Tuy rằng Bồ Dao Tri nghe không quá hiểu, nhưng Omega ở trong lòng Lệ Túc lại nghe hiểu. Ánh mắt của Omega tức khắc trở nên rất có thâm ý.
Ở phòng nghỉ ngây người không bao lâu, thì Cung Trầm đưa cậu ra trại nuôi ngựa để cưỡi ngựa. Người huấn luyện ngựa cao lớn dắt một con ngựa Akhal Teke màu vàng kim cũng cao không kém đi đến trước mặt Bồ Dao Tri.
Bồ Dao Tri đứng tại chỗ, nhìn con ngựa Akhal Teke toàn thân đều đang phiếm ánh sáng tinh tế trước mắt này. Nghe nói giá một con ước chừng tới mấy ngàn vạn, vẻ mặt cậu không khỏi nhìn thôi đã thấy sợ.
Phía sau, Cung Trầm khẽ nâng cằm, ngữ khí thảnh thơi: "Tự mình leo lên thử một chút xem."
Bồ Dao Tri khó có thể tin mà quay đầu lại. Khuôn mặt nhỏ của cậu nhíu chặt, vẻ mặt đau khổ chua xót: "Tự, tự mình...... leo lên trên á??"
Nhìn bộ dáng đau khổ chua xót của Bồ Dao Tri, Cung Trầm nhịn không được cong cong khóe miệng.
Sau đó, ừ một tiếng.
Bồ Dao Tri buồn bực mà quay đầu lại, lại lần nữa đặt ánh mắt trên người tuấn mã trước mặt. Một tay cậu bắt lấy dây cương, một chân ý đồ dẫm lên chân đạp yên ngựa hai bên.
Nhưng mà ngựa thật sự là quá cao, hoặc là nói, Bồ Dao Tri thật sự là quá lùn. Cậu đứng ở kia, cố gắng hết sức, cũng thử đủ các loại phương pháp, nhưmg không thể nào leo lên trên lưng ngựa được.
Cung Trầm ở bên cạnh thấy thế, không kiên nhẫn mà chậc một tiếng. Hắn tiến lên một bước, một tay đột nhiên bắt lấy lưng áo của Bồ Dao Tri, tiếp theo hơi hơi dùng sức đẩy về phía trước.
Tầm mắt của Bồ Dao Tri nhoáng lên, chờ đến lúc phản ứng lại thì đã an ổn ngồi ở trên lưng ngựa rồi. Cậu gắt gao nắm chặt lấy dây cương, một cử động nhỏ cũng không dám.
Bồ Dao Tri nước mắt lưng tròng, sợ hãi cực kỳ.
"Cao, cao quá...... Mình, mình mềm chân......"
Người huấn luyện ngựa mỉm cười, túm dây cương, để ngựa chậm rãi đi vài bước về phía trước. Vì để Bồ Dao Tri thích ứng, nên ngựa đi cực kì chậm.
Nhưng dù vậy, Bồ Dao Tri lại chưa từng có bất cứ kinh nghiệm gì về thuật cưỡi ngựa nên ở trên lưng ngựa lắc qua lắc lại đến ngã trái ngã phải, có lúc thiếu chút nữa đã bị té xuống.
Thấy tình cảnh như vậy, Cung Trầm nhíu nhíu mày, nhịn không được mắng một câu ngu xuẩn, sau đó chỉ phải gọi người huấn luyện ngựa ngừng lại.
Cuối cùng, ngựa cũng dừng lại bước chân. Bồ Dao Tri lập tức nước mắt lưng tròng mà quay đầu lại, sau đó mắt trông mong nhìn về phía Cung Trầm hỏi: "Bạn học Cung Trầm, mình, mình có thể xuống dưới không?"
Cái này chơi không vui chút nào hết.
Nhìn ánh mắt trông mong của Bồ Dao Tri, trong lòng Cung Trầm không khỏi lại chậc một tiếng.
Chậc.
Thôi.
Cung Trầm mặt không cảm xúc mà ừ một tiếng, trầm giọng nói: "Cậu về phòng nghỉ giải đề đi, đợi lát nữa tôi sẽ kiểm tra."
Nghe được cuối cùng cũng không cần phải cưỡi ngựa nữa, cho dù là phải đi giải đề, cũng khiến Bồ Dao Tri cảm thấy vui vẻ cực kỳ. Dưới sự trợ giúp người huấn luyện ngựa, cậu vui vui vẻ vẻ mà xuống ngựa.
Sau khi xuống ngựa, cậu liền lễ phép lập nói tiếng cảm ơn với người huấn luyện ngựa. Kế tiếp, dưới sự chỉ đường của nhân viên phục vụ trong câu lạc bộ, Bồ Dao Tri vui vẻ rời khỏi trại nuôi ngựa, trở về phòng nghỉ VIP.
Sau khi Bồ Dao Tri rời khỏi không bao lâu, thì Lệ Túc cưỡi ngựa, thảnh thảnh thơi thơi mà đi tới bên cạnh Cung Trầm.
Lệ Túc rũ mắt nhìn về phía Cung Trầm, vẻ mặt cười như không cười: "Cung Trầm, cậu không sợ...... là kỹ thuật diễn của cậu ta quá mức tinh vi sao?"
Sau khi Bồ Dao Tri đi rồi, người huấn luyện ngựa lại dắt ngựa trở lại trước mặt Cung Trầm lần nữa. Cung Trầm chân dài một bước, vô cùng nhẹ nhàng mà leo lên lưng ngựa.
Vẻ mặt Cung Trầm đạm nhiên, thờ ơ như cũ. Hắn lạnh lùng nói: "Ai có thể diễn được đến mức ngu như vậy?"
Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.
Bên kia.
Trong phòng nghỉ, Omega lúc trước được Lệ Túc ôm vào trong lòng ngực kia cũng ở đó. Trở lại phòng nghỉ, Bồ Dao Tri lễ phép lại xấu hổ lộ ra một nụ cười cứng đờ với đối phương.
Tiếp theo, cậu xoay người ôm lấy cặp sách trên chỗ ngồi, chuẩn bị lấy sách bài tập ra. Không ngờ, đối phương đột nhiên liền tiến lại gần.
Omega tò mò nhìn cậu, nhỏ giọng hỏi: "Cậu làm như thế nào vậy? Dạy tôi một chút đi."
Bồ Dao Tri bị Omega đột nhiên lại gần khiến cho hoảng sợ. Tiếp theo, chính là lòng tràn đầy khó hiểu.
Cậu không hiểu ra sao mà hỏi: "Dạy cậu cái gì?...... Tôi nghe không quá hiểu."
Omega tự quen thuộc mà xua tay, híp mắt mà cười hì hì với cậu.
Omega cười khanh khách nói: "Ôi trời ơi ~ chỗ này cũng chỉ có hai người thôi. Phòng nghỉ VIP cũng không có camera theo dõi, cho nên không cần giả bộ trước mặt tôi làm gì. Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không nói với Cung Trầm đâu. Dù sao thì Cung Trầm cũng không có khả năng phản ứng tôi, cậu nói cho tôi biết đi, tôi thật sự rất muốn học đó."
Bồ Dao Tri càng nghe càng chẳng hiểu ra sao. Bồ Dao Tri nghi hoặc khó hiểu hỏi: "Giả bộ......? Giả bộ cái gì?...... Học cái gì chứ?"
Bồ Dao Tri nghi hoặc hỏi xong, khóe mắt dư quang trong lúc lơ đãng liếc tới sách bài tập trên tay mình, vì thế tức khắc 'bừng tỉnh đại ngộ'.
Bồ Dao Tri quơ quơ sách bài tập trong tay: "Cậu nói cái này sao?"
Omega thấy Bồ Dao Tri tiếp tục giả ngu, còn giả bộ rất giống. Bộ dáng giống như thật sự không biết cậu ta đang hỏi cái gì, vì thế trong lúc nhất thời không khỏi cảm thấy hứng thú rã rời.
Omega bĩu môi, có chút cảm thấy không thú vị nói: "Giả bộ quá mức thì không thú vị nữa đâu! Còn có thể là cái gì? Chính là rốt cuộc một tên Beta cấp thấp như cậu đã dùng thủ đoạn gì, mới có thể thông đồng được với Alpha đỉnh cấp Cung Trầm này đấy!"
Bồ Dao Tri biết Cung Trầm là Alpha, nhưng không nghĩ tới hắn thế nhưng là một Alpha đỉnh cấp. Bồ Dao Tri kinh ngạc khiếp sợ, nhưng ngay sau đó, không khỏi càng thêm rất nghi hoặc.
Bồ Dao Tri chớp chớp mắt, ánh mắt mê mang: "Thủ đoạn......? Thông đồng? Tôi và Cung Trầm là bạn ngồi cùng bàn, cho nên mới quen biết đó."
Omega thấy Bồ Dao Tri còn đang 'làm bộ làm tịch', tức khắc liền không có hứng thú nữa. Ngồi cùng bàn? Chẳng lẽ trước kia Cung Trầm không có bạn ngồi cùng bàn à?
Nhưng có ai từng thấy hắn mang người ra ngoài chơi đâu?
Omega ở trong lòng bĩu môi, nhưng đồng thời, cũng không khỏi bội phục 'đẳng cấp cao' của Bồ Dao Tri. Kỹ thuật diễn cũng quá tinh vi rồi đấy, giả bộ quá giống luôn.
Tuy rằng chỉ là một Beta cấp thấp, nhưng cũng tuyệt đối không thể coi thường được. Bằng không làm sao có thể thông đồng được Alpha đỉnh cấp là Cung Trầm này chứ?
Omega thấy cái gì cũng hỏi không được, vì thế liền hứng thú rã rời mà trở lại chỗ ngồi của mình
Hai tiếng sau, Cung Trầm và Lệ Túc cùng nhau trở lại phòng nghỉ. Bồ Dao Tri nhìn thấy Cung Trầm, lập tức dừng bút, sau đó mắt trông mong nộp sách bài tập của mình lên.
Cung Trầm tiếp nhận, nhìn qua một lượt.
"Hai mươi đề sai hết mười một đề."
Nghe tiếng, Bồ Dao Tri buồn bực mà cúi đầu xuống.
Một bên.
Lệ Túc đuôi mắt nhẹ nhàng mà nhìn lướt qua phía Cung Trầm và Bồ Dao Tri, sau đó ý vị không rõ cười nhạo một tiếng.
......
Buổi tối.
Trong câu lạc bộ cưỡi ngựa phương tiện giải trí đều đầy đủ hết, có suối nước nóng, có tiệm bida, còn có quán bowling, bể bơi, công viên trò chơi...... vân vân.
Bồ Dao Tri không có hứng thú gì đối với những thứ này, bởi vậy lúc Lệ Túc và Cung Trầm ở trong tiệm tiêu khiển, thì một mình cậu ngồi ngốc trong phòng nghỉ vùi đầu giải đề.
Viết đến buổi tối khoảng 6 giờ hơn, Cung Trầm trở lại phòng nghỉ, dẫn cậu đi ăn cơm chiều. Cơm chiều cực kì phong phú, là ở mức mà cậu vừa nhìn liền biết mình chắc chắn ăn không nổi.
Bồ Dao Tri ngồi ở trước bàn, nơm nớp lo sợ, thậm chí một lần có chút không quá dám hạ đũa.
Cậu có chút hoảng loạn, bởi vì ngay từ đầu cậu cho rằng Cung Trầm gọi cậu lại đây làm bài tập, cho nên một đồng tiền cậu cũng không mang theo.
Nhưng mà, cho dù cậu có mang theo, thì phỏng chừng cũng không đủ tiền. Nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của Bồ Dao Tri, Lệ Túc không khỏi cười nhạo, trong mắt cực kì có ý trào phúng.
Bên cạnh Bồ Dao Tri, Cung Trầm liếc mắt nhìn cậu một cái, thanh âm nhẹ nhàng bâng quơ: "Không ăn thì bữa tối nay do cậu thanh toán."
Bồ Dao Tri nháy mắt sợ tới mức lưng cũng thẳng cả lên, cậu lập tức cầm đũa lên. Đối diện, Lệ Túc ánh mắt nghiền ngẫm mà liếc mắt nhìn Cung Trầm một cái.
Ăn xong cơm chiều, Cung Trầm phái xe riêng đưa cậu về nhà. Buổi tối khoảng 8 giờ rưỡi, thì Bồ Dao Tri về đến nhà. Bồ Dao Tri về đến nhà, đi vào phòng ngủ, nằm ở trên giường còn ợ một cái.
Buổi tối ăn có chút nhiều......
Ngã xuống giường, trong đầu cậu lại không tự giác nhớ những lời mà Omega trong phòng nghỉ kia nói. Cậu nhíu mày, trong lòng hơi có chút cảm giác quái dị.
Có ý gì vậy nhỉ? Thông đồng với Cung Trầm sao?
Bồ Dao Tri càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, nhưng dung lượng não của cậu vốn dĩ đã nhỏ, suy nghĩ thật lâu sau, cũng không thể nghĩ ra đáp án. Vì thế không quá một lát, cậu liền quyết đoán từ bỏ, vứt việc này ra sau đầu.
......
Thứ hai.
Xong tiết học đầu tiên, Bồ Dao Tri liền đến lớp của Hoài Thi, đặc biệt đến xem tâm tình hôm nay của đối phương có tốt hơn chút nào hay không. Đến cửa lớp của Hoài Thi, cậu vẫy vẫy tay về phía Hoài Thi.
"Thi Thi ơi ~"
Hoài Thi đi theo cậu ra khỏi phòng học.
Đến chỗ hành lang ngoài phòng học, Bồ Dao Tri còn chưa kịp đưa đồ ăn vặt mà mình mà mang riêng lại đây cho Hoài Thi, liền nghe được Hoài Thi nhàn nhạt hỏi trước một bước: "Hôm thứ bảy, nghe nói Cung Trầm dẫn cậu đi câu lạc bộ cưỡi ngựa của Lệ gia sao?"
Thì ra câu lạc bộ cưỡi ngựa xa hoa kia là của nhà bạn học của Cung Trầm sao? Bồ Dao Tri thế mới biết chuyện này.
Bồ Dao Tri gật đầu, sau đó tò mò hỏi: "Thi Thi làm sao mà cậu biết được nha?"
Vốn dĩ ngay từ đầu Hoài Thi cho rằng chỉ là tin đồn, nhưng không nghĩ tới, Bồ Dao Tri thế nhưng thật sự gật đầu.
—— vậy mà là thật sự.
Hoài Thi khó có thể tin. Cung Trầm trước nay chưa bao giờ dẫn những người khác ra ngoài chơi chung, vậy mà hôm thứ bảy lại dẫn theo Bồ Dao Tri. Nghe nói còn chơi suốt một ngày.
Hoài Thi khó có thể tin, sau đó không khỏi có một phỏng đoán cực kì hoang đường. Trong lúc nhất thời, vẻ mặt của Hoài Thi không khỏi có chút vặn vẹo và quái dị.
Hoài Thi chần chờ nói: "Bồ Dao Tri, không phải cậu...... đang yêu đương, với Cung Trầm chứ?"
Bồ Dao Tri bị hoảng sợ.
Tuy cậu không rõ vì sao Hoài Thi lại đưa ra kết luận hoang đường như vậy, nhưng sợ Hoài Thi hiểu lầm nên cậu vội vàng xua tay phủ nhận: "Không có! Tuyệt đối không có đâu! Hoài Thi, sao bạn lại nghĩ như vậy chứ? Sao mình có thể đang yêu đương với bạn học Cung Trầm được!"
Nghe được Bồ Dao Tri liên thanh phủ nhận, thì Hoài Thi hơi an tâm hơn chút. Ngay lúc Bồ Dao Tri đứng ở hành lang ngoài lớp học liên tục xua tay phủ nhận, thì lúc này, có hai Omega đáng yêu nhỏ xinh sóng vai đi lướt qua cậu.
Hai Omega xinh xắn lanh lợi, đang hơi hơi đỏ mặt mà trò chuyện về đề tài xoay quanh Cung Trầm.
"Vừa rồi đi qua lớp học của Cung Trầm, lớp học nhiều Alpha như vậy, tôi lập tức liền nghe được tin tức tố trên người cậu ấy đấy. Tin tức tố hương rượu vang đỏ trên người cậu ấy thật dễ nghe."
"Đúng là tin tức tố của Alpha đỉnh cấp, thật không bình thường đâu nhỉ."
"Haizz, nếu tôi có thể ngồi cùng bàn với cậu ấy thì tốt rồi...... cho dù không thể làm bạn cùng bàn, thì ngồi ở sau cậu ấy cũng được mà."
"Tôi thì không yêu cầu cao như vậy, chỉ cần cùng lớp thôi là được."
Thanh âm của hai Omega không lớn, nhưng lại truyền vào trong tai của Bồ Dao Tri và Hoài Thi cách đó không xa một cách rõ ràng. Hoài Thi biết, cho tới nay, cái tên Beta ngu xuẩn Bồ Dao Tri không ngửi được tin tức tố này vẫn luôn cho rằng Cung Trầm là Beta.
Lúc này, Hoài Thi có thể xác định, Bồ Dao Tri đã nghe được đối thoại vừa rồi của hai Omega kia. Nhưng quái dị chính là, trên mặt Bồ Dao Tri, vậy mà một chút phản ứng cũng không có.
Thật giống như là...... đã sớm đã biết chuyện này rồi vậy. Tươi cười Hoài Thi trên mặt nhạt dần, cậu ta nhìn chằm chằm vào Bồ Dao Tri, mắt cũng không chớp.
"Vừa rồi cậu nghe được hai người kia nói, đúng không?" Hoài Thi chất vấn.
Bồ Dao Tri gật đầu.
Tươi cười của Hoài Thi mất hết, "Cậu đã sớm biết Cung Trầm là Alpha à?"
Bồ Dao Tri lại gật đầu lần nữa.
"Đúng vậy!"
Hoài Thi truy vấn: "Khi nào thì biết?"
Bồ Dao Tri gãi gãi cái ót, thành thành thật thật, đúng sự thật mà trả lời: "Lần trước lúc Cung Trầm bạn học sinh bệnh xin nghỉ, chính miệng bạn ấy nói với mình đó."
Sắc mặt của Hoài Thi lập tức liền trầm xuống. Bồ Dao Tri thế nhưng đã sớm biết Cung Trầm là Alpha, nhưng, cậu ngay cả nửa chữ cũng chưa từng nói với cậu ta.
Thậm chí cũng chưa từng biểu hiện ra ngoài.
Ở trước mặt cậu ta, hình như vẫn đối tốt với Cung Trầm như một Beta như cũ. Mà nguyên nhân Bồ Dao Tri đối tốt cũng rất đơn giản.
—— cậu quên mất.
Hoài Thi trầm mặt, lại nhàn nhạt truy vấn lần nữa: "Nhưng trước đây không phải cậu từng nói, mẹ cậu không cho cậu làm bạn với Alpha, chỉ cho cậu kết bạn với Beta thôi sao?"
Nhắc tới chuyện này, Bồ Dao Tri không khỏi xấu hổ mà cúi đầu xuống.
Bồ Dao Tri ngập ngừng, yếu ớt nói: "Mình biết...... nhưng mà......"
Không cần thiết phải nghe tiếp nữa, Hoài Thi đã hiểu. Tất cả đều đã hiểu. Vậy mà cậu ta còn cho rằng Bồ Dao Tri là một tên ngu xuẩn cơ đấy, thật ra cậu ta mới là tên ngu xuẩn chân chính kia.
Chiêu này của đối phương gọi là gì?
—— lấy lui làm tiến.
Làm bộ mình phân biệt không rõ Alpha và Beta, lại giả ngu, nói muốn làm bạn với Cung Trầm.
Sau lại Cung Trầm đến kỳ động dục, ở nhà tu dưỡng, cậu đến vấn an, sau đó cứ như vậy mà thuận theo tự nhiên, hẳn là sẽ phát hiện ra chuyện Cung Trầm là Alpha.
Lại tiếp theo, liền cố ý làm bộ luyến tiếc tình bạn này, không chịu đoạn tuyệt quan hệ với Cung Trầm. Lại sau đó, cũng đều đã biết.
Một tên Beta cấp thấp như Bồ Dao Tri này, lại thành công kéo gần quan hệ với một Alpha đỉnh cấp là Cung Trầm. Mà Hoài Thi cậu ta, nói không chừng cũng chỉ là đá kê chân để có thể khiến cho kỹ thuật diễn của cậu nhìn càng thêm thật mà thôi.
Quá thông minh.
Hoài Thi theo không kịp, hổ thẹn không bằng. Hoài Thi cười khẽ ra tiếng, nhưng trong mắt lại không có mảy may ý cười nào.
Hoài Thi cười nhạo: "Bồ Dao Tri, cậu lợi hại, tôi bội phục."
Nói xong, không chút do dự liền quay người rời đi.