Trong phút chốc, im lặng đến cực điểm, lại hoảng loạn đến cực điểm. Không có ai tin rằng, cô gái nhìn bề ngoài yếu ớt kia có thể thật sự xuống tay, còn ra tay rất sạch sẽ dứt khoát, tiếng hét "dừng tay" của Joker vẫn còn chưa tan đi, tia máu cùng tiếng hét thảm thiết lại vang vọng. Tiếng kêu thảm thiết cùng biểu cảm bình tĩnh lạnh lùng của cô gái này biến thành sự so sánh mới mẻ đến cực điểm, ngoài Joker, dường như những người khác đều ý thức mà mạnh mẽ co mặt lại, dường như người bị đâm thủng mắt là chính bản thân, cơn đau lan tràn đến thần kinh não bộ, da thịt không cách nào khống chế.
Mặt Joker đen lại, đen tới cực kì khó coi. Đây không chỉ là một đòn ra oai phủ đầu, đây là khiêu khích, khiêu khích lõa lồ. Đôi mắt ả khẽ híp lại, những người quen thuộc với ả đều biết, đây là dấu hiệu của sự phẫn nộ, ả nhìn chằm chằm Chu Sa, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô, nhưng Chu Sa không nhìn ả nữa, cô nhanh nhẹn rút ra cây trâm cắm vào nhãn cầu của người đàn ông kia. Chiếc trâm này là đồ chơi mà Lưu Di đi du lịch mua về tặng cô, cô cứ cắm mãi ở ống bút không biết dùng thế nào, lúc đi không biết thần xui quỷ khiến lại nắm lấy nhét vào trong hành lí, sau đó bị lục soát người mới nhớ ra rồi giấu trong tóc, không ngờ thật sự có thể sử dụng. Cùng với động tác rút cây trâm, nhãn cầu của người đàn ông kia như muốn rời khỏi hốc mắt rồi lại co rút trở về, rất kinh khủng, máu không ngừng chảy ra, đến những người đàn ông cùng hội cùng thuyền với gã tuy đã quen thuộc với mùi máu cũng cảm thấy có chút không chịu nổi, người giống như Giang Viễn Lâu, càng không muốn nhìn, quay đầu tránh đi, trong lòng thôi miên bản thân: Bạn học Tiểu Chu nhất định đang nghĩ bản thân giết lợn... Bạn học Tiểu Chu thật ra đang giết lợn... giết lợn... lợn...
Chu Sa chậm rãi đứng lên, mười mấy chiếc súng mới phản ứng lại, vội vàng chĩa xuống đầu Chu Sa, một tên còn đá Chu Sa ngã xuống đất, đôi giày quân đội to lớn hung hăng đạp vào lưng cô, mặt Chu Sa bị ép xuống bùn đất, cọ xuống đen nhẻm, cô kiên cường ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt u ám của Joker gần đó, đương nhiên từ góc độ của cô, chỉ nhìn thấy ống quần của Joker. Chu Tú Mẫn tức giận hét lên, "Chu Sa..." Cô ấy muốn xông qua đó, nhưng lại bị hai khẩu AK47 không khách sáo ngăn lại, Giang Viễn Lâu vội vàng kéo cô ấy lại, hắn giữ chặt lấy vai Chu Tú Mẫn, chỉ sợ Chu Sa còn chưa chết, Chu Tú Mẫn đã "toang" rồi. Bên này, Béo lặng lẽ xê dịch bước chân...
Joker làm một động tác "kéo đi", người đó nắm lấy vai Chu Sa rồi kéo cô đi. Chu Sa có thể đối mặt với Joker. Người kia lật lại một bên vai của Chu Sa, sức lực quá lớn khiến biểu cảm của Chu Sa khẽ co lại, "Tôi nói rồi, các người tìm mọi cách để 'mời' chúng tôi đến, không phải vì muốn bắn nát đầu tôi. Như thế quá phiền phức rồi. Chị sẽ không làm chuyện như thế đâu!"
Đôi mắt Joker thâm trầm nhìn cô, "Vậy mày dựa vào cái gì mà cho rằng tao sẽ không giết mày?"
Chu Sa gắng gượng nhịn lại cơn đau từ cánh tay truyền đến, "Tôi không biết! Nhưng tôi cho rằng chị biết, nếu chị muốn tiến vào mộ Công chúa, tốt nhất chị nên thu lại phần tâm tư nhỏ nhoi của mình đi. Huống hồ, tôi chỉ là đâm vào mắt gã, đâu có phải đầu gã, không phải sao?"
Joker cười méo mó, "Không sai, quả thật tao cần chúng mày giúp đỡ một chút. Nhưng không có nghĩa là tao sẽ không giết mày..." Ả chầm chậm, từng bước tiến đến trước mặt Chu Sa, nghĩ dùng tư thái nhã nhặn thản nhiên của mình tạo ra sức uy hiếp, nhưng Chu Sa không hề dao động, ánh mắt kiên định giống như không có chuyện gì, khiến nội tâm Joker bùng lên cơn giận, sắp thiêu đốt lí trí của ả...
Ả muốn giết người phụ nữ này!
Giết người phụ nữ hành động bừa bãi dám khiêu khích ả!
Nội tâm ả gào thét.
Cuối cùng ả đứng trước mặt Chu Sa.
Thái độ của ả giống như quân vương, mà Chu Sa chẳng qua chỉ là một con kiến dưới lòng bàn chân của ả. Ả tưởng tượng khí thế của bản thân, dùng ánh mắt thưởng thức đi tìm kiếm nỗi sợ trên khuôn mặt cô, nhưng không có, người phụ nữ ả cho rằng đáng thương kia lại mang theo bộ mặt cứng rắn như sắt thép. Ả không khống chế được bản thân, hung hăng tóm lấy cằm cô, ngẩng lên cao, để Chu Sa có thể nhìn rõ ràng ánh mắt phẫn nộ của ả, âm thanh của ả tràn ngập chết chóc, mà trong lòng ả, quả thật cũng vì giải phóng được loại chết chóc này mà cảm nhận được khoái cảm...
"Có phải mày..." Ả cố ý kéo dài âm thanh, ánh mắt lộ ra sát khí, "Quá đề cao bản thân mình rồi không?"
Chu Sa khẽ nhếch khóe môi, trong mắt Joker biểu cảm này biến thành sự chế nhạo không diễn tả thành lời, "Nếu đã như thế, vậy giết tôi đi là được. Nói nhiều cũng không có ích lợi gì."
Câu cuối cùng trong đoạn hội thoại này, có thể phiên dịch trắng ra là: Nói nhiều như vậy làm cái rắm gì! Khiến phong độ và nhã nhặn giả tạo của Joker cũng không cách nào duy trì, ả tức giận không thể khống chế tát một cái khiến mặt Chu Sa lệch sang một bên, còn chưa hết tức giận, lại thêm một cái, "Mày muốn chết đúng không?" Âm thanh của ả rít ra qua khẽ răng, mang theo một khí thế lạnh lẽo, khiến người ta không tự chủ được run lên. Chu Tú Mẫn nhìn thấy mà đôi mắt muốn vỡ ra, điên cuồng đẩy hai khẩu AK47 đang ngăn cản mình nhào qua đó, Giang Viễn Lâu sống chết ôm chặt lấy Chu Tú Mẫn, khẽ rống bên tai cô ấy, "Em bình tĩnh đi!"
Chu Tú Mẫn giương nanh múa vuốt, nhưng bị Giang Viễn Lâu quấn chặt không động đậy nổi, tức giận đến cực điểm, "Anh buông em ra! Em phải giết con mụ biến thái kia!"
"Chu Tú Mẫn!" Giang Viễn Lâu nghiến răng nghiến lợi, "Bình tĩnh đi! Bình tĩnh đi!" Hắn thấy động tác giãy giụa của Chu Tú Mẫn đã dần chậm lại, khẽ nói bên tai cô ấy, "Chu Sa sẽ không có chuyện gì đâu. Em đừng vội. Sau này, chúng ta nhất định sẽ trả lại gấp bội. Chúng ta nhất định sẽ báo thù. Nhất định!" Hắn khẽ nói như thể đang thuyết phục Chu Tú Mẫn, lại giống như đang thuyết phục bản thân, nhưng giọng nói rất kiên định, đám người này đều đáng chết. Nghĩ đến ngôi mộ cổ ngàn năm bị hủy hoại ở Lạc Dương, còn có giáo viên của hắn vì đau lòng mà suýt ngất đi, Giang Viễn Lâu hung hăng nghiến răng.
Chu Tú Mẫn ngừng giãy giụa, Giang Viễn Lâu nói, đáp ứng anh đừng kích động, anh mới buông em ra, Chu Tú Mẫn gật đầu đồng ý, Giang Viễn Lâu mới buông tay. Chu Tú Mẫn yên lặng ngồi trong màn đêm đen, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chu Sa và Joker trước mặt, không biết loại hung hăng độc ác đó nhiều hơn bao nhiêu phần so với Chu Sa lúc trước.
Mà loại biểu cảm đó, xuất hiện trên khuôn mặt dịu dàng của Chu Sa khiến bọn họ kinh ngạc, nhưng xuất hiện trên mặt Chu Tú Mẫn, Giang Viễn Lâu không chút kinh ngạc, ả tên Joker kia, tốt nhất từ bây giờ nên cầu phúc không rơi vào tay bọn họ, Chu đại tiểu thư tuyệt đối chính là loại tiểu nhân có thù tất báo!
Ừm, trước mắt là, bây giờ bọn họ không được chết.
Một màn này, tuy không biết lọt vào mắt Joker được bao nhiêu phần, nhưng ả cũng đã chú ý đến, ả cười lạnh, xem ra, đây thực sự là một nhóm đoàn kết thương yêu nhau. Con mắt ả chuyển động, tưởng tượng đến chuyện gì thú vị rồi mở miệng nói với Chu Sa, "Xem ra tình cảm của các em cũng không tệ, tôi có một đề nghị nhỏ, em nghe thử xem thế nào nhé."
"Em là người thông minh, tôi thích người thông minh. Lần này tôi có thể bỏ qua cho em, nhưng lần sau, em lại làm ra chuyện gì mà tôi không vừa ý, tôi không trừng phạt em, tôi sẽ trừng phạt cô bạn nhỏ xinh đẹp kia, thấy thế nào? Tôi không vừa lòng một lần, tôi sẽ chặt một ngón tay, hai lần, hai ngón, hết rồi, sẽ vẽ hoa văn lên khuôn mặt xinh đẹp bé nhỏ kia. Ừm, tốt nhất em nên tin rằng, tôi rất có hứng thú với nghệ thuật cơ thể đấy."
Chu Sa lạnh lùng nhìn ả, "Tốt nhất chị cũng nên tin rằng, tôi cũng như thế."
Không khí đột nhiên ngưng lại, Joker vừa mở mắt ra, nhưng lại nguy hiểm híp lại, trong ánh mắt của hai người là hai ngọn lửa va phải nhau giữa không trung, im lặng ngầm so sánh, nhưng trong mắt người khác, có thể cảm nhận được "mùi vị" của thuốc súng. Đàn em của Joker nghĩ tới ánh mắt của Chu Sa lúc ra tay ban nãy cùng biểu cảm lúc này, cảm thấy sửng sốt lại bội phục: Cô gái này lấy đâu ra lá gan lớn cùng dũng khí như thế?
Đám người này không sợ người không sợ chết, chỉ sợ người không muốn sống, trong mắt đám người này, Chu Sa thuộc người không sợ chết lại không muốn sống. Cho nên trong những ngày trên đường tới đây, tuy không thiếu kẻ ngu dốt động dục muốn phát tiết, nhưng không ai dám ra tay với hai cô gái xinh đẹp này, đặc biệt là mặt trắng, muốn thoải mái, có lẽ mạng cũng không còn, có tiền bọn chúng còn sợ không tìm được đàn bà sao? Bọn chúng không cần mạo hiểm như thế.
Cho nên đòn ra oai phủ đầu của Chu Sa, rất có trọng lượng!
Một lúc sau Joker mới bình tĩnh trở lại. Ả hướng về Chu Tú Mẫn và Giang Viễn Lâu vẫy vẫy tay, có hai tên đàn em liền dùng súng "đưa" Chu Tú Mẫn và Giang Viễn Lâu qua đó. Giang Viễn Lâu tinh tế, trong lòng lập tức hiểu ra sẽ phát sinh chuyện gì, hắn nhanh chóng đứng trước mặt Chu Tú Mẫn. Joker khẽ mỉm cười nhìn hắn, thật là một người đàn ông tốt, tiếc là... Joker chống cằm, tên đàn ông râu ria đá Chu Tú Mẫn một cái khiến cô ấy ngã xuống, Chu Tú Mẫn bị đá ngã ra đất, Joker ngồi xổm xuống, nâng bàn tay Chu Tú Mẫn lên, khẽ cười, "Thật là một bàn tay xinh đẹp..."
"Đẹp" còn chưa nói xong, ả cầm lấy ngón tay của Chu Tú Mẫn bẻ ngược ra đằng sau, Chu Tú Mẫn kêu lên thảm thiết đến nhói lòng, âm thanh vang vọng rừng núi, đâm thẳng vào lòng người. Khuôn mặt Chu Sa đột nhiên như người chết.
Joker vứt tay Chu Tú Mẫn ra, chậm rãi đứng lên, khẽ cười thưởng thức biểu cảm chấn động, sợ hãi, tức giận của cô, "Tôi nghĩ có lẽ ban nãy em không nghe rõ: Chuyện tôi không hài lòng..." Ả cười rất vui vẻ, "Bây giờ, nhớ kĩ rồi chứ?"
Danh Sách Chương: