• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta vẫn đến cung của Tinh Ly.

Hôm ấy khi ta đi, Ti Mệnh nói với ta một chuyện.

Ngài ấy nói, tỳ nữ mà ta phác thảo chân dung lần trước là Lục Thúy, ngài đã đuổi Lục Thúy đi rồi, từ miệng những người hầu khác ngài biết được Lục Thúy này có quan hệ họ hàng với Lâm Lạc Lạc.

Ta không tiếp lời.

Điều khiến ta ngạc nhiên đó là tháng này Vô Ly không đến tìm ta.

Sau đó ta nghĩ có lẽ là Lâm Lạc Lạc lại cho người uống bùa mê thuốc lú, lời ngon tiếng ngọt gì rồi.

Hôm ấy sau khi biết được mệnh cách của mình, tâm tình ta cũng không phải có biến động gì lớn.

Sự việc đều đã xảy ra rồi, có nghĩ nhiều cũng vô ích. Tìm cách giết Lâm Lạc Lạc cũng không thực tế lắm. Nhưng ta không ngờ suy nghĩ này không lâu xong đó đã trở thành hiện thực.

Ta thấy Tinh Ly đang đỡ Bùi Thanh cả người toàn máu, máu ngấm vào y phục đen của chàng rồi từng giọt từng giọt rớt xuống, từ những mảng y phục bị rách lộ ra vết thương vẫn còn khí đen từ từ thoát ra.

Ta như mất hồn đi theo Tinh Ly.

Nhìn những người hầu trong phủ Bùi Thanh ra ra vào vào, đột nhiên cảm thấy không chân thực.

Bùi Thanh nằm trên giường gắng gượng hé mắt, nhìn về phía ta cất tiếng gọi ta "Anh Anh".

Ta như trong mộng mới tỉnh, bước mấy bước đến bên chàng.

Chàng nói: "Thật đẹp."

Nước mắt ta đảo quanh hốc mắt, ầng ậng.

Hai ngày trước, Ma Tôn tấn công thiên cung.

Khí thế đùng đùng hung dữ, thiên đình không hề phòng bị, bị đánh cho trở tay không kịp.

Bùi Thanh nhận lệnh dẫn đầu vây đánh Ma Tôn, trước khi đi còn dặn đi dặn lại ta không được chạy lung tung.

Nhưng Ma Tôn không có ý định tham chiến, hắn nói hắn đến tìm người.

Bùi Thanh bèn hỏi hắn muốn tìm ai.

Hắn nói hắn muốn Tiểu Tước Nhi của hắn.

Khi ta nghe thấy câu ấy, cả người ớn lạnh.

Sau đó lại cố trấn an bản thân tên Ma Tôn này có lẽ là đến tìm vị tiên Tước Thành nào đó.

Ta lấy lại bình tĩnh.

Nhưng Ma Tôn đưa quân đến rầm rộ vừa một ngày lại cho rút quân.

Tuy ta đầy nghi hoặc, nhưng khi nghe thấy Bùi Thanh không thương tổn gì liền quên mất điểm nghi ngờ này.

Khê Nhi xung phong chải tóc cho ta, thay cho ta một bộ xiêm y hồng nhạt, ta nhìn bản thân trong gương, nháy mắt như có cảm giác trở lại ngày còn ở trần gian, dáng vẻ như khi ta đang đi đến nước A Tô vậy.

Ta vô cùng vừa ý đợi Bùi Thanh trở về, không thể nào nghĩ đến khi chàng trở về lại là bộ dạng này.

Phải khó khăn lắm mới làm dịu được cơn đau của Bùi Thanh, nhưng đó cũng chỉ là trị phần ngọn, không phải trị tận gốc.

Ta bèn hỏi Tinh Ly: "Chuyện này là sao?"

Tinh Ly nói: "Ma Tôn lui binh, bọn ta đang thu dọn tàn cuộc thì có người đột nhiên lao tới vây Thanh Tư vào pháp trận, là pháp trận của Ma Tôn. Đám người bọn ta ở bên ngoài thi pháp muốn phá thế trận, kết quả ngược lại bị pháp trận này hút mất tiên khí, khi ấy nhất thời không có cách nào. Thanh Tư đã tự mình phá trận thoát ra ngoài, lúc ấy vẫn còn bình thường, sau khi mọi người tản về phủ, khi chỉ còn lại bọn ta và Thanh Tư, ngài ấy đột nhiên ngã xuống đất, cả người thành ra như thế này. Không dám nghĩ lúc đầu ngài phải cố chịu đựng như thế nào."

"Là ai?"

"Không nhìn thấy rõ, tốc độ quá nhanh, có tiên quân lập tức dùng bàn truy ma tìm kiếm, nhưng vẫn không thấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK