Huyên Huyên ê a, cười cười, dáng vẻ ngây thơ kia làm cho người ta không thể trách cứ được. Tần Lãng thay tã mới cho cậu bé, sau đó nhéo mũi Huyên Huyên cười nói: “Huyên Huyên! Con đúng là lợi hại, lần đầu tiên gặp mặt đã phun nước tiểu lên người ông ngoại con, đúng là đứa nhỏ nghịch ngợm.” Đứa nhỏ nghịch ngợm Huyên Huyên vui vẻ lắc lư, đôi mắt to đen láy đầy ý cười. Trong phòng, Tô Thi Hàm nhìn thấy ba đứa nhỏ đã ăn uống no say, cũng đã dừng khóc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.