Tổng Ngọc Tịch xoa cổ tay, đứng lên từ trên giường mềm. Tiêu Tề Dự cũng đứng lên, nắm lấy tay nàng, nhìn một chút, chỗ cổ tay quả thật bị hắn bóp đỏ lên, biết mình dùng sức quá mạnh, bèn nhẹ giọng nói: "Chỉ cần nàng không thay đổi, chỉ cần nàng không muốn rời khỏi ta, thì tất cả những vấn đề này ta đều sẽ giải quyết, nàng không cần lo lắng." Tống Ngọc Tịch nhìn hắn rất nghiêm túc, đột nhiên hỏi hắn một câu: "Chàng thích ta như vậy sao?" Tiêu Tề Dự ngước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.