“Này, ta mua 10 khối được rồi, ngươi đừng khóc nữa?”
“Thực sự???” Tạp Lộ Tạp Lộ tức khắc ngẩng đầu lên, cười đến vô cùng sáng lạn, tốc độ trở mặt quả thực so với lật sách còn nhanh hơn. Một mặt còn không quên từ trên tay Khí Nhi cầm lấy tiền, chỉ lo hắn hối hận: “Đây là sô cô la của ngươi, cảm ơn chiếu cố.”
“Ôi chao, nga.” Khí Nhi nhìn người đối diện, lại nhìn sô cô la trên tay, có loại cảm giác bị lừa. Có điều mua cũng đã mua, muốn giả lại cũng không được, coi như làm việc tốt đi. Nghĩ như vậy, tâm tình Khí Nhi cũng trở nên không tệ, hắn đem sô cô la bỏ vào bọc đồ, rồi mới cùng Tạp Lộ Tạp Lộ nói tạm biệt, tiếp tục ra ngoài đi dạo.
Không biết đi dạo đã hết bao nhiêu thời gian,toàn bộ Trật tự chi thành hình như đều bị hắn dạo qua hết, Khí Nhi vừa nhìn thời gian đã không còn bao nhiêu, bèn về Trật tự công hội, hắn ngồi ở trên sô pha vừa đấm bóp cái chân đau, vừa kiên trì chờ đợi. Thấy không ít người chơi bên cạnh lấy ra điểm tâm lấp đầy bụng, Khí Nhi không khỏi vui mừng bản thân có một bộ y phục tốt, có thể tiết kiệm không ít phí ăn uống. Bảy nghĩ tám nghĩ, đã đến phiên nhóm của hắn đi vào. Học tập kỹ năng trật tự so với kỹ năng chiến thuật đơn giản hơn, Khí Nhi đến gần một chỗ rộng lớn giống như nhà thờ, tìm vị trí ngồi xuống, lẳng lặng nghe một lão gia gia râu bạc trắng trên đài giảng bài, sau khi ra khỏi nhà thờ, liền phát hiện trong kỹ năng của mình nhiều hơn một mục kỹ năng trật tự này.
“Ân, cuối cùng cũng xong rồi. Hiện tại phải về Địa Minh thôi. Không biết cái thẻ bài này dùng như nào.” Khí Nhi lấy ra khối lệnh bài đen như mực kia lật qua lật lại tìm kiếm phương thức sử dụng. Bỗng nhiên sau đó “Hưu” một cái, hồn về thì người đã đi tới cổng Địa Minh rồi. “Thì ra chỉ cần cầm thẻ bài trong đầu nghĩ tới Địa Minh là được a.” Lẩm bẩm rút ra kết luận, sau đó liền đi vào bên trong.
Trên đường hỏi người đi tới đại sảnh thành phố, vào phòng nghị sự lại phát hiện không có ai cả.
“Kỳ quái, Minh Phong không phải bảo ta tới đây tìm hắn sao?” Gọi ra menu hảo hữu nhìn một chút, Minh Phong bọn họ đều đang online,bèn mật một cái, chỉ chốc lát đã truyền đến hồi âm.
“Khí Nhi, ngươi học được Trật tự ma pháp rồi sao?”
“Ân. Ta hiện tại ở trong phòng nghị sự Địa Minh, không thấy các ngươi.”
“Chúng ta lập tức trở lại, ngươi chờ.”
“Nga, được.”
Một lúc sau, đã thấy bốn đạo quang ảnh, là Minh Phong bọn họ. Vừa đến đại sảnh, Minh Phong đã hướng hắn phát ra lời mời tổ đội.
“Bây giờ có thể hảo hảo luyện cấp rồi, tranh thủ để ngươi sớm một chút chuyển làm huyễn thuật sư, chờ sau khi ngươi cố định chức nghiệp có thể học kỹ năng ma pháp khác.” Ma Tây giảng giải cho hắn một chút, nguyên nhân phải làm như vậy: “Trong Anh hùng vô địch, chuyển chức quá theo tính chất, rất dễ có thể bỏ lỡ mất chức nghiệp mà chính mình muốn học, cho nên thông thường đều phải xem tính chất,trước tiên học chức nghiệp yêu cầu phải có kỹ năng, sau đó đi cố định chức nghiệp, sau khi cố định xong lại học kỹ năng khác sẽ không bị ảnh hưởng. Ở đây không ai có thể học tổng cộng cả 5 loại kỹ năng, điều này ngươi hẳn là biết? Sau đó mỗi loại kỹ năng lại còn bao gồm 3 loại tiểu kỹ năng. Giống như ngươi hiện tại học kỹ năng chiến thuật thì bao gồm công kích, phòng ngự, lãnh đạo. Kỹ năng trật tự bao gồm Mị lực, ma lực, mị hoặc. Hơn nữa học kỹ năng trật tự rồi mới có thể học Trật tự ma pháp. Đương nhiên tiểu kỹ năng ngươi hiện tại không có, sau này phải học từng thứ một. Từ giờ trở đi ngươi mỗi lần thăng lên một cấp đều được một điểm kỹ năng, mỗi điểm kỹ năng có thể học một kỹ năng hoặc gia tăng một đẳng cấp kỹ năng, phải cộng thật chuẩn nha, đừng cộng nhầm nga.”
“Đã biết.” Khí Nhi sùng bái nhìn Ma Tây “Ngươi cái gì cũng biết ôi chao.”
“Được rồi, đừng dài dòng nữa. Trước tiên đi luyện cấp đi.” Bên cạnh có người mất hứng, hắn nói với mọi người xong liền đi. Nhã Lạc Khắc ở phía sau cười trộm, mà tên nhóc kia không biết cao hứng thế nào lại quấn lấy Ma Tây. Năm người trêu đùa ồn ào mà ly khai Địa Minh.
“Chúng ta bây giờ phải đi đánh cái gì a?” Khí Nhi đi theo Minh Phong đưa ra vấn đề.
“Thực thi quái.” Nhã Lạc Khắc ở phía sau nói cho hắn: “Trước khi đi đón ngươi chúng ta đang đánh cái này.”
“Tên nghe thật mắc ói nga.” Khí Nhi nhíu nhíu mày.
“Lớn lên trông cũng rất mắc ói.” Ngu Ngốc Ái Nhĩ nói xen vào.
“Vậy vì sao còn phải đi đánh?” Khí Nhi cảm thấy sắp thành bé con tò mò rồi, cái gì cũng hỏi, có điều không có biện pháp, ai bảo hắn không biết chứ.
“Không có biện pháp, Tử vong đại lục chính là những quái như này, không phải là đẳng cấp quá thấp, đánh không dậy nổi tinh thần, thì lại là đẳng cấp quá cao, đánh không lại. Hình Thiên tên nhóc lực công kích phòng ngự cao nhất kia lại không có ở đây, đánh với Thực thi quái là thích hợp nhất. Tuy rằng có độc, nhưng hành động chậm chạp, Minh Phong của chúng ta bên này có thể ở phía xa điều khiển mấy triệu hoán thú kia của hắn, Ma Tây công kích xa lại có thể vừa làm mục sư, mẫn tiệp của ta rất cao, giới chỉ loại bỏ độc tố của Nhã Lạc Khắc lại có khả năng bảo vệ hắn không bị độc công kích, cho nên đánh thực thi quái thích hợp nhất.” Ngu Ngốc Ái Nhĩ hảo tâm giải thích.
“Ta đây làm gì?” Khí Nhi chỉ vào mũi mình hỏi.
“Ngoan ngoãn trốn ở một bên là tốt rồi.” Trả lời hắn lần này là Minh Phong: “Lập tức phải tới khu an toàn.Nơi này không giống với Anh hùng đại lục, tất cả quái đều là chủ động công kích, cho dù là Ác ma chi tử cấp thấp nhất cũng có thể làm ngươi bị thương nặng, tự bản thân ngươi phải chú ý một chút.”
“Vâng.” Rụt lùi cái cổ, lực chú ý của Khí Nhi bắt đầu tập trung cao độ.
Một nhóm không hiếu chiến rất nhanh băng qua Hình Địa nơi tụ tập Ác ma chi tử đã gần đến Mộ Địa nơi tụ tập của Khô Lâu Binh, lách qua ổ chó (nơi tụ tập chó địa ngục) và gò đất U Linh (nghe tên liền biết toàn là U Linh), đi tới một nơi nhìn qua gập ghềnh mấp mô, phóng tầm mắt nhìn về nơi có rất nhiều quái vật màu xanh đang chậm chạp bò, giống như Ngu Ngốc đã nói lớn lên vô cùng buồn nôn. Vừa nhìn chính là cái lưng mang theo kịch độc màu xanh, diện tích còn rất lớn, nửa thân trên dựng thẳng đứng, nửa thân dưới không có chân, chỉ có một cái đuôi giống như cá sấu, trên thân thể còn đầy gai nhọn ngắn dài không đồng nhất, trên thân còn có một ít chất lỏng đặc sệt nhỏ giọt. Chính giữa nửa thân trên còn có hai cái tay giống như cây khô, phía dưới tay giương lên đầy gai nhọn, muốn bao nhiêu xấu xí có bấy nhiêu xấu xí, muốn bao nhiêu buồn nôn có bấy nhiêu buồn nôn. Trong cả vùng đó đầy sương mù, trong mấy cái hố tựa hồ còn có mấy quả trứng màu trắng.
“Nơi này là hố đẻ trứng, là nơi tập trung nhiều thực thi quái nhất, ngươi không nên đi loạn, một khi bọn chúng tới gần thì chạy, mấy thứ kia sẽ phun ra nọc độc phải cẩn thận.” Sau khi căn dặn Khí Nhi xong, những người khác bắt đầu hành động.
Ngu Ngốc Ái Nhĩ lợi dụng lực mẫn tiệp (nhanh nhẹn) cao siêu của đạo tặc ở bên trong đông nhảy tây lùi,sau khi đưa đến 5,6 con liền hướng những con ở chỗ khác dẫn tới. Nhã Lạc Khắc giống như gác cổng đứng ở phía trước chém, bởi vì hắn là thánh kỵ sĩ trên tay lại cầm quang minh chi kiếm, cho nên đối phó với quái vật tử vong hệ là hiệu quả nhất. Ma Tây trước buff cho mọi người chống đỡ tử vong, lực phòng ngự đối với sinh vật tử vong hệ tăng thêm 50%, sau mới buff cho Ngu Ngốc đang dẫn quái tăng tốc, dùng để đề cao tốc độ của hắn, lại buff cho Nhã Lạc Khắc tinh thần, đề cao độ công kích chính xác của hắn. Cuối cùng phóng cho mấy con quái được dẫn tới kia mấy cái trớ chú, giảm bớt chút ít lực phòng ngự và công kích của chúng. Chỗ tốt nhất của việc làm đại pháp sư chính là có thể học được tất cả pháp thuật của các hệ, nhưng cũng bởi vì vậy mà muốn học được toàn bộ vô cùng khó khăn, đẳng cấp của Ma Tây hắn mặc dù không thấp, nhưng mới chỉ học xong toàn bộ cấp một, ma pháp cấp hai, còn có những cái khác vẫn cần phải nỗ lực. Minh Phong cũng không nhàn rỗi, hắn đối với Thực thi quái vừa mới bị Nhã Lạc Khắc chém chết phóng ra pháp thuật triệu hoán thi thể, tác dụng của pháp thuật này là làm cho quái đã chết trở thành công cụ để phe mình sử dụng, mặc dù giá trị sinh mạng chỉ có một phần ba trước kia, nhưng lực công kích tuyệt không nhỏ, tăng lên không ít sự trợ giúp. Người duy nhất không làm được chuyện gì, Khí Nhi không thể làm gì khác hơn là ở bên cạnh giương mắt nhìn, không thể giúp cái gì hắn gấp đến muốn chết, nhìn giá trị kinh nghiệm thần tốc tăng lên, hắn thầm nghĩ nhất định phải hảo hảo nỗ lực, sau này tuyệt không phải đừng ngoài cuộc như bây giờ.