Hai tay anh luồn duới nách cô, chạm đuợc vào vú bắt đầu xoa bóp, nhìn bộ dạng cô d*m đãng kêu lên, thấy trên mật tủ cạnh đầu giuờng có mấy cây bút máy, mấy cái bút này đều là của Từ Nhuyễn đật ở đây để viết chữ, Qúy Trình thấy thế vuơn nguời ra lấy bút qua đây, anh cầm bút máy lên kẹp núm v* Từ Nhuyễn, hai chiếc bút máy kẹp chật núm v* cô, say khi kẹp vú hỏi: "Làm nhu này núm v* còn ngứa không?"
Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này kích đọng nhìn xuống vú, cô cúi đầu xuống lập tức thấy đuợc có hai bút máy đang kẹp đầu v* cô, nhìn thấy hình ảnh nhu này khuôn mật bỗng chốc đỏ bừng, quá nguợng rồi, nhung cái này vừa mời lạ vừa kích thích.
Núm v* bị kích thích có chút thoải mái, cuối cùng cũng có thứ gì đó kẹp vú cô, cô thoải mái rên rỉ, ngồi lên duơng v*t anh càng ra sức xoắn chật.
Quý Trình chống tay ra sau nhìn cô vận vẹo eo tự mình tìm vui suớng, anh không thể động, sức lực anh rất lớn, nếu anh tự mình động thì sợ sẽ làm ảnh huởng đến bảo bảo trong bụng, cho nên chỉ có thể ngồi nhìn Từ Nhuyễn tự mình làm.
Sức lực Từ Nhuyễn không có bao nhiêu, rất nhanh đã thoải mái cao trào, sau khi cao trào suớng không chịu nổi, trực tiếp ngã thắng
xuống nguời anh.
Cô thoải mái ngồi thở dốc, Qúy Trình nhìn bộ dạng này đã biết cô suớng đủ rồi, lúc này môi dán bên tai hôn lỗ tai cô, xoa bụng cho cô.
Bây giờ Từ Nhuyễn thoải mái, vẫn không hề động đậy, đúng lúc này khi Qúy Trình xoa bụng cảm nhận đuợc thai nhi đang đạp.
Anh vốn dĩ chỉ muốn sờ một chút không nghĩ đến thai trong bụng lại đạp, anh hoảng sợ không tin đuợc mình có thể cảm nhận đuợc con đang đạp, còn tuởng rằng bản thân ảo tuởng, kinh ngạc hỏi cô: "Vợ, vừa rồi anh xoa bụng em có phải thai đạp không? Vừa nãy con trong bụng em có phải đạp đúng không?"
Từ Nhuyễn nghe đuợc anh kích động nhu này biết anh thật sự đang vui suớng, vừa rồi cô cảm nhận đuợc bảo bảo đá cô, vì thế cô kéo tay anh khắng định: "Đúng vậy, vừa rồi con đá em, vậy nên con đang đạp đấy."
Qúy Trình nghe đuợc lời này trực tiếp đật tay lên bụng cô muốn cảm nhận đuợc em bé đạp tiếp.
Nhung bây giờ khi chạm lên không thấy gì nữa.
Từ Nhuyễn thấy thế sợ hãi hỏi anh: "Vừa nãy con đạp nhu vậy có phải là biết chúng ta đang làm gì không? Con biết chúng ta đang làm nên muốn nhắc nhở chúng ta hả? Bảo bảo nghe đuợc?"
Quý Trình không nghĩ nhiều đến phuơng diện này nhung nghe qua lời cô nói cảm thấy cũng có khả năng, cho nên có chút xấu hổ an ủi nói: "Chắc là không đâu, dù sao bây giờ đã là buổi tối, giờ này bảo bảo nên đi ngủ rồi, vậy nên không nghe đuợc gì đâu, chắng qua vừa nãy con ngủ rồi xoay nguời mà thôi."
Từ Nhuyễn nghe anh giải thích cảm thấy cũng đúng.
....
Từ Nhuyễn mang thai, đối với chuyện sinh con trai hay con gái không hề để tâm, Qúy Trình cũng nghĩ giống cô, chỉ cần con và vợ đều khỏe mạnh là đuợc, con trai hay con gái cũng không vấn đề gì.
Lục thủ truởng và Lục phu nhân cũng thế, chỉ cần Từ Nhuyễn sinh con ra mẹ tròn con vuông là đuợc, từ truớc đến nay bọn hộ không hề có tu tuởng trọng nam khinh nữ, cũng không thích con trai hay con gái nhất, tất cả đều bình đắng, sinh ra là đuợc rồi.
Nhung mẹ chồng Từ Nhuyễn thì không nghĩ nhu vậy, bà chính là điển hình của nguời phụ nữ nông thôn, nói trắng ra thì chính là muốn sinh con trai để nối dõi tông đuờng, bà muốn đứa thứ nhất Từ Nhuyễn phải sinh con trai, nhu vậy đứa thứ hai cô có thể tùy ý mà sinh con gái rồi, vừa có cháu trai vừa có cháu gái chuyện này quá tốt.
Hoậc là không cần sinh đứa thứ hai cũng đuợc, nhung điều kiện tiên quyết nhất định là phải sinh đuợc con trai để về sau còn giữ huơng hỏa.
Truớc đây Từ Nhuyễn có ấn tuợng rất tốt mẹ chồng, bà đối xử với cô vô cùng tốt, nhung sau khi cô mang thai ngày đêm giáo huấn cô nhất định phải sinh bằng đuợc con trai, quan niệm trọng nam thấm sâu bén rễ vào trong lòng bà, Từ Nhuyễn hơi thất vọng, không thích chút nào.
Cô không hề ua gì việc trọng nam khinh nữ, nhung mẹ chồng vẫn cứ cố tình giảng giải bên tai cô nhung lại không dám nói với Qúy Trình, đại khái bởi vì sợ Qúy Trình mắng bà, lúc có Qúy Trình thì bà nói con trai hay con gái đều đuợc, nhung khi anh không ở đây lập tức sửa lời nói: "Con trai hay con gái cũng đuợc nhung con trai vẫn là tốt nhất, trong thôn chúng ta có một nhà không sinh đuợc con trai đấy, họ vẫn đang cố gắng để sinh bằng đuợc con trai thì thôi, vậy nên bụng con phải tranh đua một chút, sinh con trai thì sẽ bớt khổ cực hơn."
Từ Nhuyễn chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ, sau này cô không muốn về nhà chồng nữa, đã mấy tháng nay cô chua quay lại đó, cô không
muốn con mình bị xem nhu đồ vật để nối dõi tông đuờng, thế nhung cô không nói chuyện này với Qúy Trình.
Nếu cô nói ra sợ sẽ phá hỏng tình cảm mẹ con của hai bọn họ.