"Phụt!"
Hạ Liên Tôn vừa mở nắp chai nước khoáng đưa lên miệng, liền bị tiếng gào thét của Trầm Nghệ dọa phun ra.
Mà những người khác đều sửng sốt, ánh mắt không chớp nhìn về phía Trầm Nghệ đang biểu diễn không biết mệt, thật lâu sau cũng không có ai lên tiếng.
Trầm Nghệ tự diễn ba phân cảnh, lúc này mới phát hiện có điểm không thích hợp, vì trong phòng yên lặng đến kì lạ.
Cô thoát ra khỏi kịch bản, kính cẩn lễ phép nhìn ban giám khảo cúi đầu:"Xin chào mọi người, vừa rồi không lịch sự, chưa có sự đồng ý đã tự ý vào vai diễn. Thành thật xin lỗi, tôi là Trầm Nghệ số 50."
Trầm Nghệ giới thiệu xong, căn phòng vẫn như cũ im lặng như tờ, cô có chút hoảng, cắn môi đang muốn tiếp tục nói cái gì đó, đột nhiên một tràng cười vang lên:"Ha ha ha, cô là đến đây tấu hài sao?"
Là Hạ Liên Tôn!
Hắn bắt đầu bắt lỗi?
Trầm Nghệ tức giận trừng hắn, trong lòng oán thầm: tấu hài cái đầu quỷ nhà anh? Tôi rõ ràng diễn nghiêm túc như vậy, hừ!
May mắn, Dương Phong thấy được thực lực của cô, thái độ so với trước ôn hòa hơn nhiều:"Trầm Nghệ sao? Diễn xuất của bạn rất có sức hút, không phải diễn viên được đào tạo chuyên nghiệp mà trình độ tốt như vậy. Vai diễn này hợp với bạn, nhưng buổi thử vai chưa kết thúc. Nếu sau không có người nào phù hợp hơn, chúng tôi sẽ thông báo cho bạn. Bạn có thể đi được rồi."
"Vâng, cảm ơn."
Biết tỷ lệ thắng cuộc cao, Trầm Nghệ không tự giác nở một nụ cười, trong lòng không khỏi vui mừng.
Cô cúi chào ban giám khảo, xoay người tính rời đi, còn chưa bước được vài bước đã bị Hạ Liên Tôn gọi lại:"Chờ đã..."
Ngất!
Quỷ đáng ghét này muốn làm gì?
___
Thần Ngàn Ấm đứng ngoài nhìn về phía cánh cửa, thấy Trầm Nghệ ủ rũ đi tới, trong lòng cô hồi hộp.
Không xong, không phải bị nhận xét thảm chứ?
Dù sao, cô hiểu rõ Trầm Nghệ, nếu thử vai thành công, Trầm Nghệ sẽ không giữ bộ dạng bức chết này.
Thần Ngàn Ấm vừa đến đón Trầm Nghệ, vừa nói:"Thế nào?"
Trầm Nghệ nhìn cô, trên mặt một lời khó nói hết.
"Bị loại?"
"Vai diễn nữ phụ."
Trầm Nghệ phồng hai má, thoạt nhìn rầu rĩ không vui.
Thần Ngàn Ấm thở dài một tiếng, đưa tay vỗ vai cô:"Quên đi, không diễn phim này còn có phim khác. Chúng ta đừng nản lòng, cố gắng làm nhân vật nữ chính, được không?"
"Ừ!"
Trầm Nghệ gật đầu, giọng nói buồn:"Tuy rằng mình không thích vai nữ chính của bộ phim này, nhưng bọn họ không cho mình diễn vai phụ, xem xét sự nghiệp diễn xuất trong tương lai, mình đành phải đồng ý."
"Cái gì? Bọn họ để cậu diễn vai nữ chính?"
Thần Ngàn Ấm trừng lớn mắt, ngây người vài giây sau mới phản ứng cực kỳ vui mừng:"Đây là chuyện tốt a! Ha ha, dẫm nhầm phân chó rồi."
"Dừng lại! Mình là có thực lực tốt? Thực lực đi khắp thiên hạ, không phải dựa vào vận may."
"Haha."
"Nhưng mà, nữ chính là điển hình thánh mẫu Bạch Liên Hoa, nói chuyện dịu dàng uốn éo. Chúa ơi mình ghét nhất người như thế, cư nhiên bây giờ còn phải diễn vai đó. Ai, Hạ Liên Tôn để mình nhận vai nữ chính chắc chắn là không có ý tốt, về sau vào nhóm, mình nhất định phải đề phòng hắn mới được."
"Sao? Hạ Liên Tôn vào nhóm?"
"Đúng vậy, đóng vai nam chính cùng mình là diễn viên của hắn, Tiếu Hàn."
"Tiếu Hàn? Tiểu thịt tươi rất nổi gần đây?"
Vừa nghe tên Tiếu Hàn, tròng mắt Thần Ngàn Ấm lập tức sáng ngời.
"Đúng vậy, bạn không theo đuổi ngành giải trí mà cũng biết tới hắn?"
Trầm Nghệ kinh ngạc.
Thần Ngàn Ấm vui rạo rực nói:"Gần đây có xem hắn diễn, mình rất thích hắn. Mặc kệ, mình phải tới thăm cậu thường xuyên, cậu nhớ thân thiết với hắn một chút, mình còn có cơ hội xin chữ kí."
Trầm Nghệ bị cô chọc cười:"Xin chữ ký, cậu nói với Hạ Liên Tôn một tiếng là được rồi, sao phải khổ sở như vậy?"