Quyết định rồi, mình sẽ nghỉ học từ chiều nay, hic.
Đang lều bều dắt xe ra cổng thì bé Kiều vẫy gọi.- Chở Kiều về nghen.- Ừ...mà hả, không ai đưa về sao phải nhờ tui?- Không được thì thui, tui đi bộ dzìa, không thèm.- Được mà được mà, chở người đẹp mà, trách nhiệm và nghĩa vụ, hê hê.- Có người còn không thèm nhớ tui là ai mà.- Ứ, biết...biết lỗi rồi mà, để Duy chở Kiều về nghen.- …- Giáng Kiều, lên xe tại hạ đưa cô nương về.- Hihihi.
- em nó lại nhảy phóc lên xe rồi mình khởi hành.Một cảm giác rùng mình kiểu có cái gì đó nguy hiểm đang chĩa vào mình, mà thôi kệ, chở người đẹp mà nên chắc có mấy đứa GATO, hô hô.- Giáng Kiều nè?- Gì vậy Duy?- Nãy thằng Trí nó nói gì Giáng Kiều đó?- Ủa, không phải là...!- bé Kiều ngập ngừng- Là gì? - tò mò rồi đây- Không không có gì, ổng chọc Kiều thôi.- Ờ ờ, vậy thôi.- Mà...có gì hả?- Không, có gì đâu, tò mò hỏi vu vơ.- Quan tâm dữ hén.- Làm...làm gì có.- Thiệt hơm? - nghe giọng bé Kiều có vẻ bể bể- Thiệt...à*Két...lết bánh*- Ui, sao thắng gấp vậy, Duy?- Chờ Duy tí.Thật là đỡ quá đi mà, đang bí thì thấy ông bán kẹo chỉ, quả này nhờ chỉ mà gỡ được rối.
Không biết các bạn sau này ra sao, chứ thơi đó của mình đồ ăn vặt thì ngoài bánh tráng trộn và trái cây ướp lạnh ra, thì kẹo chỉ nằm trong số những món ngon mốc mỏ và rất được ưa chuộng bởi giới chẻ.
Món này theo mình biết thì tương tự như kẹo kéo, chỉ khác cách trình bày.
Thường thì kẹo sẽ được kéo ra kéo lại cho đến khi cục kẹo ban đầu thành nhiều sợi nhỏ, do đó có tên là kẹo chỉ.
Kẹo chỉ thường được đặt trên 1 cái bánh tráng gạo hoặc lúa mạch, bánh này bên Công Giáo có khi được dùng làm bánh lễ cho bí tích Thánh Thể, hình dáng có thể khác nhưng nguyên liệu cấu thành thì tương tự.
Phủ bên trên phần kẹo sẽ là dừa nạo sựt sựt, cuối cùng là phần sữa đặc béo ngậy ngọt ngào, ai đã từng ăn thì không thể nào quên hương vị đó được.Mình mua hẳn ba phần, một phần cho mình, hai phần cho bé Kiều.- Nè, biết ăn kẹo chỉ không? - mình vừa đưa kẹo vừa hỏi- Kẹo chỉ? Là mình ăn kẹo nào chỉ kẹo đó đó hả?- Hự, không phải chỉ kiểu đó, coi nè, kẹo được kéo ra thành sợi giống chỉ nên gọi là kẹo chỉ.- A vậy hả, đó giờ mới biết luôn.
- vâng bạn từ đâu tới mà không biết cái món này vậy.- Ngon lắm đó, mua cho Giáng Kiều hai phần luôn nè, ăn đi.- Cám ơn Duy nhoa, dễ thương quá trời hà.Mùa xuân đã trở lại với mình anh em ạ, dự tính là mua hai phần kẹo cho em nó ăn rồi không có hỏi han vặn vẹo gì nữa mà hiệu quả ngoài mong đợi.
Tín hiệu tốt lành, có khi sắp thoát kiếp FA, hê hê hê.
Đi một lúc thì tới nhà bé Kiều, tính ra từ nhà lên trường đi bộ thì mất khoảng 20 phút.
Siêu xe chạy bằng cơm của mình thì chỉ hết có 7 phút, giúp đỡ người đẹp, cảm thấy đời phơi phới.- Lát...Duy qua chở Kiều đi học luôn được không? Ba má Kiều đi làm hết rồi chiều mới về.
Trời này đi bộ lên trường là cháy nắng đen thui hết á, bữa đi biển về mất mấy tháng mới hết đen á.
- bắt đầu kể khổ, lại còn dùng đôi mắt long lanh ngấn lệ, mỹ nhân kế quả thực lợi hại, lợi hại.- Ừ, lát tui qua đón.- Có...có phiền gì không.- Cũng tiện đường mà.- Duy là tốt nhất, hihihi, về cẩn thận nha.- Dòi, lát gặp.Nghe khen cũng phổng mũi, mình lại lon ton bò về.
Vậy là hôm nọ đen thui vì mới đi biển về, chậc, giờ thì nàng đúng kiểu người trong mộng của mình rồi.
Khoan! Đi biển...biển thì phải tắm, tắm biển thì phải bận đồ tắm.
Bikini, chuẩn, chỉ có bikini.
Vừa ăn cơm vừa tưởng tượng ra dáng em trong bộ bikini hai mảnh “chuyền thống”, nước mồm nước dãi nhễu nhão cả, không biết vì cơm ngon hay vì tưởng tượng phong phú.
Đồ ăn hôm nay có thịt heo kho nước dừa ăn với trứng cút kèm rau muống luộc chấm nước thịt.
Thịt heo thì mình kho từ tối hôm trước, thường kho một lần như vậy sẽ ăn được hai ba ngày, mỗi lần ăn thì bỏ vô nồi hâm lại tí là ăn được, sau này có microwave thì tiện hơn nhưng lúc đó thì là như vậy.
Thịt heo ngon nhất là thịt đầu rồng, cái miếng thịt chưa nấu mà nhìn thấy ghê ghê (không phải ghê kiểu hư thối nhé), sần sùi thiếu bằng phẳng là nó đó.
Có thể kho với trứng gà hoặc vịt, nhưng trứng cút là ngon nhất vì trứng nhỏ lúc nấu sẽ thấm gia vị đều hơn so với trứng to như trứng gà.
Tráng miệng bữa nay có lê trong ngăn mát, ăn vào là đê mê con tê tê, vừa giòn vừa ngọt lại mọng nước.
Ăn xong căng da bụng thì trùng da mắt, đến khổ nhưng nghĩ sắp được gặp đại mỹ nhân, lòng hớn hở lăng xăng rửa mắt vuốt tóc các thứ các thứ.Đến nhà bé Kiều thì thấy em nó đang đứng chờ sẵn.- Chờ tui lâu chưa?- Lâu lắm ùi, làm gì lâu dạ?- Ờ...thì...bận.- Bận gì đó? - vừa hỏi bé Kiều vừa nhảy lên xe.- Bận...ng...ngủ...đúng rồi, bận ngủ trưa.
- chẳng lẽ nam nhi chí tại bốn phương lại nói bắt em nó chờ vì bận...rửa chén.- Lắp bắp vầy là nghi lắm nhoa.- Trưa nghỉ ngơi vô lớp mới không ngủ gật, tui là vậy đó.- Mê ngủ ớn, hihihi, đi nào bác tài, tới luônnnnn.Trưa nắng chở thêm cái bao gạo 40kg đạp è khói ra, đến giờ mình vẫn chả hiểu năng lượng đâu ra mà hồi đó trâu voãi, giờ đạp xe 10 phút là thở không ra hơi rồi.Đến trường thì sớm tận 20 phút, ngày đầu tiên đi học có khác, mình gương mẫu vãi lu các bạn ạ.
Đến cổng trường thì hai đứa chia tay, bịn rịn và ray rứt.
Bé Kiều...nhảy phát là xuống đất rồi vẫy tay như đuổi tà, đúng là hết giá trị lợi dụng thì bị ra rìa ngay.
Gửi xe rồi mình đi về lớp, nếu tụi A1 A2 là kiểu lớp chọn thì lớp mình chắc lớp tuyển, mợ bà cái phòng học buổi chiều ngược hướng với bãi giữ xe đi xa bỏ bố luôn.
Được mỗi cái điểm cộng là gần căng-tin.
Vào lớp thì chưa có ai, công nhận mình gương mẫu, đi sớm về...lát biết, hên xui hê hê.Khoan, chưa có ai? Vậy bé Kiều đâu, nãy thấy đi về hướng này trước mà? Đúng lúc này thì cơn buồn ngủ tới, đã buồn ngủ từ nãy rồi giờ thêm ATP sụt giảm nên mi mắt nó sụp theo.
Kệ bòa, làm một giấc đã.- Lạnh!!!! Đứa nào vạ...!- sắp lim dim phiêu du tiên cảnh thì cảm giác như có cục đá áp và má, lạnh há mỏ luôn.- Ăn kem nè, trả công cho bác tài đó! - Kiều và kem, mình biết chọn ai.- Chọn cả hai!!!- Chọn gì mà cả hai vậy? - bé Kiều thắc mắc.- Không không có gì, tiểu thư cứ khách sáo nhưng tại hạ thích, xin nhận xin nhận.Kem đậu xanh, vừa mát vừa ngọt, xua tan cái nóng buổi trưa, mút đến đâu, kem chảy đến đó.
Cũng như chè, mình thích kem đậu xanh nhất, cái vị beo béo bùi bùi không lẫn đi đâu được.
Bé Kiều thì về chỗ từ lúc nào rồi, đang nhìn ra cửa một cách xa xăm lắm.- Nhớ anh nào nhìn về xa xăm hả, *slurp slurp*?- Nhớ bác tài nãy chở tui đi học, được hôn?- Có hả.
- không lẽ đây là lời tỏ tình huyền thoại.- Có, hihihi - ôi giàng ơi, gấu về với buôn làng.- Thiệt không? - mình hỏi dồn tới.- Không, coi có người ham hố kìa, blêu blêu.- Hự.May mà không có ai trong lớp chứ không thì bách nhục xuyên tim tập hai.
Mà cũng chả biết từ khi nào gái đẹp tự cho mình cái quyền thả bả hội anh em chúng ta như vậy đó.
Nói để anh em rút kinh nghiệm, sống là phải biết đề phòng, nói không với thính, tuyệt giao với bả.
Lỡ thính với bả mà thơm quá, không nhịn được, thì...cứ lao vào đớp vậy.
Đời thanh niên, thằng nào chưa từng dính thính thì một là gay hai là xạo.
Chết vì gái là cái chết êm ái, everybody say yeah!.