“Muốn nữa à?”
“Ư…Muốn,” Ninh Cẩn dễ dàng bị đánh bại bởi hành động chủ động của cô.
“Cầu xin tôi.” Thi Thanh nói.
“Cầu xin chị đó.” Ninh Cẩn thả mềm giọng
xuống, nhưng như thế cũng không ngăn nổi tính công kích của giọng nói khàn sạn.
“Vậy cậu không được nhúc nhích đâu đấy, lần này để tôi.” Thi Thanh bỗng nên cơn nắng.
Đương nhiên Ninh Cẩn sẽ không từ chối chuyện
tốt như thế này, cậu ừ một tiếng, một tay đỡ lấy lưng cô, một tay khác thì nắn bóp bờ mông cô, nói: “Vậy tôi chỉ sờ chị thôi cũng được đúng không?”
“Cho phép.”
Nói xong cô hơi nhếch mông lên, tách hai chân ra khiến
b.í.m nhỏ có thể dễ dàng nuốt trọn cây dương v*t kia vào, khoảnh khắc lúc ngồi xuống, gậy th*t đã lấp đầy lối đi của cô, cô không khỏi ưỡn ngực lên, bầu v* cọ lên trên mặt cậu, bật lên một tiếng than dài thỏa mãn.
Đôi v* lắc lư trước mắt đúng là dụ dộ người ta phạm tội. Ninh Cẩn chẳng hề do dự ngậm lấy nó, đầu lưỡi cậu
trượt qua đầu v*, có thể cảm nhận được đầu v* trong khoang miện cậu đã thu nhỏ thành một viên.
Không chỉ ở mặt thân thể mà trên phương diện tâm lý của Ninh Cẩn cũng đạt được thỏa mãn cực lớn, cảm giác này gần như choáng ngợp khiến cậu sắp ngất đi.
Thi Thanh lắc mông, cảm giác được gậy th*t bên dưới đang cọ sát vào lối đi của cô, đó là một loại cảm giác lạ kỳ, cô có thể cảm
giác được âm đạ* của mình co chặt lại, cũng có thể cảm nhận được xúc cảm trên gậy th*t của đối phương.
Mỗi một lần lắc mông của Thi Thanh đều sẽ khiến bọt nước bắn lên tung tóe, bọt nước này bắn hết lên trên mặt và cổ của Ninh Cẩn, nhất là khi bầu v* của cô đập lên mặt nước, còn đập lên cả bả vai cậu nữa, giống hệt như một cục bông chạm vào cậu vậy.
Tư thế lên xuống lắc lư của Thi Thanh càng ngày càng nhanhh, hai chân cô cũng khá có sức, cho dù đã bị kích thích tới nỗi toàn thân sắp
mềm nhũn, nhưng hai chân của cô vẫn kiên trì ra sức, từng đợt ma sát lên gậy th*t kia, cơ thể cô cũng dính chặt ma sát lấy
cơ thể cậu, cô bắt đầu thích ứng với cảm giác kích thích vọt lên, thậm chí còn nhiều thêm mấy phần khoái cảm.
Vừa mới trải qua một lần kịch liệt, lần này hai người đều nhanh chóng lên đỉnh, hệt như món đồ ngọt sau bữa ăn.
Vừa vặn đang ở trong bồn tắm thì hai người tắm qua luôn bằng nước trong đó, ra ngoài lại dùng vòi hoa sen giội qua người.
Thi Thanh nhìn chằm chằm vào cơ thể đẹp tuyệt vời của mình qua gương, cô có gu thẩm mỹ, đương nhiên là biết cơ thể cảu
mình đẹp, mà lúc này đây khắp
cơ thể của Thi Thanh in đầy vết đỏ rực, nhất là vùng cổ có khá nhiều…. May mà giờ là mùa đông, có thể quàng khăn đi làm.
Ninh Cẩn đứng bên cạnh thưởng thức những vết dâu tây kia, nếu như có thể giữ mãi trên đó thì tốt.
Không muốn để cô rời đi.
Thi Thanh nhìn một lát, bỗng nhiên cô ghé sát vào gương, nâng v* mình lên nhìn lúc lâu.
Ninh Cẩn vô cùng khó hiểu với hành động đột ngột của cô, hỏi: “Chị thích ngắm bản thân như này à?”
“Không, hình như có vết thương nhỏ rồi.” Giọng điệu của Thi Thanh rất thờ ơ, “Có lẽ là bị cậu cắn rách, chẳng trách mới chạm vào nước tí mà đã đau rồi.”
“Tôi xem thử.”
Ninh Cẩn bước tới đỡ lấy bầu v* của
cô, nhìn chằm chằm vào đầu v* nhỏ như quả anh đào một lát, lúc này mới nói: “Đúng thật, hay là bôi chút thuốc sát trùng nhé?”
“Không cần, nhưng mà tôi phải dán băng cá nhân, nhà cậu có không?” “Có.”
Cô để trần như nhộng bước ra ngoài luôn, trước hết là cô quay về phòng lấy bộ quần áo, lúc ra đến phòng khách thấy cậu cũng mặc quần áo
rồi, trên bàn có một hộp băng cá nhân.
Thi Thanh bước tới lấy một miếng, sau khi bóc ra thì kéo cổ áo của mình xuống, để áo trượt trên bả vai, bầu v* mang vết thương cứ thế lộ ra ngoài, cô cúi đầu nghiêm túc dán băng cá nhân lên, đầu v* đó bị băng
cá nhân che kín mất.
Ninh Cẩn nhìn ra chỗ khác, chỉ là một hình ảnh rất
giản đơn, lại khiến thân dưới của cậu bốc cháy, người này
hình như có sức hút trời sinh, lại đi dùng thái độ nghiêm túc như vậy làm ra tư thái dụ dỗ người ta thế, chẳng biết nên nói cô không có lòng phòng bị, hay là nói tính cách của cô quái đản mới được.
Thi Thanh kéo rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài, quay đầu nói: “Trời sắp tối rồi, đổi thành ăn cơm, cậu muốn ăn gì?”
“Tôi đều ok hết.” Ninh Cẩn trả lời.
“Vậy tôi quyết định đấy.” Thi Thanh cầm điện thoại lên gọi một chút đồ ăn.
Có lẽ là vừa mới tổn hao quá nhiều thể lực, lúc này cô cực kỳ thèm ăn gà rán và pizza, nên gọi một đống.
Hai người đều đạt được thỏa mãn, nên tâm trạng không tệ lắm, trong lúc đợi đồ ăn giao đến khi ngồi dựa vào nhau xem phim tivi.
Bàn tay của Ninh Cẩn thực sự là chẳng thành thật
tí nào, ban đầu chỉ là ôm lấy bờ vai của cô, chẳng bao lâu đã trượt xuống dưới, sờ mó cánh tay cô, xoa bóp lấy eo của cô, sau khi khiến
cô không nhịn nổi cười, lại kéo cô ngồi lên đùi cậu, vẻ mặt đáng thương như chó cún:
“Tôi lại muốn hôn chị thì làm thế nào?” “Hôn đi.” Thi Thanh nói.
“Không chỉ là miệng đâu, tôi còn muốn hôn khắp người chị.”
“Vậy thì không được, đồ ăn sắp giao đến rồi.” Thi Thanh giơ tay lên ấn chặt cái mỏ của cậu lại, “Đợi đến tối hẵng nói.”
“Được.” Ninh Cẩn đặt cô về bên cạnh.
Tuy không thể hôn, nhưng cậu vẫn không nhịn được sờ mó, chỉ đơn giản là sờ soạng một chút, còn nghịch đùi của cô một lát.
Lúc đồ ăn được giao đến, Thi Thanh lại có cảm giác thoát chết trong gang tấc, chỉ có thể nói là người trẻ tuổi đúng là khỏe như vâm.
Ăn xong bữa tối đã hơn bảy giờ rồi, Thi Thanh cảm thấy hơi buồn ngủ, cô lập tức về phòng nằm quay ra, nếu như có thể đi ngủ sớm cô sẽ rất vui.
Nhưng cô quên mất một chuyện: khóa cửa.
Cho nên nằm lăn ra giường chưa được bao lâu, đã nghe thấy tiếng mở cửa, trai trẻ khỏe như trâu kia đang mở cửa, khiến đèn
trong phòng khách rọi vào trong phòng cô, sau đó là bò lên giường của cô, chui vào trong ổ chăn, ôm lấy eo cô.
“Hôm nay tôi muốn ngủ sớm.” Thi Thanh nói.
“Tôi ôm chị, không làm gì đâu, trừ khi chị muốn.” Ninh Cẩn nói.
Thực ra cậu cũng hơi mệt, không chỉ là cơ thể, mà nhiều hơn là cảm xúc phập phồng quá mạnh mẽ, khiến tinh thần của cậu trở nên mệt mỏi, buồn ngủ.
“Được.” Lúc này Thi Thanh mới đồng ý.
Mà bọn họ đã phạm phải sai lầm chí mạng, hai người đều hừng hực sức trẻ, người trẻ tuổi lần đầu nếm thử trái cấm đã trần truồng ôm nhau ngủ, sao có thể ngả lưng là ngủ say như chết được.
Ban đầu vẫn còn cọ sát lẫn nhau, sau đó chẳng biết vì sao chân của hai người đã quấn vào nhau, tiếp nữa là khó mà tránh khỏi được vùng kín của hai người ma sát vào đối phương, một người thì ướt đẫm, một người thì cứng ngắc, thế này thì có hơi xấu hổ rồi.
Con người Ninh Cẩn này thi thoảng còn hơi hư hỏng, cậu muốn, nhưng không chủ động
nói, cứ khăng khăng nhẫn nhịn, hệt như vô ý quệt vào cái nhưng chẳng hề có ý dừng lại. Chốc chốc cánh tay của cậu lại tì lên
bầu v* của đối phương, chốc lại cọ ngực mình lên ngực người ta, chốc lại rụt đầu vào trong chăn sưởi ấm, nhưng vừa vặn lại hôn lên sườn
cổ của cô, hơi thở nóng hầm hập phả lên sườn cổ của Thi Thanh.
Lúc này cô mới vừa mở ra thế giới mới, cơ thể không thể nào nhịn được kích thích, mới chẳng bao lâu cô đã bắt đầu có cảm giác rồi, trong
một đợt ma sát, cô cảm giác b.í.m nhỏ của mình như tự có ý thức bắt đầu mở ra, hơn nữa còn chủ động tìm kiếm “dị vật” thân quen kia nữa, đầu nấm của dương vậy đụng lên miệng huyệt, như là vô ý, sau khi tiếp
xúc thân mật, tự nhiên mà thọc thẳng vào trong đó. “Ư...”
Âm thanh mà Thi Thanh đè nén đã lâu rốt cuộc cũng không nhịn nổi mà bật thốt lên.
Ninh Cẩn đã cảm giác được đối phương chủ động đưa đẩy, nhưng còn cố ý không nhúc nhích, hỏi: “Có thể tiếp tục ** chị không?”
Làm sao Thi Thanh có thể không nhìn ra chút ác ôn của
cậu được, cô không nói gì, nhào thẳng người lên, thực ra hiện
giờ cơ thể của cô dường như đã quay về vị trí cũ, bắt đầu siết chặt lại, thậm chí bắt đầu cảm giác được dị vật kia quá mạnh mẽ khiến cô thấy hơi đau, nhưng so với lúc mới đầu, đây càng
giống như dư âm vẫn chưa khôi phục lại.
Cho nên cô không thèm để ý, cô nhổm dậy ngồi lên dương v*t của cậu, nâng lên ngồi xuống, khiến cả cây dương v*t ngụp lặn hoàn toàn giữa hai chân cô.
“Shhhh...” Ninh Cẩn sướng đến mức khó nén nổi hít hà.
Lúc này Thi Thanh lại nhổm người lên lắc lư đung đưa, từng đợt kích thích khiến lý trí và trò đùa dai của Ninh Cẩn bay sạch sẽ.