Diệp Cẩn Niên lau chùi nước mắt, khóe môi cậu co quắp cứng đờ vì cười quá lâu, Bạch Phó Mặc ba chấm nhìn người trước mặt, sau đó thấy cậu nhấp môi để làm bản thân không bị mất mặt.
“ Khụ khụ ” Cậu ho khan để xua tan đi bầu không khí quái dị này “ Phó gia xin đừng trách, đấy chỉ là..... chướng ngại tâm lý mà thôi, khục..... xin lỗi, xin lỗi...... ”
Cậu mím môi để che nụ cười đi, không dám nhìn thẳng Bạch Phó Mặc, chạm vào nỗi đau của hắn. Vẻ mặt hiện lên sự thương sót, bởi vì cùng là đàn ông với nhau, đây quả thật là một, nỗi đau.
Bạch Phó Mặc “....... ”
Nga, cảm ơn vì đã nhịn cười để hắn không ngượng ngùng:).....
Bạch Phó Mặc đến đây đã hết lời muốn nói, đoán chừng là nam chính đã có thể ngậm miệng, giảo hoạt nghịch ngợm hồ ly nào tha, cậu thích nhất là xem biểu tình như vậy.
Diệp Cẩn Niên vốn muốn chọc hắn vài câu, nhưng rồi “ Đúng vậy, chỉ là tâm lý thôi, vậy bác sĩ Hạ, mau xem món quà tôi chuẩn bị đi ”
“ Hừ ”
Cậu chẳng sao cả mở ra xem món quà của Bạch Phó Mặc, không ngoài dự đoán, ở bên trong là vài tấm ảnh chụp và một tấm siêu âm. Đi kèm còn có ghi rõ họ và tên Quách Cảnh Diệp.
Xem xong, mặt vô biểu tình cất nó lại, đẩy về phía Bạch Phó Mặc “ Tôi hiểu rồi, vậy ra bố của đứa bé là anh, vậy, Phó gia muốn chịu trách nhiệm, đúng không? ”
Nhàm chán, theo thói quen muốn ra oai đẩy hạ gọng kính, nhưng nhớ đến cậu đã tháo nó ra rồi, đành đặt tay xuống đầu gối, loát mao trêu đùa tiểu bạch “ Hơn nữa, việc anh cần lúc này là tìm tiểu Diệp, mà không phải tôi ”
Như dự đoán trong kế hoạch của Bạch Phó Mặc, hắn gật đầu “ Chịu trách nhiệm dĩ nhiên là bổn phận, tôi có thể cùng cô ta thương lượng, nhưng bác sĩ Hạ, tôi phần nhiều sẽ lựa chọn khuyên cô ta phá bỏ ”
Diệp Cẩn Niên im lặng.
Nói vậy cũng không có gì sai cả, Phó gia là danh gia vọng tộc, lấy kinh thương làm chủ, theo nguyên tác cốt truyện, nam chính còn có vị hôn thê liên hôn gia tộc.
Gần như đã sắp tiến tới kết hôn, lại nói, dù sao cũng là máu mủ, Quách Cảnh Diệp sao có thể lựa chọn phá thai. Phó gia càng không có chuyện để máu mủ ruột thịt lưu lạc bên ngoài, đường nào cũng có hai mặt trái.
Hạ Văn Cẩm thích Quách Cảnh Diệp, lâu ngày quen biết sẽ không thể vì cái thai mà không cứu giúp.
Quách Cảnh Diệp đáng thương, quyết làm mẹ đơn thân, khốn khổ cũng được, miễn có thể ổn định tài chính để an toàn sinh ra cái thai và nuôi con.
Bạch Phó Mặc càng khó, đạo đức không cho phép, mà gây tai tiếng hủy hôn càng không thể.
Ba kẻ trách cũng không trách được, mắng càng không thể.
Diệp Cẩn Niên nghĩ đến đau đầu, bản thân còn dính trên đầu đống nợ và phải đi theo nguyên tác gốc, bầu không khí ngươi khiêu khích ta phản kích trêu chọc nhau vừa rồi bị đá ra khỏi kí ức.
Cậu nghiêng đầu “ Phó gia hẳn là có cách giải quyết ”
Một câu tường thuật chắc chắc.
Bạch Phó Mặc gật gật đầu “ Tôi trợ giúp về tiền bạc và làm Quách Cảnh Diệp ra nước ngoài, chỉ cần bác sĩ Hạ ra mặt làm đại diện ”
“ Ra là vậy ” Diệp Cẩn Niên nghe liền hiểu ngay “ Nếu Phó gia đã ngay thẳng như vậy, tôi không thể không giúp, dẫu sao tôi cũng là thanh mai của tiểu Diệp ”
“ Bác sĩ Hạ thích Quách Cảnh Diệp không? ” Hắn ta đột nhiên hỏi.
“...... ” Diệp Cẩn Niên khựng một chút, động tác nhỏ véo cái đuôi của tiểu hệ thống, trái lòng gật gật đầu “ Chúng tôi chỉ, thiếu chút nữa nói đến hôn nhân ”
Bạch Phó Mặc không tin, chắc có lẽ từ sau cuộc trò chuyện, từ bất thường thành bình thường, hắn chỉ cậu “ Bác sĩ Hạ nói dối, tiến đến hôn nhân là chuyện hệ trọng, mà khi anh nói đến Quách Cảnh Diệp, tôi chỉ thấy sự né tránh không muốn dính dáng đến ”
Tìm từ hợp lý, Bạch Phó Mặc tiếp tục nói “ Anh đối với cô ta không khác gì là người dưng cả, một chút cũng không quan tâm ”
Diệp Cẩn Niên ăn ngay nói thật, cậu ngạc nhiên, rồi nhận luôn “ Tôi dễ phát hiện vậy à ”
Quân Vãn Ca:......
Tuyệt phối, chỉ số OOC khỏi bàn, hai tên này dính cả.
Hệ thống chả buồn nói gì nữa, nó trốn tránh hiện thực, nhìn cho kỹ bộ mặt của hai tên nam chính nam phụ này rồi trợn mắt ngủ luôn.
Bạch Phó Mặc::D.....
Hắn cũng đến cạn lời.
Phản ứng bình thường chối cãi một tí sẽ chết người hả đại ca?
━━━━━━━━━━━━━━━