớn lao của một phụ nữ chỉ là như thế.

La Luân nghĩ, sở dĩ hắn chậm chạp chưa lập gia đình, có lẽ chính là đang đợi một ngày kia.

Cô giúp hắn thắt cà vạt, khi cúi đầu mặt ôn nhu, ánh mặt trời mạ bên má cô một tầng màu vàng nhàn nhạt.

Sau đó cô ngẩng đầu đối cười với hắn, mặt mày như họa.

"Nếu anh lật lọng, em sẽ hận anh."

Biểu tình của Lê Sân hoàn toàn khác ngày đó, lại làm hắn khắc sâu yêu say đắm.

La Luân khẽ hôn:
"Được."

Con ngươi Lê Sân đỏ, khác hẳn với bộ dáng vừa tức giận vừa ủy khuất mới vừa rồi, mà là một loại cảm giác chờ đến thoải mái:
"Đều tại anh!"

Cô khóc lóc hôn lên môi hắn, nước mắt hơi mặn tan ở giữa răng môi hai người. La Luân ôn nhu lưu luyến mút cánh môi kiều nộn kia, đầu lưỡi giao triền, ở giữa răng cô lưu lại cảm giác say nhàn nhạt.

Sườn xám tinh mỹ bị cô bạo lực mở ra, chảy xuống dưới giường. Thân thể như ngọc kết hợp với ánh sáng tinh tế, chân thon dài, độ cong mông duyên dáng, vòng eo thon gọn.

Còn có một nửa viên, kiều kiều nhòn nhọn.

Giờ phút này nó đã bị chủ nhân không chút khách khí bại lộ ra,đầu vú màu hồng nhạt gặp lạnh bị kích thích trở thành hai nụ hoa, nở rộ ở trong lòng bàn tay La Luân.

Lê Sân liền như vậy nằm ở dưới thân hắn, má đào ửng đỏ, mày liễu khói bay, con ngươi thanh nhuận gợn nước lăn tăn rực rỡ.

Áo sơmi La Luân đã bị kéo ra, hắn dáng người một chút cũng không cô phụ sự kỳ vọng của cô. Cơ ngực hoàn mỹ cứng rắn, tạo hình cơ bụng như đúc, thậm chí còn có tuyến hai nhân ngư khắc sâu, ở dưới quần bao vây như ẩn như hiện.

Dáng người cùng người của hắn giống nhau, tràn ngập cường tráng gợi cảm.

Lê Sân duỗi tay sờ sờ, xúc cảm quả thực khiến cô muốn thét chói tai. Làn da hắn thực mềm, nhưng lại là cơ bắp cứng rắn, tương phản mãnh liệt như vậy, là ước mơ tha thiết của không ít phụ nữ.

Mà lúc này La Luân ở trước người cô, vì cô mà ý loạn tình mê.

Quần tây rộng thùng thình cũng không che dấu được cự long dữ tợn kia, đũng quần hắn phồng lên thật lớn, như có sinh mệnh nhảy lên.

=====

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK