Thần Ngàn Ấm uể oải trả lời:"Đúng vậy, công việc chưa xử lý xong, cũng không biết lúc nào trở về."
"Vậy ngày mai... Nếu không mình xin phép nghỉ đi cùng cậu?"
Trầm Nghệ tự đáy lòng đề nghị.
Dù sao cũng là ngày đầu tiên đến Đại học Bắc Kinh nhập học, khá quan trọng.
Thần Ngàn Ấm lắc đầu:"Không cần phiền phức như vậy."
"Chính là..."
"Cậu yên tâm, còn có Âu Bạch."
Trầm Nghệ đành phải xóa bỏ ý định trong đầu:"Vậy được rồi, có chuyện gì lập tức gọi điện cho mình."
"Ừ."
Thần Ngàn Ấm không chút để ý đáp ứng.
Lúc này, điện thoại trong tay vang lên một tiếng.
Nghĩ Mộ Diễn Đình gọi lại, Thần Ngàn Ấm tinh thần kích động, liền đưa điện thoại lên trước mắt, ai ngờ là Hạ Liên Tôn.
Thần Ngàn Ấm mím môi, nghe điện thoại, còn chưa kịp lên tiếng, đầu dây bên kia đã truyền tới giọng nói tràn đầy vui mừng:"Chị dâu, có phải hôm nay chị đến trường quay không?"
"Ừ, sao cậu biết?"
Thần Ngàn Ấm ngồi thẳng dậy, chậm rãi hỏi lại.
Cô cùng Trầm Nghệ đến trường quay, ngoài việc đi cùng cô còn muốn thử vận may xem có thể gặp Tiếu Hàn không, đáng tiếc Tiếu Hàn hoàn toàn không xuất hiện, mà Hạ Liên Tôn chắc càng không đến, bởi vậy, việc hắn biết cô ở trường quay khiến Thần Ngàn Ấm cảm thấy có chút kinh ngạc, dù sao Mộ Diễn Đình không có khả năng nói cho hắn. (Chú Mộ nhanh về dạy lại vợ:))
"Em sao? Là thầy bói tướng số nên tính được hôm nay chị dâu sẽ tới, hơn nữa còn được gặp một người siêu đẹp trai."
Hạ Liên Tôn dõng dạc lên tiếng.
Thần Ngàn Ấm bị hắn chọc cười:"Cái gì siêu đẹp trai? Người cậu nói không phải chính mình chứ? Cậu tới trường quay?"
"Chị dâu thông minh."
Hạ Liên Tôn trực tiếp thừa nhận, sau đó nói:"Em vừa nghe mọi người bên này nói, nữ chính đi cùng một người phụ nữ xinh gấp mấy trăm lần nữ chính vào trường quay, không cần đoán em cũng biết là chị dâu rồi. Nói bạn thân của chị cũng thật lớn mật, sao có thể để một con thiên nga xinh đẹp đứng ở bên ngoài cùng con vịt xấu tính như vậy."
Trầm Nghệ ở ngay cạnh Thần Ngàn Ấm, vừa mới tận tai nghe Hạ Liên Tôn chế giễu, tức giận mang điện thoại trên tay Thần Ngàn Ấm đoạt lấy:"Haha, anh có lấy gương soi lại mình không? Bộ dạng một con cóc, không biết xấu hổ bên cạnh tiếp cận em rể(là Mộ Diễn Đình) tôi? Chẳng lẽ anh kiếp trước là tiểu Liên Tôn?"
"Tiểu Liên Tôn? Cô có ý gì?"
Hạ Liên Tôn nháy mắt mấy cái, có chút phản ứng không kịp.
Trầm Nghệ cắn môi cười cười xấu xa:"Tiểu Liên Tôn chính là thái giám, ngu xuẩn."
"Phốc... haha."
Thấy hai người sống chết cãi nhau qua điện thoại, Thần Ngàn Ấm nhịn không được ôm bụng cười, thực sự là hai kẻ dở hơi a.
"Cô..."
Hạ Liên Tôn ý thức được chuyện gì xảy ra, khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn biến sắc:"Người phụ nữ chết tiệt, cô chờ đấy cho tôi!"
"Đến đây, ai sợ ai? Hừm!"
Trầm Nghệ thô bạo tắt điện thoại, nhíu mày nhìn Thần Ngàn Ấm nói:"Cậu đứng lên."
"Để làm gì?"
"Mười giây nữa kẻ thù sẽ tới, nhanh chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu."
"Cũng không phải kẻ thù của mình."
Thần Ngàn Ấm nằm nghiêng, nhắm mắt nghỉ ngơi không để ý tới cô.
Mộ Diễn Đình không trở về, cô không có tâm trạng a.
"Này, cậu..."
Trầm Nghệ đang muốn nói cô không có nghĩa khí, đã bị một hồi đập cửa dồn dập cắt ngang.
"Uỳnh... uỳnh..."
"Trầm Nghệ, cô ra đây cho tôi!"
"Uỳnh... uỳnh..."
"Trầm Nghệ..."
Amen, nhanh như vậy liền đánh tới?
Trầm Nghệ trừng lớn mắt, không dám tin quay đầu nhìn Thần Ngàn Ấm:"Ai, người đàn ông này quá lộ liễu? Giữa thanh thiên bạch nhật lại tới tìm nữ diễn viên, hắn không sợ tai tiếng tình dục sao?"