• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trôi qua rất nhanh. Chớp mắt một cái, Bồ Dao Tri đã học được nửa tháng ở trường mới.

Hôm nay, buổi sáng 6 giờ, lúc Bồ Dao Tri vẫn như thường lệ ngồi ở bàn ăn ăn sáng, thì mẹ Bồ ngồi đối diện với cậu, đột nhiên hỏi: "Con đã học ở trường mới được hơn nửa tháng, thầy cô thế nào? Học tập có thể theo kịp sao? Quan hệ với các bạn và bạn học khác như thế nào?"

Bồ Dao Tri uống một ngụm sữa bò, sau đó nghiêm túc mà trả lời từng câu: "Thầy cô đều rất tốt, đối xử công bằng với tất cả học sinh, nhưng mà...... Việc học của con vẫn có chút không theo kịp. Không, nhưng mà quan hệ giữa con và các bạn rất hòa hợp! Chơi với các bạn cũng rất tốt! Con có hai người bạn, là Cung Trầm và Hoài Thi. Cung Trầm vừa cao vừa đẹp trai, Hoài Thi lớn lên vừa đẹp vừa ôn nhu...... Rất nhiều người đều thích bọn họ, còn yêu thầm bọn họ nữa!"

Mẹ Bồ càng nghe càng cảm thấy không thích hợp. Mẹ Bồ nhíu mày, lập tức cắt ngang lời của Bồ Dao Tri. Mẹ Bồ nhịn không được hỏi: "Vừa cao vừa đẹp trai... Vừa đẹp vừa ôn nhu... Con chắc chắn bọn họ đều là Beta sao?"

Bồ Dao Tri không chút do dự gật đầu, "Con chắc chắn mà!"

Thấy Bồ Dao Tri trả lời chắc chắn như vậy, mẹ Bồ cũng chỉ có thể buông bỏ nghi ngờ trong lòng mình.

Nhưng mà, cô vẫn nhịn không được lại dặn dò lần nữa: "Con đừng quên, không được có bất cứ quan hệ gì với những Alpha và Omega trong trường học đó đấy. Gia thế bối cảnh của những Alpha và Omega đó, chúng ta không thể trêu vào đâu."

Bồ Dao Tri ngoan ngoãn gật đầu, nói: "Con biết rồi mẹ."

......

Trường học.

Tiết học đầu tiên, Hoài Thi mang theo món quà nhỏ tinh xảo, lại lần nữa đến phòng học của Bồ Dao Tri. Sau khi bốn Omega kia chuyển lớp, trong nửa tháng này, Hoài Thi thật ra không có việc gì cũng đến đây nói chuyện phiếm, chơi đùa.

Có đôi khi cũng sẽ mang theo đồ ăn vặt tới ăn cùng với Bồ Dao Tri, có đôi khi sẽ mang theo món quà nhỏ tặng cho Bồ Dao Tri.

Bồ Dao Tri vẫn luôn nhận quà và đồ ăn vặt của Hoài Thi cũng ngượng ngùng, vì thế cậu cũng liền thường xuyên đáp lễ. Cậu cũng sẽ mang đồ ăn vặt đến trường, cùng chia sẻ với Hoài Thi.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Nhưng mà Bồ Dao Tri không biết chính là, Hoài Thi cực kì ghét bỏ những thực phẩm rẻ tiền mà cậu đưa tới trường học. Mà những món quà Bồ Dao Tri tặng cậu ta, Hoài Thi trước mặt thì vui vẻ nhận lấy, nhưng vừa quay đầu lại, liền khinh thường mà ném vào thùng rác.

Lúc này, Hoài Thi đang cười ngâm ngâm mà ngồi ở chỗ trước bàn của Bồ Dao Tri. Cậu ta mang theo cười nhạt mê người, từ trước mặt Bồ Dao Tri lấy ra hai hộp quà đóng gói tinh mỹ.

Hoài Thi đưa một hộp quà nhỏ trong đó cho Bồ Dao Tri, một cái khác thì đưa cho Cung Trầm.

Bồ Dao Tri cẩn thận tiếp nhận, trong lúc cực kì vui mừng ngạc nhiên, thì cậu cũng nhịn không được nghi hoặc khó hiểu mà hỏi: "Thi Thi, đây là cái gì nha?"

Hoài Thi nhấp môi, có chút thẹn thùng nói: "Đây là đồ thủ công lần đầu tiên tôi thức đêm để làm, nhìn qua có chút thô ráp, nhưng các cậu đừng ghét bỏ nhé."

Bồ Dao Tri nghe tiếng, vội vàng xua tay: "Làm sao ghét bỏ được chứ, vui mừng còn không kịp đâu."

Bồ Dao Tri nói xong, liếc mắt nhìn cái hộp trước mặt một cái, lại trông mong mà nhìn Hoài Thi. Cậu cẩn thận trưng cầu sự cho phép của Hoài Thi: "Thi Thi, bây giờ mình có thể mở ra sao......?"

Hoài Thi mỉm cười, "Đương nhiên không thành vấn đề rồi."

Bồ Dao Tri nghe xong, lập tức gấp không chờ nổi mà mở hộp quà ra.

Sau khi mở ra, thì xuất hiện ở trong hộp quà, là một ngôi sao sáng lấp lánh. Bồ Dao Tri ngây người. Cậu ngốc ra một lát, lúc này mới hoàn hồn, sau đó nhịn không được tán thưởng nói: "Thi Thi, thật là đẹp mắt nha!"

Hoài Thi tươi cười ôn nhu, "Cậu thích là được."

Nói xong, tầm mắt Hoài Thi vừa chuyển, nhìn về phía Cung Trầm vẻ mặt lãnh đạm xa cách ở bên cạnh.

Hoài Thi cẩn thận mở miệng: "Bạn học Cung Trầm, cậu có muốn hay không......"

Không chờ Hoài Thi nói xong, Cung Trầm đã lạnh nhạt cắt ngang lời cậu ta.

Cung Trầm ném ra hai chữ: "Lấy đi." Ngắn gọn súc tích, không lưu tình chút nào. Tươi cười của Hoài Thi tức khắc có vẻ có chút cứng đờ.

Cậu ta ra vẻ ung dung cười cười, ôn thanh nói: "Thì ra bạn học Cung Trầm không thích những thứ này sao? Là tôi không nghĩ chu toàn, lần sau sẽ không......"

Cung Trầm không trả lời, cũng không có bất cứ phản ứng nào. Hoài Thi nhẹ giọng dứt lời, cắn cắn môi, chậm rãi thu hộp quà nhỏ kia lại. Bồ Dao Tri ở bên cạnh thấy thế, vội vàng lên tiếng an ủi.

Bồ Dao Tri vội nói: "Thi Thi bạn đừng để ý, tính cách của bạn học Cung Trầm là như vậy đó. Bình thường mình muốn đưa cho bạn ấy cái gì, thì bạn ấy cũng không cần. Bạn học Cung Trầm ít nói, cũng không thích cười, mình cũng đã quen rồi ----"

Hoài Thi nhàn nhạt mà ừ một tiếng, tươi cười miễn cưỡng.

.........

Lại qua một tuần.

Trên bục giảng, chủ nhiệm lớp Alpha đưa tay đỡ đỡ mắt kính, bình tĩnh giương giọng tuyên bố: "Năm ngày sau sẽ thi tháng, các bạn chuẩn bị tâm lý cho thật tốt nhé."

Nghe được hai chữ thi tháng, Bồ Dao Tri tức khắc không khỏi bắt đầu hoảng hốt. Đầu ngón tay cậu cũng lạnh lẽo theo.

Cậu cứng đờ quay đầu, nghiêng mặt nhìn về phía Cung Trầm: "Bạn học Cung Trầm, mình, mình... sợ."

Nhìn bộ dáng Bồ Dao Tri hoảng hốt thành một đám, Cung Trầm lạnh mặt, mặt không cảm xúc nói: "Có gì mà sợ, lấy đầu óc của cậu, cho dù có sợ thì không phải cậu cũng chỉ có thể thi được một chút điểm như vậy sao?"

Tuy rằng Cung Trầm nói rất tổn thương người khác, nhưng căn bản là không cách nào phản bác. Hơn nữa, cực kì kỳ dị chính là, sau khi Cung Trầm nói xong lời nói vừa rồi kia, vậy mà cậu lập tức không còn cảm thấy khủng hoảng nữa.

Đúng ha. Cho dù không sợ hãi, thì cậu cũng không thi được điểm cao hơn mà?

Bồ Dao Tri không hiểu sao lại yên tâm, sau đó vui vẻ nói lời cảm ơn với Cung Trầm: "Cảm ơn bạn, bây giờ mình không còn khẩn trương nữa rồi!"

Cung Trầm: "......"

Nhưng không nghĩ tới chính là, ngày hôm sau, sau khi chủ nhiệm lớp tuyên bố sắp thi tháng xong, thì một chút báo trước cũng không có, Cung Trầm không tới trường, cứ vậy đột nhiên mà cúp học.

Xảy ra thình lình, khiến Bồ Dao Tri đột nhiên không kịp phòng ngừa. Bồ Dao Tri nhìn chỗ ngồi trống bên cạnh, hai mắt mờ mịt.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Bởi vì trước đây lúc muốn xin phương thức liên hệ, Cung Trầm vô tình cự tuyệt, cho nên cậu cũng không có phương thức liên hệ của Cung Trầm. Bởi vậy, cậu cũng không có cách nào liên hệ được Cung Trầm, để hỏi đến cùng là đã xảy ra chuyện gì.

Ngày hôm sau tiết học thứ ba, Hoài Thi vào trong lớp học của Bồ Dao Tri, sau khi đi vào liền tìm cậu nói chuyện phiếm.

Hoài Thi tới lớp học của Bồ Dao Tri, sau khi hàn huyên với Bồ Dao Tri một hồi lâu, nhưng vẫn không thể thấy bóng dáng của Cung Trầm, lúc này cậu ta mới dần phát hiện ra, hôm nay Cung Trầm không đi học.

Hoài Thi ngạc nhiên, có chút nghi hoặc hỏi Bồ Dao Tri: "Hôm nay sao bạn học Cung Trầm không đi học vậy?"

Bồ Dao Tri yên lặng mà lắc đầu: "Mình cũng không biết nữa......"

Hoài Thi nhướng mày, hỏi lại: "Hôm qua cậu ấy không nói gì với cậu sao?"

Bồ Dao Tri lại lắc đầu lần nữa: "Không có......"

Hoài Thi nghe vậy, trong lòng vừa chuyển.

Hoài Thi lại nói tiếp: "Vậy cậu có phương thức liên hệ của Cung Trầm không? Cậu trực tiếp đi hỏi cậu ấy một chút."

Bồ Dao Tri rũ đầu, nghẹn giọng nói: "Mình không có phương thức liên hệ của bạn ấy......"

Vẻ mặt Hoài Thi kinh ngạc: "Hả, cậu vậy mà không có phương thức liên hệ của Cung Trầm sao? Hai người các cậu không phải là bạn bè sao?"

Bồ Dao Tri yếu ớt nhỏ giọng trả lời: "Mình từng hỏi xin... nhưng mà bạn ấy từ chối..."

Hoài Thi bừng tỉnh, bừng tỉnh xong thì trong lòng không khỏi cười nhạo. Cậu ta còn tưởng rằng, Bồ Dao Tri và Cung Trầm thật sự là bạn bè cơ đấy. Cho dù không phải là bạn bè, nhưng quan hệ cũng tốt hơn so với người bình thường một ít.

Không nghĩ tới......

Cái gọi là bạn bè, bất quá chỉ là một buổi biểu diễn một mình của Beta ngu xuẩn không chút tự mình hiểu lấy thôi.

Thật buồn cười. Hoài Thi trong lòng cười lạnh, trên mặt vừa lộ ra tiếc nuối vừa thương hại.

"Như vậy à... vậy thật đáng tiếc nhỉ..."

Hàn huyên không tới một lúc nữa, thì Hoài Thi tìm cớ nói phải đi học, đứng dậy tạm biệt Bồ Dao Tri. Nếu Cung Trầm không ở đây, vậy cậu ta cũng không cần thiết phải tiếp tục ở đây hư tình giả ý với cái tên Beta ngu xuẩn kia làm gì.

Sau khi Hoài Thi rời đi xong, liền do dự một chút, nghĩ mình có cần đến chỗ chủ nhiệm lớp của Cung Trầm, hỏi địa chỉ, sau đó lại mang theo quà tặng đi thăm Cung Trầm hay không.

Nhưng cậu ta nghĩ nghĩ, cảm thấy có chút không ổn lắm. Dù sao thì bây giờ quan hệ giữa cậu ta và Cung Trầm không phải quá thân thiết, nếu đột nhiên đi tìm hắn như vậy thì mục đích tính quá rõ ràng.

Hơn nữa nói không chừng, có thể Cung Trầm là bởi vì sắp đến kỳ động dục, cho nên mới không đi học.

Một Omega đỉnh cấp như cậu ta, lại ngay lúc một Alpha đỉnh cấp sắp tới kỳ động dục mà đột nhiên tới nhà. Nhưng miệng lại nói là lo lắng cho sức khỏe của hắn, đặc biệt tới hỏi thăm... Này ai mà tin được chứ?

Cho nên vẫn thôi đi.

............

Buổi tối.

Bồ Dao Tri do dự chần chờ cả nửa ngày.

Lúc cậu nghĩ đến ngày mốt là cuối tuần, có hai ngày nghỉ thì lúc này cậu mới quyết tâm. Sau khi tiết cuối cùng buổi chiều kết thúc, cậu lấy hết dũng khí, đi tới văn phòng chủ nhiệm lớp.

Sau khi đi vào văn phòng chủ nhiệm lớp xong, cậu đứng ở trước mặt chủ nhiệm lớp vẻ mặt nghiêm túc, nhéo lòng bàn tay, co quắp lại nói lắp hỏi chủ nhiệm lớp: "Thầy, thầy ơi... bạn học Cung Trầm... hôm nay sao... lại không đi học vậy ạ?"

Một Alpha đột nhiên nghỉ học, không tới trường, nguyên nhân có xác suất lớn nhất là gì cũng đã rất rõ ràng. Nếu là những người khác trong lớp hỏi câu này, thì chủ nhiệm lớp chắc chắn sẽ nghi ngờ đối phương căn bản biết rõ còn cố hỏi.

Nhưng người đến lại là Beta Bồ Dao Tri này, hơn nữa còn là bạn cùng bàn với Cung Trầm. Trong một tháng quan sát này, hắn phát hiện tính cách của Bồ Dao Tri trì độn hơn không ít so với những người khác, cho nên hoàn toàn không giống nhau.


Nhưng hắn là một giáo viên, còn là chủ nhiệm lớp. Việc một bạn học trong lớp sắp đến kỳ động dục, cho dù thế nào, đều không hay khi nói trước mặt một bạn học khác trong lớp.

Vì thế thầy giáo Alpha nói hàm hồ: "Bị bệnh, ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày thôi."

Bồ Dao Tri sửng sốt, lập tức bối rối.

"Bạn học Cung Trầm bị bệnh sao ạ? Có nghiêm trọng lắm không ạ?"

Thầy giáo Alpha nhàn nhạt trả lời: "Không nghiêm trọng lắm, nghỉ ngơi mấy ngày là tốt rồi."

Bồ Dao Tri ò một tiếng, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào. Nhưng cậu vẫn có chút không quá yên tâm.

Vì thế, chỉ thấy cậu do dự thấp thỏm, vô cùng nhỏ giọng mà hỏi lại lần nữa: "Vậy, vậy... thầy ơi... ngài có địa... địa chỉ của bạn học Cung Trầm sao? Em, em muốn đi thăm bạn ấy."

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Bồ Dao Tri, lại nghĩ đến cậu là bạn cùng bàn của Cung Trầm. Hơn nữa nơi mà Cung Trầm ở, người thường căn bản vào không được, vì thế hắn liền trực tiếp nói địa chỉ cho Bồ Dao Tri.

Sau khi có được địa chỉ xong, thì Bồ Dao Tri lập tức kích động vui vẻ mà nói lời cảm tạ: "Em cảm ơn thầy!"

.......

Cuối tuần.

Ghế điều khiển, tài xế nói với cậu: "Bạn học nhỏ, cũng chỉ có thể chạy đến chỗ này thôi. Cậu thấy đình canh gác phía trước không, xe ngoại lai vào không được."

Bồ Dao Tri yên lặng mà dạ một tiếng, sau khi thanh toán tiền xe xong, liền đeo cặp sách xuống xe. Ở trong cặp chính là bài tập và vở ghi chép.

Sợ Cung Trầm mấy ngày nay không đi học, sau khi đến trường sẽ theo không kịp. Cho nên cậu liền chép riêng cho Cung Trầm một bản, sau đó mang cho hắn.

Bồ Dao Tri xuống xe đứng bên cạnh, cậu đứng tại chỗ, ngửa đầu nhìn chăm chú vào đình canh gác cách đó không xa. Cùng với hai người đàn ông cao lớn cường tráng bên trong, ánh mắt trong khoảng thời gian ngắn có chút mờ mịt.

Thì ra bạn học Cung Trầm ở chỗ xa hoa như vậy sao......? Trong lòng cậu nghĩ, đeo cặp sách yên lặng mà đi về phía trước.

Quả nhiên.

Vừa đến chỗ đình canh gác, liền bị ngăn lại. Người giữ cổng vẻ mặt nghiêm túc, nhíu mày hỏi cậu, "Dừng lại, người không liên quan không thể đi vào trong!"

Nghe tiếng, Bồ Dao Tri tức khắc đỏ bừng mặt.

Cậu đỏ mặt, lắp bắp giải thích: "Con, con là bạn ngồi cùng bàn của bạn học Cung Trầm... Con nghe nói bạn ấy bị bệnh, cho nên con đặc biệt lại đây thăm bạn ấy..."

Người gác cổng nghe vậy, vẻ mặt nghiêm túc hỏi cậu: "Vậy cậu có giấy thông hành không?"

Giấy thông hành? Bồ Dao Tri theo bản năng mà mờ mịt lắc đầu.

Người gác cổng thấy thế, không chút do dự nói: "Không có giấy thông hành, cho dù bất luận là ai, cũng đều không được tùy ý đi vào nơi đây."

Bồ Dao Tri sửng sốt, tay chân cậu luống cuống, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

Cậu đỏ mặt, lắp bắp, nhỏ giọng nói: "Vậy, vậy chú có thể giao vở ghi chép cho bạn ấy giúp con không? Con sợ bạn ấy bị thiếu tiết, cho nên mới giúp bạn ấy ghi chép..."

Người gác cổng lại từ chối lần nữa.

"Không được, trạm canh gác chỉ có chức trách canh gác, chuyển giao vật phẩm không nằm trong chức trách của chúng tôi."

"Hơn nữa, nếu một khi vật phẩm bị thất lạc, chúng tôi sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm nào."

Nghe thấy lời nói của người gác cổng, trong đầu Bồ Dao Tri tức khắc trống rỗng. Cậu ngồi xe nửa tiếng, thật vất vả mới đến được đây. Quan trọng nhất chính là, cậu cần phải giao vở ghi chép cho bạn học Cung Trầm mới được.

Bồ Dao Tri gấp đến nước mắt lưng tròng: "Vậy, vậy làm sao bây giờ ạ?"

Người gác cổng việc công xử theo phép công kiến nghị nói: "Nếu ngài là bạn cùng bàn với cậu ấy, ngài có thể gọi điện thoại liên hệ cậu ấy."

Bồ Dao Tri nghe vậy, không khỏi ngập ngừng nói: "Nhưng mà con, con không có phương thức liên hệ..."

Không có phương thức liên hệ, trong lúc nhất thời, ánh mắt của người gác cổng liền không khỏi vi diệu lên. Nói là ngồi cùng bàn, nhưng ngay cả phương thức liên hệ cũng không có, này không bình thường.

Người gác cổng bắt đầu hoài nghi Bồ Dao Tri đang nói dối.

Bên kia.

Cung Trầm mới từ bệnh viện tương ứng của Cung gia đo xong mật độ của tin tức tố, thuận đường tiêm thêm mấy mũi thuốc ức chế dành riêng cho Alpha cấp cao, đang ngồi trong xe chuyên dùng của Cung gia, chuẩn bị về nhà.

Lúc chạy đến đình canh gác, hắn bỗng nhiên gặp được một hình bóng quen thuộc. Cung Trầm giữa mày vừa nhíu lại.

Mẹ Cung ngồi bên cạnh thấy trên mặt Cung Trầm đột nhiên thay đổi thành vẻ mặt vi diệu vô cùng quái dị, trong lòng cũng cảm thấy tò mò. Vì thế tầm mắt vừa chuyển, nhìn lại theo phương hướng Cung Trầm đang nhìn.

Mẹ Cung thấy được một bạn nhỏ Beta.

Mẹ Cung nhướng mày, hỏi: "Con trai, đó là ai vậy?"

Cung Trầm nhíu mày, lạnh nhạt thu hồi tầm mắt, "Không ai hết."

Siêu xe dừng lại trước đình canh gác. Chỗ đình canh gác nhìn kĩ bảng số xe, lập tức chuẩn bị cung kính cho đi. Mà cùng thời gian, người gác cổng đã chắc chắn là Bồ Dao Tri đang nói dối muốn đuổi Bồ Dao Tri rời khỏi.

Người gác cổng nghiêm túc nói: "Chỗ này không phải là chỗ mà người ngoài nên chờ, xin ngài nhanh chóng rời khỏi."

Bồ Dao Tri há miệng thở dốc, không có giấy thông hành cũng không có phương thức liên hệ của Cung Trầm, nên hoàn toàn không biết có thể nói cái gì nữa. Vì thế cậu yên lặng mà ngậm miệng, đeo cặp sách, ngoan ngoãn xoay người rời đi.

Bên trong xe, Cung Trầm liếc mắt lơ đãng nhìn thoáng qua thân ảnh uể oải kia của Bồ Dao Tri. Trong lòng hắn có chút phiền lòng bực mình mà chậc một tiếng.

Cung Trầm hạ cửa sổ xe xuống.

"Bồ Dao Tri."

Bồ Dao Tri hơi giật mình quay đầu lại. Bên trong xe, Cung Trầm mặt không cảm xúc hỏi: "Cậu tới đây làm gì?"

Bồ Dao Tri vừa rồi đều phải chuẩn bị từ bỏ về nhà, không nghĩ tới lúc này sẽ đột nhiên gặp được Cung Trầm. Cậu đeo cặp sách, vui vẻ chạy chậm đến. Sau khi chạy đến xong, lúc này cậu mới phát hiện ra thứ Cung Trầm đang mang trên mặt.

Bồ Dao Tri lại sửng sốt lần nữa. Nếu cậu nhớ không lầm.... Kia không phải là thứ mà chỉ có Alpha mới có thể mang sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK