Thẩm Vọng Tân đón lấy chiếc áo khoác trong tay cô ấy mặc vào, “Biết chuyện gì chứ?”
“Hôm nay chị Tinh Dã lên hotsearch.”
Động tác mặc áo khoác của Thẩm Vọng Tân hơi ngưng lại, căng thẳng hỏi lại: “Xảy ra chuyện gì?” vừa nói vừa lấy điện thoại trong túi áo ra, muốn ngay lập tức gọi điện thoại cho cô.
Đường Viên vội vã nói, “Haiz, anh đừng căng thẳng như vậy, không phải chuyện xấu, chỉ là hôm nay chị ấy cùng với Đẳng Đẳng và Tần Dị Tây đi xem phim thì bị paparazi chụp được, ban đầu chỉ chụp được chị ấy với Tần Dị Tây nên tạo ra tin đồn nhảm giữa hai người bọn họ, bọn họ trà trộn vào rạp phim bao trọn của người ta lại còn đi chụp hình và quay video cầm thủ phúc tiếp ứng.” Cô ấy nói rồi đưa điện thoại di động cho anh.
Thẩm Vọng Tân nhận điện thoại, vừa xem vừa cười, bất lực lắc đầu vẻ đầy cưng chiều.
“Bọn họ thật sự rất hài hước.”
Thẩm Vọng Tân trả lại điện thoại cho cô ấy, mỉm cười rồi nói: “Đi thôi, đi về nào.”
“Vâng.”
Trên đường trở về, Thẩm Vọng Tân nhận điện thoại Tô Tinh Dã gọi đến, anh chỉnh lưng ghế ngả ra sau cho thoải mái, “A lô.”
Lúc này Tô Tinh Dã cũng đang trên đường về nhà, là Tiểu Thuần đến đón cô về.
“Hôm nay em đi xem phim của anh, anh đẹp trai cực kỳ luôn.”
“Ồ?”
Tô Tinh Dã suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: “À … anh thấy hotsearch rồi chứ?”
Khóe miệng Thẩm Vọng Tân cong cong, “Ừm, anh thấy rồi.”
“Có phải ngốc nghếch lắm không?”
Thẩm Vọng Tân nghe giọng cô bên kia đầu dây đáng thương, nhịn không được mà bật cười, “Không ngốc nghếch, rất đáng yêu.”
“Bọn em cũng đâu có muốn chuyện thành ra như này.”
“Em còn nhớ năm ngoái chúng ta đi xem Bóng hình bị kéo lại chụp hình tiếp ứng không?”
“Tất nhiên nhớ chứ, hôm nay em còn đặc biệt bấm giờ để nhắc nhở phải đi ra trước, nhưng mà không thể đi được, lần này không may mắn như lần trước, trong chốc lát bị vạch trần sạch sẽ luôn.”
Đường Viên nhìn Thẩm Vọng Tân từ trong kính chiếu hậu, vẻ mặt người đàn ông ngồi ở ghế sau tuy có mệt mỏi, nhưng vì nghe được điện thoại của người kia, sự mệt mỏi đã bị thay thế bởi vẻ dịu dàng và vui vẻ như trước kia, trong mắt chất chứa sự cưng chiều không thể diễn tả bằng lời, khóe miệng cô ấy cũng không ngừng cong lên, cảm giác đẩy viên kẹo đường đầu tiên thật sung sướng!
“Em lại làm tiếp ứng cho anh à?”
“Dạ?”
“Lần sau đừng làm như vậy, rất phí tiền.”
Tô Tinh Dã đảo mắt vài lần, ngoan ngoãn trả lời, cứ chấp nhận trước, lần sau làm tiếp ứng nhất định không mắc sai lầm.
Hai người trò chuyện suốt chuyến đi, mãi cho đến khi Tiểu Thuần chở cô đến hầm giữ xe của tiểu khu.
“Tới rồi?”
“Dạ.”
“Vậy mau đi tắm đi, không còn sớm nữa, ngoan ngoãn đi ngủ một giấc, có biết chưa?”
“Dạ em biết rồi, vậy em cúp máy đây.”
“Ừm, chúc em ngủ ngon. ”
“Anh ngủ ngon. ”
Bên này Đường Viên vẫn còn đang suy nghĩ chuyện tiếp ứng lúc nãy ông chủ nhắc đến, tiếp ứng gì chứ? Tinh Dã tiếp ứng cho ông chủ?
“Anh Thẩm”
“Hửm?”
Hiện tại cô ấy quá tò mò, không thể kiềm chế mà hỏi, “Anh vừa nói là tiếp ứng gì thế?”
….
Bởi vì đã ăn lẩu, trên người ám toàn mùi lẩu, Tô Tinh Dã vừa lên lầu là chạy ngay về phòng tắm, tắm nước nóng thoải mái mái thư giãn, lên giường thì theo thói quen đăng nhập vào tài khoản phụ, bởi vì cô đính tài khoản weibo của Chung Đình làm ưu tiên nên khi vừa đăng nhập vào là thấy ngay tin nhắn cô ấy gửi đến, cô trả lời xong thì bên này Chung Đình gần như trả lời lại chỉ trong vài giây.
Chung Đình: Ăn lẩu xong rồi à?
Tô Tinh Dã:Dạ, vừa về tới nhà.
Chung Đình: Ăn ngon không?
Tô Tinh Dã đang định đáp lại cô ấy rằng "Cũng không tệ", nhưng sau khi gõ xong câu này, những ngón tay mảnh mai của cô trở nên cứng đờ ngay lập tức, bởi vì cô đã nhận ra điều gì đó.
Tô Tinh Dã:... chị biết rồi à?
Chung Đình: Ừm, hừ, cười đi.
Tiểu Khả cho rằng Tô Tinh Dã là bạn của Chị gái có tiền, nhưng không ngờ được, mọi thứ trong đầu óc Chung Đình xoay chuyển, vừa liên kết tất cả mọi chuyện trong đầu hiện ra hết thảy, đã vậy còn cảm thấy cứ không đúng lắm, chả trách trước kia cô mãi không chịu gặp mặt bọn họ, thậm chí cả mấy năm qua bọn họ cũng chỉ liên lạc qua weibo.
Chung Đình: Cho nên Tiểu Thiên Kim cũng là em.
Tô Tinh Dã: … cũng là em.
Tô Tinh Dã: Vậy thì sao … chị đừng giận mà, không phải em cố ý gạt chị đâu.
Chung Đình: Chị không tức giận, chị chỉ thấy kinh ngạc mà thôi.
Để cho Chị gái có tiền nói tiếng xin lỗi, thế thì Chung Đình thấy không có gì, nhưng bây giờ biết người nói tiếng xin lỗi với mình là Tô Tinh Dã, lúc này tự nhiên lại có chút cảm giác vi diệu. Lúc cô ấy biết được thân phận thật sự, phản ứng trước tiên chính là kinh ngạc, nói đúng hơn là cảm giác chấn động cả nhà.
Dù gì trong ba năm gần đây, mối quan hệ giữa fanclub ba nhà Lượng Tân Tân, Mãn Thiên Tinh và Vọng Tinh cũng kiểu một lời khó nói hết, có giặc ngoài thì ba nhà hợp lực đánh cho tan nát, không có giặc ngoài thì nội bộ cấu xé nhau, nhất là nhà của bọn họ với nhà Mãn Thiên Tinh, online thì xé nhau, offline thì coi thường, nhưng ai có thể ngờ tới, chính chủ của nhà bọn họ lại là fan only của anh trai! Lại còn là fan cứng cao cấp trong fan club bọn họ! Tình tiết này thật sự không biết viết làm sao mà xem cho được!
Hiện tại cô ấy thật sự thấy đau lòng cho hai nhà kia, đau lòng cho từng người Mãn Thiên Tinh cứ ôm lấy vẻ đẹp duy nhất chớ cue, kết quả chính chủ nhà họ lại là trùm fan only anh trai nhà bọn cô, lại đau lòng cho nhóm các cô nàng điên cuồng Vọng Tinh, quà rút thăm của chính chủ bọn họ chỉ tặng cho fan only chứ không tặng cho fan CP, chơi rút thăm cũng không cho bọn họ theo!
Tô Tinh Dã: Thật không ạ? Chị thực sự không tức giận?
Chung Đình nhìn vào tin nhắn mà Tô Tinh Dã gửi đến, bởi vì đã biết thân phận thật sự của cô, trong nháy mắt trong đầu bỗng dưng cảm thấy giọng nói này cứ như liên tục lặp đi lặp lại, dường như có thể thấu hiểu được các Mãn Thiên Tinh vì sao lại si mê cô đến thế...
Chung Đình: Thật mà, chị không tức giận.
Tô Tinh Dã: Vậy thì tốt quá, em cứ lo sau này chị không để ý đến em.
Tô Tinh Dã: Vậy sau này chúng ta vẫn là bạn bè chứ?
Chung Đình cảm thấy có chút choáng váng! Mẹ ôi! Vị nữ thần tượng này có cần m3m mại đáng yêu tới mức này không vậy!!! Cô ấy cũng chỉ là một fan only!!! fan only chân chính mà thôi!!! mà Tô Tinh Dã cũng là fan only đó!!! lại còn là fan only siêu giàu siêu lợi hại!!!
……
Tập cuối của bộ phim ăn khách trong mùa đông《La Phu truyện》đã chính thức kết thúc, không có gì bất ngờ khi nó lại tiếp tục chiếm cứ hotsearch hôm nay, fan only ồn ào được cởi trói rồi được cởi trói rồi (1) nhưng còn fan CP thì chỉ nhìn rồi cho qua, cởi trói cái nịt (2) nè chứ cởi trói, lẽ nào fan only đã quên chuyện chính chủ của mình trong buổi phát sóng trực tiếp cách đây hai ngày đã giúp anh trai quảng bá như nào à? Mới ngày hôm qua còn đi xem phim chung với hai người đồng đội tốt chung nhóm nữa chứ?
Sau ngày chiếu tập cuối, với thân phận là nam nữ chính của phim hai người sẽ có một số hoạt động tương tác với nhau, nhưng vì trước mắt Thẩm Vọng Tân còn đang trong đoàn quay phim, không có cách nào sắp xếp được thời gian nên tạm thời không thực hiện, dưới sự sắp xếp của Dương Vân, Tô Tinh Dã tham gia vài hoạt động, tới khi buổi tối kết thúc xong mới thấy cuộc gọi nhở của Đường Viên, cô lập tức gọi lại, đầu dây bên kia nhận điện thoại rất nhanh.
“Alo, Tiểu Viên có chuyện gì vậy?”
“Tinh Dã, anh Thẩm bị bệnh rồi, hôm nay quay vài cảnh dưới nước, thời tiết tháng ba nước lạnh mà còn ngâm mình trong đó gần một tiếng đồng hồ, lúc về là bắt đầu sốt cao rồi, mấy ngày trước anh ấy còn bị cảm mãi còn chưa hết, bây giờ nhìn cũng khá nghiêm trọng, mà em khuyên anh ấy đi bệnh viện thì anh ấy sống chết không nghe, trong thời gian ngắn, thuốc cũng đã uống rồi, nhưng vẫn chưa thấy hiệu quả, hôm nay lại bị trực tiếp k1ch thích tới nữa, cũng không còn cách nào đành phải gọi điện thoại cho chị.”
Chả trách mấy hôm nay anh cứ cố tình tránh né gọi video call với cô, Tô Tinh Dã ngồi thẳng người dậy, “Không chịu đi thì cưỡng ép phải đi.”
“Anh ấy không nghe mà, chị cũng biết tính tình anh ấy đó.”
“Em đưa điện thoại cho anh ấy.”
“Được, chỉ có điều bây giờ anh ấy đang sốt mơ mơ màng màng, cũng không biết được …”
“Không sao đâu, để chị nói với anh ấy.”
“Được. "
Đường Viên bước vào phòng, nhìn ông chủ lúc này mắt đang nhắm chặt lại, cô ấy gọi: “Anh Thẩm? Anh Thẩm?”
Thẩm Vọng Tân kéo chăn cao hơn một chút, bởi vì sốt cao mà giọng nói khàn khàn không chịu nổi, ý thức cũng không rõ ràng, “Anh thật sự không cần đi bệnh viện, anh chỉ cần ngủ một giấc …”
Đường Viên không đợi anh nói xong, trực tiếp đưa điện thoại lên tai anh, sợ anh giãy giụa, cô ấy còn đặc biệt bổ sung thêm một câu, “Điện thoại của Tinh Dã.”
Quả nhiên nghe tới tên của Tinh Dã, sức chống cự của anh cũng giảm đi không ít, “A lô.”
Tô Tinh Dã nghe thấy giọng nói yếu ớt của anh từ bên đầu bên kia truyền đến, vừa tức giận vừa lo lắng.
Đường Viên không biết bên kia Tô Tinh Dã đã nói gì, nhưng Thẩm Vọng Tân ban nãy còn không chịu đi bệnh viện mà vùng vẫy ở giường bây giờ đã chật vật đứng dậy khỏi giường, vừa nói một cách yếu ớt, "Đi thôi... tới bệnh viện. ”
Nghe thấy vậy, Đường Viên vừa giúp anh lấy áo khoác, vừa lộ ra vẻ mặt tôi biết ngay mà, quả nhiên chỉ có Tinh Dã mới có thể chữa khỏi cho anh.
……
Vào lúc này, một chiếc xe bảo mẫu đang ở trên một con đường nào đó ở Bắc Kinh, đang cố gắng hết sức để tránh khỏi paparazi phía sau và lái vào một góc ngoặt.
Tiểu Thuần nhìn Tô Tinh Dã nhanh chóng đội mũ và đeo khẩu trang, trong mắt có vài phần lo lắng, “Hiện tại chị nhất định phải qua đó sao?”
“Ừm, chị phải đến đó.”
“Chị dẫn em theo, chúng ta cùng đến đó.”
“Không được, dẫn theo em thì xe phải làm sao, paparazi đuổi kịp thì phải như nào?”
Bọn họ không thể dừng lại quá lâu, paparazi cũng sẽ đuổi kịp tới nơi, sau khi xe vội dừng lại Tô Tinh Dã nắm lấy áo khoác bước ra khỏi xe, “Em đi nhanh đi, đừng lo lắng cho chị, đợi em lái xe đi xong thì chị bắt taxi ra sân bay.”
Gương mặt Tiểu Thuần mang theo chút khó xử, nhưng cô ấy cũng biết lời cô đúng là sự thật, không còn cách nào khác đành phải lái xe rời đi.
Chờ Tiểu Thuần lái xe đi được tầm năm phút Tô Tinh Dã mới bắt taxi ra sân bay, cô đến sân bay Côn Minh thì đã hơn hai giờ khuya, cô vừa dừng xe vừa gọi điện thoại cho Đường Viên, cúp điện thoại xong cô mới báo địa chỉ bệnh viện cho bác tài ngồi phía trước.
Ngay thời điểm này ai cũng không thể ngờ được, nữ nghệ sĩ nổi tiếng mới cách đây vài tiếng đồng hồ còn xuất hiện trong sự kiện công bố ở Bắc Kinh, giờ phút này đã xuất hiện trên đường phố Côn Minh.
Đường Viên cũng chỉ muốn gọi một cuộc điện thoại cho Tô Tinh Dã để cô khuyên nhủ một chút, cô ấy không ngờ cô ấy lại trực tiếp ngồi máy bay tới đây, lần nữa nghe điện thoại của Tô Tinh Dã, cô ấy lập tức ra ngoài đón, vào đến đại sảnh nhìn thấy hình bóng quen thuộc đang bao bọc kín mít, cô ấy nhanh chóng chạy đến.
“Tinh... Tinh Tinh.”
Tô Tinh Dã cũng nhìn thấy cô ấy nên liền chào lại.
Đường Viên nhìn cô thêm vài lần, không thể tin nổi mà hỏi, “Tiểu Thuần đâu? Một mình chị đến thôi sao?”
“Ừ chị đến một mình, trước tiên đừng nói về chị, anh ấy thế nào rồi, không có chuyện gì chứ?” Tô Tinh Dã lo lắng hỏi thăm.
Đường Viên bị dọa một trận, cô ấy nhớ lại cuộc gọi khi nãy Tô Tinh Dã gọi đến, nhưng lúc đó không nghĩ gì nhiều, nhưng bây giờ đã biết cô một mình đi đến đây, không tránh khỏi toát một lớp mồ hôi lạnh, lại còn là một nữ nghệ sĩ nổi tiếng sao mà to gan thế nhỉ?
Nhưng nhìn thấy ánh mắt không che giấu sự lo lắng và căng thẳng của cô, Đường Viên liền hiểu được, “Truyền nước rồi, cơn sốt còn chưa hạ nhưng người thì đã ngủ rồi.”
Nghe thấy cơn sốt còn chưa hạ lòng dạ Tô Tinh Dã lập tức thắt chặt.
Đường Viên nhìn dáng vẻ cô như thế thấy cũng không nói gì mà nhanh chóng đưa cô về phường.
Đêm khuya, người đi lại trong bệnh viện không nhiều, hai người nhanh chóng về đến phòng.
Bên trong phòng bệnh mở đèn ngủ nhàn nhạt, người nằm trên giường bệnh ngủ rất say sưa, tấm chăn che kín người anh, trên đầu còn đội theo chiếc mũ dệt kim giữ ấm, đôi mắt dịu dàng giờ phút này đang nhắm chặt, hai má đỏ bừng vì phát sốt nhưng bờ môi thì tái nhợt, chỉ đứng nhìn như vậy mà lòng dạ đau nhói như kim đâm.
Cô nghiêng đầu nói với Đường Viên, “Chị trông chừng anh ấy, em nghỉ ngơi một chút đi.”
Phòng của họ là phòng VIP, cách tấm rèm còn có chiếc giường phụ đi kèm.
“Em không sao, ngược lại là chị, chị ngủ một lát đi nào.”
Tô Tinh Dã lắc đầu, “Không sao, nửa đêm hãy còn dài, ngủ đi.”
Đường Viên vốn còn định nói gì đó nhưng cô ấy cũng biết mình không khuyên nổi cô, vì vậy chỉ có thể gật đầu, kéo rèm giúp bọn họ rồi bước ra ngoài.
Hốc mắt Tô Tinh Dã có hơi đau, mới một thời gian không gặp, cả người anh đã ốm đi rất nhiều, rõ ràng ngày trước lúc rời đi trên mặt hãy còn thịt, giờ này tí thịt cũng chẳng còn, mặc dù là đang ngủ nhưng cũng không che giấu được vẻ mệt mỏi và yếu đuối của anh.
Cô đổ một ít nước nóng, dùng tăm bông làm ẩm bên cạnh, động tác nhẹ nhàng thấm lên đôi môi tróc vài mảnh da của anh, sau khi cẩn thận chăm sóc, lúc này cô mới lấy chiếc ghế nhỏ ngồi xuống bên cạnh, hai tay chắp lại hình dấu thập, hà hơi mấy cái sau đó mới luồn vào trong chăn, nhanh chóng bắt lấy lòng bàn tay anh, lòng bàn tay anh khô cứng ấm nóng, cô cực kì nhẹ nhàng chen vào bàn tay anh, cũng lồng vào mười đầu ngón tay của anh.
- --
(1) Khi nam nữ 9 đóng phim mà hợp nhau thì fan CP sẽ xuất hiện, sẽ đẩy couple, trói buộc nam nữ 9 với nhau ví dụ như trong hình ảnh hoặc những hoạt động tuyên truyền.
(2) nguyên văn là 解绑个P阿解绑 → P đồng âm với cái rắm/ cái thả bom
- -----oOo------