Mục lục
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 182

Trong khoảnh khắc đó, cô cứu anh ta hoàn toàn chỉ là vì bản năng, thậm chí còn chẳng kịp suy nghĩ.

Dù sao cũng từng là người cô yêu nhất đời này, sao có thể nói quên là quên ngay được, sao có thể trơ mắt nhìn anh ta rơi vào nguy hiểm được.

Nhưng những điều này, Cố Gia Huy không cần phải biết.

Nghĩ đến đây, cô không thể hiện ra một chút gợn sóng nào trong lòng, ngoài mặt chỉ bình tĩnh nói: “Đúng vậy.”

Chút màu máu cuối cùng trên mặt Cố Gia Huy rút đi, nhưng đáy mắt vẫn lóe lên sự không cam lòng, càng ra sức ghì lấy Tô Thư Nghi hơn: “Tô Thư Nghi, anh không tin! Anh không tin em đã không còn tình cảm với anh nữa!”

Tô Thư Nghi bị anh ta túm mà đau đớn, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà quát lên: “Cố Gia Huy! Rốt cuộc anh có tư cách gì mà hỏi tôi như vậy!”

Cố Gia Huy bị cô quát mà sững sờ, cuối cùng cũng buông tay ra.

Đúng rồi, anh ta có tư cách gì chứ?

Trước đây anh ta từng xúc phạm Tô Thư Nghi như vậy, bây giờ có tư cách gì mà cầu xin cô tha thứ cho anh ta, thừa nhận thích anh ta đây?

Tô Thư Nghi xoa cổ tay bị bóp cho đau đớn, lạnh giọng nói: “Cố Gia Huy, anh nên nhớ rằng, tôi đã từng nói với anh rồi, cho dù có một ngày, anh phát hiện ra tất cả những chuyện này đều là anh hiểu lầm rồi đến xin lỗi tôi, tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu.”

Cơ thể Cố Gia Huy run lên, lập tức nhớ ra, trước đây một lần anh ta hung hăng xúc phạm Tô Thư Nghi, đúng thật là cô đã từng nói lời này.

“Xin lỗi, Thư Nghi, anh…” Anh ta chân thành muốn nói xin lỗi, nhưng còn chưa nói hết câu thì đã bị Tô Thư Nghi lạnh lùng ngắt lời.

“Không cần xin lỗi tôi, bởi vì tôi, sẽ không tha thứ cho anh.” Cô ngước mắt lên, nhìn thẳng vào Cố Gia Huy: “Cho dù là năm đó khi ở bên nhau anh lừa tôi về thân thế của anh, hay là hai năm trước anh không hề tin tưởng tôi mà rời đi, hoặc là những lần anh xúc phạm tôi hết lần này tới lần khác bây giờ, tôi đều không tha thứ cho anh.”

Câu nói này của cô, nói rất nghiêm túc.

Cô không nỡ nhìn Cố Gia Huy tổn thương, đúng thật là cô cũng từng cảm thấy mình mắc nợ anh ta, nhưng tất cả những chuyện này đều không thể thay đổi được sự thật Cố Gia Huy đã đem đến tổn thương cho cô hết lần này tới lần khác.

Chưa từng có người đàn ông nào làm tổn thương cô tới như vậy. Cô không thể tha thứ được, càng không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với anh ta.

Cô chỉ hy vọng, từ nay anh ta có thể cách mình càng xa càng tốt.

Ngay lúc Cố Gia Huy nghe thấy lời này của Tô Thư Nghi, chút màu máu cuối cùng trên mặt anh ta lập tức rút cạn, cứng đờ tại chỗ.

Tô Thư Nghi không nhìn anh ta thêm cái nào nữa, nhanh chóng rời khỏi văn phòng…

Trung tâm thành phố, cửa hàng bách hóa Lâm Tọa lớn nhất.

Khưu Duyệt nhanh chân đi qua những cửa hàng hiệu đắt tiền ở đây, tay cầm chặt túi da, đáy mắt tràn đầy phẫn nộ.

Tô Thư Nghi đáng chết, rõ ràng là một con đàn bà đê tiện không từ thủ đoạn, mọi người đều mù rồi sao, vậy mà còn nói đỡ cho cô ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK