Ta trở về chỗ Vô Ly.
Vừa vào cửa đã nhìn thấy Vô Ly đứng đợi trước cửa, Lâm Lạc Lạc đứng cạnh Vô Ly. Bầu không khí lạnh lẽo như muốn đóng băng.
Vô Ly nhìn ta với vẻ mặt u ám.
“Sư phụ…”
“Bốp.” Một tiếng.
Đầu ta nghiêng sang một bên, má trái đau rát vô cùng ta bưng kín mặt kinh ngạc nhìn sư phụ.
“Nghiệt đồ, Lạc Lạc đã nói với ta cả rồi. Ngươi lại không biết xấu hổ như vậy dám quyến rũ Thanh Tư đế quân.” Vô Ly nhìn ta giận dữ nói.
“Đệ tử không…”
“Ngươi còn muốn ngụy biện sao? Lúc trước ta không nên thu nhận ngươi làm đồ đệ, những thứ đê tiện thì cuối cùng vẫn là đê tiện.”
Âm thanh chói tai vang dội.
Toàn thân ta như bị đóng băng đứng sững sờ tại chỗ không nhúc nhích.
Toàn thân ớn lạnh, trước mắt là một màu xám xịt.
Đoạn hồi ức đáng sợ ấy lại bắt đầu hiện lên trước mắt ta, ta cúi đầu xuống ôm chặt lấy thân mình khẽ run rẩy.
Không biết Lâm Lạc Lạc đã nói gì với Vô Ly khiến nét mặt Vô Ly trở nên tốt hơn.
Lâm Lạc Lạc đi đến bên cạnh ta, vươn tay ra nắm lấy tay ta rồi dắt ta đi về phía trước.
Đôi tay của nàng ấy không khiến ta cảm thấy có một chút ấm áp nào mà ngược lại khi ta nhìn nàng ấy còn cảm thấy bản thân như một con mồi bị rắn độc tóm gọn.
Ta bị nàng ấy quấn chặt lấy và không thể thoát ra.
Bọn họ đưa ta tới một nơi rất đông người, có tiếng nói của rất nhiều người. Ta ngơ ngác nhìn xung quanh.
Có rất nhiều thần tiên, Vô Ly đi chào hỏi với bọn họ còn Lâm Lạc Lạc đưa ta tới chỗ một nhóm tiên nữ.
Lúc này ta mới kịp phản ứng lại, Thiên đế đang tổ chức lễ kỷ niệm ngày thành thân với Thiên hậu.
Các tiên nữ cười đùa vui vẻ với Lâm Lạc Lạc, có một vị tiên nữ chỉ vào mặt ta và hỏi: “Lạc Lạc, sư tỷ nhà ngươi xảy ra chuyện gì thế này?”
“Tỷ ấy làm ra một số chuyện không hay, ta cũng không tiện nói.”
“Nói đi, nói đi mà. Giữa chúng ta còn có chuyện gì không thể nói được?”
“Tỷ ấy...quyến rũ Thanh Tư đế quân.”
“Thật hay giả vậy, trời ơi! Đúng là phàm nhân tu thành tiên, bản chất vốn chẳng ra sao cả.”
Cả đám người chỉ trỏ, cười cười nói nói xung quanh ta.
Ta đã biết nguyên nhân Lâm Lạc Lạc đưa ta đến đây.
Ta thở dài một tiếng, mặc dù trước mắt vẫn toàn một màu xám xịt nhưng đã tốt hơn nhiều rồi.
Thật ra ta không để ý chuyện này lắm vì ta đã từng trải qua những chuyện khủng khiếp hơn thế nữa. Những tiên nữ chẳng phải vẫn luôn huyên náo như vậy sao?
Ta hơi nghi hoặc.
“Tỷ đang làm gì ở đây vậy?” m thanh trong trẻo vang lên bên tai ta.
Ta quay ra nhìn thì ra là Khê Nhi.
“Liên Y tỷ tỷ.” Khê Nhi len qua dòng người đông đúc đi đến bên ta, cầm lấy tay ta. Là cảm giác ấm áp.
“Khê Nhi.” Mọi người nhìn thấy Khê Nhi đều rất sửng sốt.
Vị tiên nữ kia tiến lên phía trước một bước, giọng nói chói tai: “ y da! Khê Nhi, nàng ta chính là người đã quyến rũ Thanh Tư đế quân nhà ngươi đấy.”
“Liên quan gì đến ngươi?” Khê Nhi khinh thường hỏi vặn lại.
“Hứ! Ngươi…ta đang muốn tốt cho ngươi và đế quân nhà ngươi.”
“Không cần.”
“Chẳng qua chỉ là một nha hoàn, ỷ có đế quân chống lưng liền dám đi xúc phạm người khác?” Tiên nữ giọng xem thường.
“Vậy thì đã sao?” Giọng nói trầm ấm của Thanh Tư truyền đến.
“Đế quân.” Mọi người nhao nhao hành lễ với đế quân.
Chỉ có mình ta là vẫn đứng lặng nhìn Thanh Tư, mái tóc dài của chàng bay trong gió, toàn thân là bộ y phục đen chậm rãi bước về phía ta.
Thế giới của ta dần dần có màu sắc trở lại.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK