Bùi Thao chỉ liếc mắt một cái, liền vội vàng tránh đi ánh mắt, rất tự giác xoay người sang một bên nhìn sao ngắm trăng. Trong lòng không khỏi thầm nghĩ, tốt xấu gì đây cũng là nơi phật môn thanh tịnh, hai người các người có thể chủ ý một chút được không! Cho đến khi Tiêu Tề Dự buông nàng ra, Tống Ngọc Tịch vẫn còn hơi mơ màng, cứng đờ tại chỗ. Sau một hồi lâu, mới che miệng cúi đầu, hai lỗ tai đều đỏ bừng lên, Tiêu Tề Dự thấy thế, thì không khỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.