Beta: Kỳ Vân
"Tiết tổng, 10 giờ hôm nay có một hội nghị...."
Thư kí nhỏ rất tận chức tận trách mà tiến vào nhắc nhở.
Ngay khi cô mở cửa, Tiết Hàm lập tức tắt âm thanh của máy tính. Sau đó, khuôn mặt bình tĩnh phân phó: "Hoãn lại."
Thư kí vô cùng kinh ngạc. Tiết tổng rõ ràng là người đặc biệt cuồng công việc!
Vậy mà lúc này lại muốn hoãn hội nghị!
Còn là hội nghị hợp tác với công ty lớn của nước ngoài!
Thư kí còn định nói thêm chút gì đó, lại thấy lông mày Tiết Hàm chau lại, nháy mắt liền cúi đầu đi ra ngoài.
Tiết Hàm lúc này mới mở âm lượng lên lần nữa.
Giọng nói của giáo viên môn ngữ văn cấp ba phát ra rõ ràng. Nếu cẩn thận nghe, còn nghe được tiếng bút ma sát "sột soạt" trên giấy.
-- loại âm thanh này, nhất định không thể bị người khác nghe thấy!
Nếu không, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng Tiết tổng đang học lại ngữ văn cấp ba.
Chuyện này quả thực quá 囧.
Nhưng thật không ngờ, cửa văn phòng lại bị thư kí nhỏ lặng lẽ đẩy ra.
Tiết Hàm lại một lần nữa nhanh tay tắt âm lượng đi, sau đó đem màn hình máy tính quay về báo cáo tài vụ.
Sắc mặt hắn lúc này đã đen xì, bởi vì máy nghe trộm lần này thật sự quá là tốt, hắn còn có thể nghe được Mộng Nhã cùng bạn học nhỏ giọng nói chuyện!
Nhưng vấn đề ở đây chính là, hai người này đã nói chuyện với nhau từ lúc bắt đầu vào học!
Hơn nữa, người ngồi cùng bàn với cô là một nam sinh!!!
Việc này cũng không thể trách được vì sao sắc mặt Tiết Hàm không tốt. Vị hôn thê của mình ở lớp học không nghiêm túc nghe giảng, ngược lại còn cùng nam sinh nói chuyện phiếm, còn cùng nói chuyện phiếm, còn cùng nói chuyện phiếm (chuyện quan trọng nói phải nói ba lần). Tuy rằng nội dung đều liên quan đến chuyện học tập, nhưng hắn vẫn ghen!
Cũng không phải là mấy trăm năm không thấy, phải nói với nhau nhiều đến thế sao?
Chờ đến khi thư kí nhỏ thay đổi một ly trà trở về, sắc mặt của Tiết Hàm đã có thể so sánh được với Bao Công.
Hắn ở trong ngăn kéo, thậm chí là trên mặt bàn tìm kiếm nửa ngày, cuối cùng phải bất đắc dĩ dùng điện thoại trên bài gọi thư kí ngoài cửa.
"Lấy cho tôi một bộ tai nghe."
Hai thư kí nhìn nhau.
Tổng tài đại nhân muốn nghe nhạc sao?
Oa, đột nhiên cảm giác tổng tài bắt đầu trở nên thật gần gũi!
-------
Sau tiết ngữ văn là tiết tiếng Anh.
Dạy môn này là một nữ giáo viên rất nghiêm khắc, mới vừa bắt đầu tiết học đã cho học sinh nghe và viết từ đơn, sau đó là viết đoạn văn.
Vì thế lúc này trong lớp vô cùng im ắng.
Tiết Hàm híp mắt, quyết định gọi điện thoại tăng thêm cho giáo viên này năm lần tiền lương!
Nhìn số lương tháng này nhận được gấp năm lần, giáo viên tiếng Anh vẻ mặt hoang mang. Nhìn đồng nghiệp trong phòng tài vụ trước mặt mình cười đến thập phần hòa ái, nghi ngờ hỏi: "Này, tiền lương có phải phát sai rồi không?"
Đồng nghiệp lại cười tủm tỉm nói: "Không sai, không sai, đây là phía trên khen thưởng cho cô, về sau giảng bài nhất định phải tiếp tục nghiêm cẩn như thế."
Giáo viên tiếng Anh: "......" Tuy rằng vẫn không rõ ràng, nhưng mà tiền lương nhiều như vậy thật sự là vô cùng tốt.
Trong trường này, giờ nghỉ trưa, mỗi học sinh đều được an bài một chiếc giường ngủ riêng.
Nơi này đã thuộc về phía bên ngoài khu dạy học, cho nên không có thiết bị nghe trộm.
Lúc ăn cơm vẻ mặt Tiết Hàm vô cùng bất mãn. Tiểu thư kí vào đưa cơm mà trong lòng run sợ, cảm thấy công ty hẳn là nên mời mấy người đầu bếp tay nghề cao hơn.
Nếu không, mỗi lần tổng giám đốc ăn cơm đều không vui, bọn họ ở phía sau chắc chắn sẽ thường xuyên phải chịu lửa giận vô cớ!
Tất cả đều có thể tổng kết lại một câu: "Trước tiên phải đem Tiết đại tổng tài hầu hạ thật tốt!"
Ăn cơm chiều, nghe được tiếng cửa thủy tinh dày nặng khép lại, Tiết Hàm tiếp tục gọi giám đốc Trương: "Đúng rồi, phòng ngủ của học sinh cũng sẽ không an toàn, thường xuyên có trộm, đồ vật và hành vi bạo lực phát sinh. Nhớ rõ phải trang bị cả camera trong đó."
Dừng một chút, hắn bỏ thêm một câu, "Đặt ở nơi bí ẩn, đừng để cho học sinh nhìn thấy."
13/6/2018
----------------------------
Vân: Ta đã cạn kiệt sức lực rồi (già rồi nên yếu ) cho nên vấn đề ở chương trước kết thúc tại đây (thật ra thì con editor lười nói )) Đừng quên vote nha các tềnh yêu