Tại thời điểm này, tất cả mọi người xôn xao bàn bạc, lấy điện thoại ra xem.
Thần Ngàn Ấm không thể bình tĩnh, chạy nhanh xuống dưới lấy điện thoại, vừa mở màn hình liền thấy bài viết về Thần gia ngay trên cùng. Thật sự là Tô Ngọc Liên đã làm vậy.
Cô vội vàng phát đoạn video, thấy Tô Ngọc Liên quần áo thanh lịch xuất hiện trước máy quay, ánh mắt đau đớn lên án việc cô vong ân phụ nghĩa, còn không khỏi nói ra những lời bôi nhọ danh dự của cô...
Chính tai nghe được những lời nói của mẹ nuôi, Thần Ngàn Ấm cười nhạo mình một tiếng, có lẽ cô quá mù quáng, khi tin tưởng và quý trọng người mẹ này suốt 20 năm qua.
"Im lặng."
"Mọi người im lặng một chút!"
Luna thấy mọi việc trở lên xấu đi, cô cố gắng kiểm soát hội trường, nhưng mọi người vẫn như cũng không ngừng bàn tán.
Lúc này, trong lòng Luna vô cùng lo lắng. Bỗng nhiên, micro trong tay bị cướp đi.
Là Kiều Thư Vân
Luna nhanh chóng đứng sang một bên,cùng lúc giọng nói trong trẻo của Kiều Thư Vân vang lên:"Xin chào mọi người, tôi là Kiều Thư Vân, giám đốc thiết kế của JR. Rất mong mọi người có thể giữ im lặng một chút!"
"..."
Lời nói của Kiều Thư Vân cuối cùng có chút tác dụng, đem sự chú ý của mọi người trở lại sân khấu.
Thần Ngàn Ấm cũng không ngoại lệ nhìn lên. Trên sân khấu, là một cô gái có khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, cả người mặc tây trang toát lên sự giỏi giang, khéo léo, nhưng, dường như không phải người tốt.
Đúng như suy nghĩ của Thần Ngàn Ấm, một lúc sau, chợt nghe Kiều Thư Vân nghiêm túc nói:"JR chúng tôi luôn coi trọng những nhà thiết kế có tài năng, nhưng cái chúng tôi coi trọng hơn cả tài năng đó là phẩm chất đạo đức. Cho nên thay mặt ban tổ chức cuộc thi, tôi xin tuyên bố, tước giải quán quân của tiểu thư Thần Ngàn Ấm, đồng thời để cô ấy vào danh sách đen của JR, vĩnh viễn không làm việc cùng."
Ồ, giải quán quân bị lấy đi, ngay cả sau này cũng không thể làm việc cùng JR...
Bên dưới sân khấu lại xôn xao, so với vừa rồi càng hỗn loạn.
Tất cả mọi người đều nhìn Thần Ngàn Ấm bằng ánh mắt khinh bỉ, chế ngạo, nhưng cô không quan tâm, lúc này, trong đầu chỉ hiện lên lời kết tội của Kiều Thư Vân.
Dù sao, cô vẫn không thể tin, công ty lớn như JR, ngay cả một câu cũng không hỏi cô, đã đem giải quán quân trao cho người khác. Mà Kiều Thư Vân nói như vậy, chẳng khác nào khẳng định với mọi người, cô là người vong ân phụ nghĩa hại cả mẹ mình...
Không được!
Cô không thể im lặng nữa!
Thần Ngàn Ấm thẳng thắn, mặt không chút thay đổi tiến lên sân khấu.
Mọi người không nghĩ cô còn dám quay lại sân khấu, nhìn nhau tránh đường để cô đi.
Luna đang chuẩn bị tuyên bố quán quân mới, lại nhìn thấy Thần Ngàn Ấm đi tới, nhất thời sững người, mà Kiều Thư Vân không chần chừ lên tiếng:"Thần tiểu thư, nơi này không chào đón cô, mời cô đi."
Thần Ngàn Ấm mỉm cười:"Tôi sẽ không ở đây quá lâu, nhưng trước khi tôi rời đi, tôi có thể mượn micro. Cảm ơn."
Dứt lời, không đợi Luna phản ứng, cô trực tiếp lấy micro trong tay Luna, ánh mắt lạnh lùng nhìn phía dưới sân khấu.
Cả phòng đột nhiên im lặng.
Thần Ngàn Ấm quả quyết tiến lên hai bước, nghiêm túc mở miệng:"Tất cả những lời của Tô Ngọc Liên phu nhân về tôi đều là sai trái. Ngay lập tức, mong Tô phu nhân gỡ bài và giải thích rõ cho mọi người. Nếu không, tôi sẽ đưa bằng chứng cho luật sư, chúng ta hẹn gặp nhau ở tòa."
Cái gì?
Bằng chứng?
Cô có bằng chứng?
Rất nhanh sau đó, một số người nói lớn:"Có bằng chứng, liền đưa ra. Nếu cô chứng minh được mình vô tội, JR nhất định đem giải quán quân trả lại cho cô."