càng thành thạo, cách lớp vải dệt đã xoa bóp khiến đầu v* kia dựng đứng lên, cậu còn chưa thấy đủ, đang định đưa tay vào trong quần áo, nhưng bị Thi Thanh ngăn lại.
“Không làm tới bước cuối cùng thì đừng có mà quyến
rũ tôi.” Thi Thanh đẩy tay cậu ta, đứng dậy mở máy tính lên chơi game.
Ninh Cẩn cảm thấy tính nết cô còn tốt hơn so với tưởng tượng của mình, thì ra là một chị gái dịu dàng, cứ thế cậu bạo gan hơn nhiều, đi
tới phía sau lưng cô, cúi người xuống tì hai cùi trỏ lên thành ghế, hai bàn tay vòng qua hai má cô, vuốt ve nó, giọng điệu
mang theo chút nhõng nhẽo:
“Tôi muốn sờ chị thì làm thế nào?” “Nhịn đi.” Thi Thanh thuận miệng trả lời.
Bàn tay kia không thành thật, sau khi xoa bóp gương mặt cô đỏ ửng lên, thì lại khẽ vuốt ve sườn cổ của cô, cảm giác ngứa
ngáy châm chích di chuyển trên làn da, cô không khỏi cắn chặt
bờ môi, nhưng không ngăn cản cậu lại, chỉ là nếu ở mức độ này, cũng trong phạm vi đang hưởng thụ nhưng không đến nơi đến chốn.
Đôi tay to rộng mà nóng rực của chàng trai lại di động xuống hai bên sườn, chui vào trong cổ áo, khiến cổ áo ngủ hơi phồng lên một chút, cậu cúi đầu là có thể nhìn thấy đường cong thấp thoáng nơi khe hở của cổ áo.
Nhưng cậu không hề vội nắm lấy hai bầu v* ấy, mà thăm dò mơn trớn từng tấc da thịt trên bả vai, cánh tay, xương quai xanh, xương
sườn và vùng bụng của cô, cậu cố tình tránh khỏi nơi mềm
mại nhất, cảm giác ngứa ngáy càng cháy bùng lên, mang theo dòng điện
lưu tê dại, bầu v* của cô bắt đầu phập phồng không yên, ngay cả vải dệt của áo ngủ cũng phập phồng theo.
Thi Thanh chơi trò chơi thăm dò đáp án kiểu văn học, trò này không cần thao tác gì quá cao siêu, nhưng cần hết
sức chăm chú, cô bị sờ mó một lát, những manh mối của trò chơi kia trong đầu đã bay sạch sẽ, sức chú ý của cô hoàn toàn đã đổ dồn lên đôi tay đang du đãng trên cơ thể cô.
Cô càng tò mò hơn với việc tiến hành bước cuối cùng kia sẽ có cảm giác gì, cô dứt khoát ngẩng đầu lên nhìn chàng trai, ánh mắt của cậu đang dừng ở nơi ngực cô.
“Muốn sờ không?” Cô hỏi.
Ánh mắt của Ninh Cẩn di chuyển lên gương mặt cô, cúi đầu hôn lên trán cô, sau đó nói: “Muốn, nhưng không vội, chị muốn được sờ à?”
“Tôi không chỉ muốn được sờ, tôi còn muốn cậu cắm vào trong
cơ thể tôi.” Thi Thanh dùng giọng điệu bình tĩnh khác thường để nói ra lời trắng trợn khác thường, câu này trong phút chốc đã khiến chàng trai lão luyện kia đỏ bừng mặt, đôi tay cũng dùng sức bóp lấy eo cô theo bản năng, nơi đó là chỗ có lông buồn của Thi Thanh, cô rụt người
lại, rồi đứng phắt dậy, tách khỏi chàng trai.
Cô dùng cách chống nạnh để xoa bóp chỗ lông buồn vừa bị véo kia, nghiêm túc nói: “Không được chạm vào eo tôi nữa.”
Động tác của chàng trai không có thay đổi gì lớn, dường như cô vẫn ngồi nơi đó mặc cho cậu sờ nắn, trong mắt chàng trai như bừng
lên ánh sáng, không trả lời thẳng vấn đề của cô: “Cách chơi mà không tiến vào bước cuối cùng có rất nhiều, chị muốn thử không?”
Cậu cảm thấy dáng vẻ hiện giờ của Thi Thanh rất đáng yêu, sau khi hạ quyết tâm có cơ hội sẽ sờ nắn eo cô nhiều thêm chút.
Lông mày của Thi Thanh hơi nhướng lên.
Chàng trai đứng dậy, ấn cô lên vách tường, khẽ nói bên tai cô: “Thử đi chị, chị sẽ thấy thoải mái lắm đấy.”
Thi Thanh hơi động lòng, cô dùng hành động thay cho câu
trả lời, ngẩng đầu hôn lên cằm của cậu, trong tình huống không đeo giày cao gót, Thi Thanh lùn hơn cậu rất nhiều.
Chàng trai cũng theo đó cúi đầu xuống hôn cô, cánh môi của hai người dán chặt vào nhau khó mà tách rời, lúc
này đây Thi Thanh như nhấm nháp ra mùi vị khác, dưới trạng thái tỉnh táo thì cảm giác càng nhạy cảm hơn, không
giống như nỗi chán chường bị cơn mất ngủ giày vò, chỉ cảm
giác chẳng qua là chạm vào làn da và mông thôi, lúc này cô cảm thấy môi lưỡi của mình như hòa tan ra, mỗi mỗi lần tiếp xúc với cánh môi của đối phương đều càng thêm nóng cháy, gợi lên từng dòng điện, càng là như vậy thì muốn càng nhiều hơn. Hai người không ngừng
cọ sát vào nhau, bầu v* bị bàn tay to lớn xoa bóp liên tục, sau lưng cũng bị ôm chặt lấy, làn da sau lưng được bàn tay vuốt ve không
ngừng, kích thích từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, khiến cô dần dần quên mất bản thân, hai tay vịn lên vai cậu, sau lưng, ôm hôn với cậu như sắp hòa cùng một thể.
Dòng nước giữa hai chân bắt đầu trào ra, cô có thể cảm giác được dòng nước ấm nóng chảy dọc theo bắp đùi của mình xuống phía
dưới, dường như hai chân cô bỗng nhiên mất hết sức
gần như không chống đỡ nổi cơ thể của mình, nhưng vì sau lưng được người ôm lấy, giữ lấy, cho nên cô vẫn có thể duy trì tư thế đứng thẳng.
Bỗng nhiên, tràng tiếng đập cửa dồn dập vang lên, động tác của hai người đều ngừng lại, hai người đồng loạt nhìn ra phía cửa, hệt như bị bắt gian tại trận vậy.
“Thi Thanh! Có nhà không! Tôi biết hôm nay
cô được nghỉ, ở nahf thì trả lời lại một câu!” Bên ngoài vang lên giọng nói của người phụ nữ lớn tuổi.
Lúc bà ta gọi còn không ngừng gõ cửa, tiếng đập cửa uỳnh uỳnh khiến người ta phiền lòng.
“Ai đó?” Chàng trai hỏi. “Chủ nhà.” Thi Thanh trả lời.
Bàn tay cậu vẫn di chuyển trên người cô, nhưng bình tĩnh hỏi: “Bà ta tới tìm chị làm gì?”
“Chắc là biết chuyện gì rồi.” Thi Thanh nói, “Xem
ra chỉ có thể như vậy thôi, tôi không ra ngoài bà ta sẽ không dừng lại đâu.”
Ninh Cẩn nhăn mày lại, bỗng nhiên cười đểu một tiếng:
“Vậy thì đừng để ý đến bà ta, chúng ta tiếp tục, xem bà ta có thể gõ cửa bao lâu.”