• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em muốn tự mình nhả ra hay là muốn để tôi ra tay.” Âm thanh nhẹ đến không thể nhẹ hơn lọt vào tai Hạ Tử Di làm cho trái tim cô thấy rét run lên. Rõ ràng là miệng cắn đến rất đau rồi nhưng cô vẫn chưa muốn nhả ra. Trong miệng đã có mùi vị mằn mặn, là mùi máu tanh sao? Hàm răng cô đã cắm vào da thịt anh, làn da bị cắn rách, máu bắt đầu thấm ra bên ngoài, áo sơ mi trắng cũng dính lây màu đỏ chói mắt.

“ Không cần .....” Hạ Tử Di rốt cuộc hả miệng ra, cảm giác lạnh dưới váy làm cô hoảng sợ biến sắc.

“Bây giờ biết sợ rồi sao? Đã muộn rồi, không còn kịp đâu!“. Trong mắt Lăng Thiên hiện lên đầy lửa nóng, cô càng từ chối, anh lại càng muốn có được.

“Anh là ác ma, ác ma. Buông tôi ra, buông tôi ra.........” Cảm giác đau nhói truyền tới tứ chi, Hạ Tử Di đau đớn khóc thành tiếng. Anh ta là một con quỷ, một con quỷ không có tim nên mới đối xử với cô như vậy.

Nhục nhã và đau đớn khiến Hạ Tử Di hận không thể ngất đi, cô không muốn tiếp tục tỉnh táo như vậy.

“Đúng vậy, tôi chính là tên ác ma. Mà tên ác ma này ngay lập tức sẽ làm em muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.” Một tay kia của Lăng Thiên cởi quần áo của mình ra, lộ ra lồng ngực cường tráng rắn chắc của một người đàn ông.

“Không cần, không cần, cầu xin anh đừng như vậy....Lưu Minh.... cứu em cứu em..............” Hạ Tử Di như điên cuồng gào thét cái tên kia. Nghe được cái tên quen thuộc đó, Anh lập tức bình tĩnh lại. Anh nắm chặt cằm cô lần nữa, dùng giọng điệu lạnh lẽo đến cùng cực nói.

“Tôi nhắc cho em nhớ! Nếu như em còn nhắc đến cái tên đó một lần nào nữa... Thì tôi sẽ cho cả gia đình em xuống địa ngục!!! “ Anh nói xong thì cầm áo đi ra ngoài.

Hai mắt Hạ Tử Di rưng rưng, kéo quần áo xốc xếch của mình rồi chạy vào nhà tắm. Cô muốn xóa đi tất cả các dấu vết anh để lại lúc nãy.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Ông Hà! Dạo này khỏe chứ? “ Lăng Thiếu Đường cười nói với Hà Dĩ Thâm.

“Anh Lăng... Lâu rồi không gặp! Anh về khi nào vậy? “

“Tôi vừa về sáng nay!...Tư Diệp và Lăng Thiên thế nào rồi! Tôi về là để bàn chuyện kết hôn của tụi nó đây!!”

“Tôi cũng đang định nói chuyện đó đây!... Lăng Thiên nó nói là muốn hủy hôn!” Hà Dĩ Thâm buồn bực nói.

Nghe vậy Lăng Thiếu Đường đổi thái độ: “Cái gì??? Lăng Thiên nó muốn hủy hôn? Tại sao lại như vậy? “

“Ông Lăng... Ông tự về mà hỏi thằng con của ông đi! Tôi mong ông sẽ thuyết phục được nó! “

“Được rồi.... Tôi phải làm rõ chuyện này! Ông yên tâm! “ Lăng Thiếu Đường bước đến vỗ vai Hà Dĩ Thâm. Sau khi Lăng Thiếu Đường quay đi ông ta còn nở một nụ cười thâm độc.

Lăng Thiên.. Cậu không ngờ chứ gì? Trước sau gì cũng phải lấy con gái tôi... Đến lúc đó CEO sẽ trở thành một trong những công ty lớn nhất Trung Quốc!

Công ty ICBC (tập đoàn Lăng Thị)

Lăng Thiếu Đường bước đến chỗ tiếp tân.

“Nói chủ tịch xuống đây gặp tôi! “

“Vâng...ngài chờ một chút!” Cô tiếp tân lễ phép nói rồi bấm điện thoại kết nối với phòng chủ tịch.

“Chủ tịch... Có người đến tìm ngài? “ Đây là công ty riêng của Lăng Thiên nên mọi người không biết Lăng Thiếu Đường là cha Lăng Thiên.

“Ai?” Lăng Thiên chỉ để lại một chữ lạnh lùng.

“Dạ... Ông ấy... “. Đến đây, điện thoại đã bị Lăng Thiếu Đường giật.

“Là ba! Con có rảnh để gặp ông già này không? “

Nghe vậy Lăng Thiên liền thay đổi thái độ: “Là ba à! Đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn nói! “ Anh cúp máy rồi đi thẳng xuống chỗ tiếp tân.

------------------------------------------------------

Sắp đi học rồi mọi người ơi!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK