Mục lục
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 139

“Có lẽ là vì chuyện bức ảnh trong buổi tiệc ạ.” Tô Thư Nghi lấy hết dũng cảm ngẩng đầu lên. Có được cơ hội này thì tất nhiên cô cũng phải giải thích rõ ràng: “Ông nội, thật ra những bức ảnh này là…”

Nhưng không ngờ cô còn chưa kịp giải thích, ông cụ Cố đã đưa tay lên chặn luôn những lời cô định nói.

“Cháu không cần giải thích với ông.” Giọng ông cụ Cố có vẻ hơi bực bội: “Cháu tưởng cháu lấy Cố Mặc Ngôn bấy lâu nay mà ông vẫn chưa điều tra rõ ràng chuyện của cháu ư?”

Ông cụ Cố dùng từ rất khéo léo, một cụm “điều tra rõ ràng” đã thể hiện được ý tứ của mình.

Chẳng những ông cụ đã điều tra chuyện hai năm về trước mà còn điều tra ra được chân tướng sự thật, nên ông cụ biết Tô Thư Nghi bị người ta hãm hại.

Lúc này Tô Thư Nghi mới hiểu ra vì sao ông cụ Cố nhìn thấy ảnh mà không hề sửng sốt, thậm chí cũng chẳng trách phạt cô.

Hóa ra là ông cụ đã biết từ lâu.

Tô Thư Nghi thầm thở phào nhẹ nhõm, nói rất chân thành: “Cháu cảm ơn ông nội.”

“Cháu không cần cảm ơn ông.” Ông cụ Cố hừ một tiếng lạnh tanh: “Cháu sẽ không cho rằng ông thật sự vì thấy cháu vô tội nên mới không truy cứu chuyện này đấy chứ?”

Một lần nữa, Tô Thư Nghi lại ngẩn người.

Phải công nhận Cố Mặc Ngôn nói không hề sai. Tính tình ông cụ Cố thật sự lập dị, nói chuyện lúc lên lúc xuống.

“Với những gia tộc như gia đình ông, đáng lý ra thì bất kể chuyện hai năm trước rốt cuộc có phải là lỗi sai của cháu hay không, người đã từng có scandal như vậy sẽ không được bước chân vào nhà họ Cố của ông.” Ông cụ Cố lạnh lùng nói.

Thật ra cũng không phải Tô Thư Nghi chưa từng nghĩ tới lý lẽ này. Mặt cô hơi tái đi: “Vậy thì thưa ông nội, vì sao ông lại có thể chấp nhận cháu ạ?”

“Không phải là ông chấp nhận cháu, mà là Cố Mặc Ngôn chấp nhận cháu.” Nét mặt của ông cụ Cố bỗng thêm phần ngậm ngùi: “Mười năm tròn, kể từ sau khi Nhược Nhi mất, ông cứ tưởng thằng ranh Cố Mặc Ngôn sẽ không thích đứa con gái nào, hay sẽ kết hôn nữa.”

Tô Thư Nghi bần thần.

Nhược Nhi?

Người đó là ai?

Là người con gái mà Cố Mặc Ngôn từng thích ư?

Tuy lòng thầm nghi ngờ, nhưng Tô Thư Nghi không có gan hỏi ông cụ Cố.

“Nhưng không ngờ nó lại cưới cháu.” Ông cụ Cố lại nhìn Tô Thư Nghi một lần nữa, ánh mắt sắc bén: “Ban đầu ông cho rằng cháu chỉ là cô vợ bù nhìn mà nó dùng để đối phó với ông thôi. Nhưng lần gặp mặt trước đó và cả buổi tiệc hôm nay nữa, ông biết rằng nó đã thật lòng để tâm đ ến cháu.”

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Cố Mặc Ngôn để tâm đ ến mình ư?

Lời nói của ông cụ Cố vô tình khiến trái tim của Tô Thư Nghi hẫng một nhịp.

Nhưng cô vẫn có đôi chút không nghĩ là như vậy.

Tuy Cố Mặc Ngôn rất tốt với mình, nhưng người đàn ông này thật sự quá xuất sắc, quá xa vời. Tô Thư Nghi thực sự không dám ao ước anh sẽ có tình cảm nam nữ với mình.

Nhưng tất nhiên, cô cũng sẽ không phủ định ngay trước mặt ông cụ Cố, nên chỉ yên lặng lắng nghe.

“Đây cũng là lý do vì sao ông có thể chấp nhận cháu.” Ông cụ Cố tiếp tục nói, giọng nói đột nhiên thêm phần mệt mỏi: “Miễn là nó thích thì ông sẽ đồng ý hết.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK