Mục lục
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 837

“Anh không thể đối xử với em như vậy được, Cố Mặc Ngôn, anh không thể cứ như vậy mà ném em đi được!” Trình Thu Uyển muốn vươn tay túm lấy Cố Mặc Ngôn, nhưng Cố Mặc Ngôn đi quá nhanh, cô ta bắt hụt, cả người ngã từ trên xe lăn xuống.

Dùng tay bò về phía trước, Trình Thu Uyển bắt lấy ống quần của Cố Mặc Ngôn mà khóc lóc.

“Cố Mặc Ngôn, anh không thể đối xử với em như vậy được, không có anh, em chẳng có gì hết, bây giờ em chỉ còn mình anh thôi.

Em xin anh, anh đừng bỏ em, anh không được rời bỏ em. Vì anh mà em mất đi hai chân, trở thành bộ dạng người không ra người ma không ra ma như bây giờ, anh không thể nói bỏ là bỏ được, anh muốn em sau này phải làm sao, phải sống thế nào bây giờ…

Bị Trình Thu Uyển túm lấy ống quần, Cố Mặc Ngôn khựng lại, tuy rằng trên mặt có vẻ không đành lòng nhưng trong lòng lại không hề dao động. Một người phụ nữ lòng dạ rắn rết như vậy, anh không thể giữ lại bên cạnh nữa “Trình Thu Uyển, tôi chăm sóc cô năm năm, năm năm tôi xa cách Thư Nghi, còn cả con của tôi nữa. Đây đều là sự trừng phạt của ông trời cho việc làm sai trái của tôi. Bây giờ cô không cần lấy chân mình ra để ép buộc tôi, cái gì nên trả, tôi đã trả lại rồi, tôi không nợ gì cô nữa.”

Nói xong, Cố Mặc Ngôn đi về phía trước, rời khỏi văn phòng mà không thèm ngoảnh đầu lại.

Nhìn Cố Mặc Ngôn từng bước đi khuất khỏi tầm nhìn của mình, Trình Thu Uyển ngã ra đất khóc thất thanh Mọi thứ cô ta khổ tâm tạo dựng bao nhiêu năm nay cứ thế mà bị phá hủy dễ dàng vậy sao? Cô ta không cam lòng, cô ta không cam lòng! Cô ta sẽ không để mọi chuyện kết thúc như thế vậy được.

Nghe thấy tiếng khóc thê lương của Trình Thu Uyển truyền đến từ trong văn phòng phía sau, Cố Mặc Ngôn cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu nên đã lấy điện thoại di động ra gọi cho Dương Tùng Đức.

“Hiện tại Trình Thu Uyển đang ở trong văn phòng của tôi, cậu tìm cách đuổi cô ta đi, sau khi tôi trở về không muốn nhìn thấy cô ta còn ở trong phòng làm việc của tôi nữa.”

Sau khi nói xong, Cố Mặc Ngôn thẳng thừng cúp điện thoại và rời khỏi công ty.

Bây giờ anh muốn điều tra một chuyện khác, hành vi hôm nay của Cố Thành Vũ quá đỗi không bình thường, ông ta sẽ không bao giờ thẳng thắn về chuyện đã xảy ra năm đó với anh một cách vô duyên vô cớ, cho nên trong đó chắc chắn còn có ẩn tình gì đó mà anh không biết, thế nên anh cần phải điều tra càng sớm càng tốt mới được.

Chuyện đến hôm nay, anh tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ chuyện gì đe dọa đến sự an toàn của Trình Thư Nghĩ.

Ở bên này, sau khi Dương Tùng Đức nhận được cuộc gọi, anh †a nhanh chóng đoán được chuyện gì xảy ra, chuyện có thể khiến Cố Mặc Ngôn nói ra lời tàn nhẫn như thế này hẳn là những chuyện mà trước đó Trình Thu Uyển làm đã bị phát hiện.

Trong lúc nhất thời, Dương Tùng Đức không biết nên vui hay nên buồn, vui là Cố Mặc Ngôn cuối cùng đã phát hiện ra bộ mặt thật của Trình Thu Uyển, buồn là liệu Cố Mặc Ngôn có phát hiện ra mình đã giúp Trình Thu Uyển làm những chuyện xấu xa đó hay không.

Chắc là không đâu nhỉ? Nếu không, Cố Mặc Ngôn sẽ không gọi cho mình và yêu cầu mình đến giải quyết chuyện của Trình Thu Uyển đâu.

Dương Tùng Đức nghĩ đến đây bèn vội vã đến văn phòng của Cố Mặc Ngôn, anh ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong lúc đó.

Dương Tùng Đức vừa bước vào văn phòng của tổng giám đốc đã nhìn thấy Trình Thu Uyển nằm trên mặt đất khóc lóc thảm thiết, lẽ ra đây nên là một màn khiến người ta đau lòng thương xót, nhưng Dương Tùng Đức lại cảm thấy rất hả giận.

Một người phụ nữ như vậy lẽ ra phải bị trừng phạt từ lâu rồi!

Trình Thu Uyển cảm giác được có người bước vào bèn vui vẻ ngẩng đầu lên, là Cố Mặc Ngôn sao? Cô ta biết anh sẽ không tàn nhãn như vậy, cô ta biết anh sẽ không bỏ mặc mình như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK