Edit: Giáng Sinh
Sớm đã biết Úy Lam sinh con gái nhưng khi ngồi chờ bác sĩ ẵm bé con ra khỏi phòng sinh, Tằng Trạm vẫn vui mừng, phấn khởi gì đâu. Kiểu như muốn có bao nhiêu hưng phấn bao nhiêu kích động là anh cũng có đủ bấy nhiêu kích động bấy nhiêu hưng phấn vậy đó.
Đã sớm đặt tên cho con gái yêu, giống với anh trai của bé, anh Tằng kiên quyết chọn tên cho con bé là Khẩn Trương.
Đầu anh Tằng có hơi quái đản, cha mẹ người ta đặt tên cho con cái sao mà dễ nghe gì đâu, trong khi tên của hai đứa con anh thì… Aizz! Những cái tên thật cá tính và cũng rất … cá biệt!
Anh còn dự tính khoảng 1-2 năm nữa sẽ cùng Úy Lam sinh đôi một cặp trai gái. Con trai đặt là Nghiêm Túc, con gái đặt là Hoạt Bát. Ừm, hay quá đi, nghe tên là đã biết anh chị em ruột một nhà rồi!
Ừm, có bốn đứa con, tốt quá đi thôi!
Úy Lam mà nghe anh tính như vậy, có đánh chết cũng không sinh nữa, sinh con đau đớn biết là bao nhiêu…
Anh nếu muốn sinh nữa thì tự mình sinh đi.
Khi Úy Lam sinh em bé thì Lâm Hân Du và Chu Trì liền tới nhà thăm, phụ giúp chút việc vặt trong nhà. Vì mấy tháng trước hai mẹ con Lâm Hân Du đã từng chăm sóc cho Úy Lam nên Tằng Trạm thăng chức cho Chu Trì vì vậy giờ đây anh ta cứ lẽo đẽo theo sau nịnh bợ lấy lòng Tằng Trạm suốt.
Lâm Hân Du khuyên nhủ anh ta mấy lần, nói anh làm vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm chị em giữa cô và Úy Lam nhưng Chu Trì không hề nghe, hễ rảnh rỗi là đi tìm Tằng Trạm, làm mọi người trong cơ quan đều cười nhạo anh vì thiên vị cho một kẻ không có tài cán gì như Chu Trì.
Lời ra tiếng vào, nói bóng nói gió cũng không hề lọt tai Tằng Trạm, anh chỉ tập trung làm việc của mình thật tốt và được sống cùng ba mẹ con Úy Lam là hạnh phúc lắm rồi!
Anh hợp tác với Cao Hòa mở công ty cũng có tiến triển tốt. Mọi người luôn thắc mắc không biết phía sau sự thành công của người đàn ông tên Tằng Trạm này là người phụ nữ bí ẩn nào đây?
*
Tằng Đoàn Kết, Tằng Khẩn Trương…
Tiểu Khẩn Trương bụ bẫm đáng yêu và rất khỏe mạnh nên mỗi lần anh hai Đoàn Kết thấy em gái là khoái chí cười tít mắt, cả ngày chạy loanh quanh dính lấy em gái nhỏ.
Vì hai người chưa kết hôn và cũng chẳng thông báo cho ai nên chỉ có Lâm Hân Du và Cao Hòa tới thăm Úy Lam. Cao Hòa chuẩn bị tới Mỹ hùng hạp mở công ty làm ăn, cũng dự tính sinh con bên đó… Bản thân Úy Lam thì nghĩ rằng, chuyện của cô và Tằng Trạm là chuyện cá nhân riêng tư của hai người nên không muốn ồn ào.
Cao Hòa và Tằng Trạm chỉ nói đơn giản vài ba câu về công ty mới. Sau đó Tằng Trạm cũng chẳng tập trung, đi tới bế Tiểu Khẩn Trương lên hôn hít cưng nựng. Cao Hòa đứng phía sau, nhìn Úy Lam rồi than thở: “Em nói anh không quan trọng thì cũng được đi, nhưng bây giờ bản thân em cũng không còn chỗ đứng nữa, giờ đây trong nhà Tiểu Khẩn Trương là người quan trọng nhất.”
Trời bên ngoài đã nhá nhem tối, Tằng Trạm mặt dày đi qua nói với Úy Lam: “Chờ em hồi phục hoàn toàn chúng ta lại sinh con, anh còn muốn thêm hai đứa nữa.”
Úy Lam dùng hết sức bình sinh ném gối thẳng vào mặt Tằng Trạm: “Đi chết đi, ai thèm sinh con cho chú nữa.”
Anh Tằng vô lại đứng lên né tránh, bế Tiểu Khẩn Trương đi loanh quanh trước mặt Đoàn Kết. Còn Tiểu Đoàn Kết thì giơ tay qua giơ tay lại muốn đón lấy em gái, anh Tằng lại bế Tiểu Khẩn Trương lên cao hơn…
Mọi người nhìn đi… Người đàn ông này thiên vị con trai con gái như vậy thế có đáng mặt làm cha hay không?
Tiểu Đoàn Kết nhảy nhảy với lên, giơ tay rướn người về phía anh Tằng…
Úy Lam mắng: “Chú suốt ngày chọc ghẹo con trai, nào có ai làm cha như chú không?”
Anh Tằng chả thèm để ý, chỉ thấy vui thích khi nhìn vẻ mặt bị anh trêu ghẹo của Tiểu Đoàn Kết, anh cười hắc hắc không ngừng, hôn chụt chụt lên má con gái cưng, ý muốn nói: Ba thương em gái nhiều hơn con!
“Chú cứ như vậy tôi sẽ không thèm sinh con cho chú nữa!” Úy Lam nổi giận, nhìn Tằng Trạm: “Bộ chú là con nít ba tuổi hả?”
Tằng Trạm ngẩn người, quay đầu nhìn thấy khuôn mặt giận dỗi của Úy Lam, suy nghĩ một chút rồi đặt Tiểu Khẩn Trương vào trong nôi. Đoàn Kết thấy vậy liền hí hoáy đuổi theo, chạy lại chơi đùa vui vẻ với em gái nhỏ.
Tằng Trạm lên giường, quay đầu quan sát con trai và con gái của mình rồi ôm lấy chân Úy Lam, đưa lưng về phía hai nhóc con.
Úy Lam thà muốn anh rót những lời mật ngọt tuy đôi lúc có chút sến sẩm hơn là như bây giờ, ánh mắt đầy đói khát nhìn chằm chằm Úy Lam, sau đó đàng hoàng tự nhiên kéo xuống khóa quần, móc ra đại bảo bối đã sớm ngẩng cao đầu…
Cây gậy nhìn thấy Úy Lam thì càng thêm dũng mãnh cương cứng…
“Em thừa biết anh không phải là con nít ba tuổi mà.”
Úy Lam không kịp phản ứng, tay liền bị bắt lấy…
Thật kỳ diệu! Tuy cô nhóc này đã sinh con hai lần nhưng cứ hễ nhìn thấy là anh lại liền động tình như mọi lần.