Mà người vốn là bác sĩ lại ngồi nghe chuẩn đoán, nhưng mãi không thấy Bạch Phó Mặc mở lời trước, Diệp Cẩn Niên có chút mất kiên nhẫn thật.
“ Phó gia, vậy việc anh cần nhờ đến tôi là gì? Nếu có thể, mong anh mau mau giảng giải ” Diệp Cẩn Niên khoanh chân, cậu đặt hai tay ở trên đùi, cao thẳng lưng mang vẻ ôn nhu nhã nhặn cười.
Bạch Phó Mặc nhìn cậu, bất cần đời cũng thiếu đánh vô cùng, hắn vuốt ngón tay từ trên bàn xuống, xoa xoa hạt bụi rơi vụn vặt lại trên mặt bàn “ Ây, trông không sạch sẽ lắm ”
Nụ cười trên gương mặt Diệp Cẩn Niên vô thức cư*ng cứ*g “....... ”
Ha:).
Bố vào vấn đề chính hộ tôi!
Quân Vãn Ca lắc đầu [ Chấp hắn làm gì? ]
Diệp Cẩn Niên nghe cũng đúng, cậu ít khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều, nhưng EQ vẫn ở thượng, cậu khẽ ho khan “ Khiến Phó gia chê trách rồi ”
Dường như vị nam chính này khá hài lòng khi cậu thức thời đến vậy, hắn thưởng thức đánh giá Diệp Cẩn Niên, ngược lại, cậu cũng không tha những biến hóa trên gương mặt hắn.
Nam chính không hổ là nam chính, là trời cao thiên chi kiêu tử, không chỉ gương mặt vạn chúng chú mục, còn có thứ khiến cậu tò mò hơn bao giờ hết là vầng hào quanh ở xung quanh hắn. Sáng chói kim quang, vậy chắc đây là hào quang nhân vật chính mà cậu hay xem được trong tiểu thuyết thời cũ á hả.
Thật khoa trương a.
Bạch Phó Mặc dựa lưng vào ghế, hắn day day thái dương mình giống như khá mệt mỏi, căn phòng rất nhỏ tiếng hít thở. Chỉ còn vang vọng rất rõ của đồng hồ quả lắc đâu đây.
Bạch Phó Mặc, như đã thiếp đi.
Chìm vào giấc ngủ.....
Ngủ.
Ngủ!!???
Diệp Cẩn Niên run rẩy ngón tay, nghẹn sinh sinh ngứa ngáy muốn tẩn người, cuối cùng vẫn đáp lưng xem như tự hỏi nhân sinh. Lúc sau vì nhàm chán, cậu cầm điện thoại lật xem ghi chép bên trong, tiểu bạch trạng thái nhẹ tựa lông vũ, nó nhảy xuống đùi Diệp Cẩn Niên.
Rất quen thuộc mở một hình ảnh về phẫu thuật chuyên khoa.
“ Bác sĩ Hạ này ” Bạch Phó Mặc tưởng đã thiếp đi đột ngột lên tiếng gọi Diệp Cẩn Niên, cậu cùng Quân Vãn Ca cùng nhau ngẩng đầu, hoài nghi xem hắn.
Bạch Phó Mặc đặt hai tay trên bàn, nghiền ngẫm nhìn cậu. Một tay chống cằm, hắn khẽ nghiêng đầu, tiếp tục nói, thanh âm trầm thấp từ tốn, chậm rãi, cảm xúc mang theo rất rõ châm biếm cười “ Nếu người anh thích, hưm, không đúng, là vợ sắp cưới đi, mang thai của kẻ khác, anh sẽ làm gì? ”
Diệp Cẩn Niên “? ”
Biết Diệp Cẩn Niên sẽ không hiểu được hết, Bạch Phó Mặc cười thanh, hắn giải thích “ Là như thế này, người bạn của tôi có vị thanh mai trúc mã, mối quan hệ đã là tình trong như đã mặt ngoài còn e ”
Ngắt quãng, hắn tiếc hận chậc chậc tặc lưỡi “ Nhưng trời cao đúng là trêu đùa, vị trúc mã kia xảy ra quan hệ với nam nhân xa lạ. Bây giờ vác bụng bầu đến muốn nhờ đến người bạn của tôi chịu trách nhiệm giùm, bác sĩ Hạ nói, tôi nên khuyên nhủ như thế nào mới phải đây? ”
Diệp Cẩn Niên từ vô ngữ đến khi chuyển hóa được tất cả, lửa giận đôm đốp vang, cậu bị tiểu bạch kiềm hãm lại lắm mới không vỗ bàn tóm cổ Bạch Phó Mặc ném ra khỏi phòng làm việc.
Hòa hoãn một lúc, khi mà cảm xúc xót lại của Hạ Văn Cẩm xua đi, vừa bị ảnh hưởng trở nên bực bội, còn vừa đè nén kích động, Diệp Cẩn Niên nhịn không được nhéo đuôi tiểu bạch, miễn miễn cưỡng cưỡng đáp “......Phó gia, tôi là bác sĩ khoa thần kinh, vấn đề anh nói nên đến khoa tâm lý xin lời tư vấn, vẫn là mời anh đi khu khác cho ”
Cậu đẩy mắt kính, hàm quang khiến cảm xúc đang dao động của cậu bị che lấp đi “ Còn nữa, thứ tôi thất lễ nhưng tôi không có rảnh để dành thì giờ nghe anh giải bày tâm sự ”
Bạch Phó Mặc a một tiếng, hắn ý cười chưa hề biến mất trên gương mặt, một bộ xem kịch hay, vô tội hoài nghi nhìn Diệp Cẩn Niên “ Bác sĩ Hạ, anh đây là đang quá khích sao? Tôi chỉ muốn hỏi một chút thôi mà? ”
Diệp Cẩn Niên hoài nghi nam chính đây là cố ý đến chọc điên cậu!
Phải biết rằng Phó gia gia tộc quyền lực rất lớn, nếu như Bạch Phó Mặc đã muốn tra cứu đến cùng đêm đó là ai cùng hắn xảy ra quan hệ, việc này há có thể làm khó được hắn? Huống gì nam chính là bá đạo tổng tài, không thể không suy tính đến nữ nhân kia (ý chỉ nữ chính) là tai họa ngầm.
Muốn tra cả dòng họ tông ti người quen của Quách Cảnh Diệp cũng có thể, mà đương việc xảy ra vài tháng, chắc hẳn nguồn tin nào báo cho hắn về việc Quách Cảnh Diệp có thai. Cùng với nguyên chủ phạm tiện đến mức vì nữ chính làm thanh niên đổ giùm vỏ ốc.
Đủ thâm tình, đến cả cốt truyện trong tương lai, Bạch Phó Mặc cũng nửa cười nhạo nửa khen ngợi Hạ Văn Cẩm.
Hai mươi mấy năm trúc mã, năm năm bảo vệ mẹ con Quách Cảnh Diệp, nuôi ông tay áo, nuôi báo trong nhà. Hạ Văn Cẩm là một người đàn ông tốt, nhưng không đủ dứt khoát, đánh đổi tất cả thì trong mắt Quách Cảnh Diệp, chỉ dừng lại ở việc xem Hạ Văn Cẩm là một người anh - trai!
Mẹ kiếp, cốt truyện này cậu mà không ngầm phá banh nó thì cậu đi họ của nam chính!
Diệp Cẩn Niên trầm mặc một lúc lâu sau, tắt điện thoại vẫn chạy phát ghi hình trên tay, di động tắt ngúm âm thanh khi, cậu ngượng ngùng “ Ngại quá, là hôm nay tôi có chút việc riêng ảnh hưởng đến tâm trạng, mong Phó gia lượng thứ ”
Bạch Phó Mặc xua tay “ Bác sĩ Hạ đừng khách khí ”
“ Vậy theo ý bác sĩ Hạ, anh có nhận xét gì về hành động này của bạn tôi? ”
Diệp Cẩn Niên cẩn thận suy nghĩ, cậu tự nhủ bản thân không cần vì Hạ Văn Cẩm suy nghĩ, cũng không cần vì nguyên chủ cảm xúc ảnh hưởng, vì cậu là một kẻ đứng ngoài cuộc. Câu chuyện Bạch Phó Mặc kể rất ngắn, cả hai cũng không rõ ràng nội tình sâu bên trong, lần nữa nhìn thẳng Bạch Phó Mặc, cậu lắc đầu “ Tôi không rõ lắm, nhưng hẳn là xem tình cảm của cả hai ”
Bạch Phó Mặc ý vị thâm trường mà ồ lên, hắn bấm điện thoại gọi cho ai đó, chờ đợi chưa lâu lắm, đúng lúc Diệp Cẩn Niên muốn đuổi khách thêm lần nữa thì từ nên ngoài đi vào.
Người này nhìn cậu cùng Bạch Phó Mặc, nhìn nam. chính chỉ chỉ cậu, người kia nháy mắt đã hiểu, đem văn kiện bao trong bọc phong bế kín đáo giao cho Diệp Cẩn Niên.
“ Mời bác sĩ Hạ xem ” Bạch Phó Mặc đưa tay mời hạ làm Diệp Cẩn Niên nhận lấy văn kiện.
“ Cảm ơn ” Cậu tò mò đón nhận lấy đồ vật, muốn mở ra xem nhưng bị Bạch Phó Mặc ngăn đón “ Hưm, hình như chưa được ”
Diệp Cẩn Niên “? ”
━━━━━━━━━━━━━━━