“Ngươi cuối cùng cũng lên a, mau làm ta ngộp đến muốn hỏng. Mau mang ta đi luyện cấp, ta nhất định phải thắng cái ác ma kia.”
“Hừ, sợ ngươi hay sao.” Ác ma tiểu hắc cẩu đồng thời được thả ra cũng tích cực nghênh chiến, hai người, nga không, là hai tiểu cẩu lại như mọi ngày mắng chửi đánh lộn. Mãi cho đến khi Ma Tây bắt bọn nó giật ra.
“Trước khi đi luyện cấp, còn có chuyện phải làm.” Chỉ thấy Nhã Lạc Khắc và Ái Nhĩ Ngu Ngốc, mỗi người ôm lấy một con chó, đi vào trong gian tiểu điếm. Sau một lát, trong điếm truyền ra tiếng gào thét của hai con cẩu: “Không được tắm a~~~” “Ngu Ngốc, đừng cắt đó là tóc ta ~~~” “A, cái này là cái gì a” một lát sau, thanh âm đã không còn, đi tới hai con tiểu cẩu vô cùng đáng yêu, trên người còn mặc y phục viền hoa, đáng yêu cực kỳ, có điều nếu như trương ra hai khuôn mặt đừng khóc lóc thảm thiết như vậy thì tốt hơn.
“OK, xuất phát đi”
“Đi nơi nào?”
“Đương nhiên là Giáo đường rồi”
————–
Tung hoa ~~~ cuối cùng cũng xong