Mục lục
Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính là tư thế này...

Cố Tĩnh Trạch thấy cô thế nhưng cầm đũa lên, vòng quanh mì sợi một cái, nhét vào trong miệng, mồm to bắt đầu ăn, anh nhắm chặt mắt:
  • Lâm Triệt...
Lâm Triệt bị dọa quay đầu, lúc nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch, kém chút từ trên ghế đến rơi xuống.
  • Cố Tĩnh Trạch, anh đi không có tiếng động.

    Cô kêu lên, sờ ngực nói:
  • Tôi nghĩ là quỷ đấy.
Cố Tĩnh Trạch nói:
  • Cô ở đây ăn cái gì?
Anh không thể nghĩ cô còn có thể xuống bếp, hơn nữa, ngửi hương vị còn rất ngon.

Lâm Triệt nhìn nhìn trong chén trước mặt mình, gật đầu nói:
  • Đúng vậy đúng vậy, bản đầu bếp làm món ăn ngon nhất trên thế giới.
  • ...
Hóa ra là mì ăn liền.

Mà anh thế nhưng lại còn ngửi hương vị mì ăn rất ngon.

Anh có phải nên lo lắng bản thân muốn cách nào cách xa người phụ nữ không giáo dưỡng này một chút không?

Cố Tĩnh Trạch nói:
  • Cho nên cô cái gì cũng sẽ không thể nấu phải không?
Lâm Triệt nói:
  • Tôi... tôi đun nước vô cùng tốt, cho tới bây giờ không cháy khét.
  • ...
Cố Tĩnh Trạch không biết cái cô gái này đến cùng là thế nào lớn lên, cái gì cũng không thể làm.

Lâm Triệt nói:
  • Anh trễ như vậy mới trở về, nhất định chưa ăn cơm, có muốn ăn một chút hay không?
Lâm Triệt đem bát đẩy phía trước, Cố Tĩnh Trạch nhìn thứ trong bát, nhìn lại rất đẹp mắt, có rau, có thịt, còn có trứng gà, phối với nước canh mặt trên, bộ dáng rất ngon, làm cho người ta nhìn rất có thèm ăn.
  • Không cần, tôi không đói bụng.

    Lúc anh nói, miệng cũng không khỏi liếm một chút.
Cố Tĩnh Trạch ngốc ở nơi đó, cảm thấy Lâm Triệt cười, anh hít một hơi thật sâu, muốn mắng chửi người.
  • Quá muộn ăn cái gì, đối với bao tử không tốt.
Anh nói.

Lâm Triệt nói:
  • Thỉnh thoảng ăn một lần mà thôi, không sao, tôi bình thường cũng không ăn, hôm nay tâm tình tốt, làm thưởng cho bản thân.
Cô lấy mì sợi đã tiến đến trước mặt anh, trên mặt mang theo biểu cảm cực lực giới thiệu, %^truyenyy$nụ cười tràn đầy chờ mong, lao thẳng đến chiếc đũa nhét vào trước mặt anh.

Hương vị kích thích vị giác, phía trong bụng lại bắt đầu cuồn cuộn, anh bất đắc dĩ nhìn cô:
  • Được được được, tôi ăn, cô cách tôi xa một chút.

    Anh thỏa hiệp nói.
Cô lập tức nhét mì ăn liền vào trong miệng anh.

Anh ăn vài ngụm, thật đúng cảm thấy ăn rất tốt ngon.
  • Rất mặn.

    Anh nuốt đi vào, đánh giá nói.
Lâm Triệt nhìn anh tuy rằng nói như vậy, nhưng mà, thế nhưng một ngụm một ngụm, chậm rì rì, tư thái tao nhã, đem một chén mì đều ăn sạch.

Cô trợn mắt há hốc mồm, Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn cô:
  • Thế nào?
Lâm Triệt nói:
  • Anh trước kia chưa từng ăn mì ăn liền sao, thế nào giống như ăn sơn trân hải vị, tôi nhìn anh còn kém chút nữa nước cũng uống hết.
  • Đúng.

    Cố Tĩnh Trạch nhìn bộ dáng Lâm Triệt, nghi hoặc nói:
  • Này lại như thế nào?
Lâm Triệt nói:
  • Không, không có gì. Chính là, mì ăn liền cũng chưa ăn qua... anh thật đúng là quá LOW (cái này mình giữ nguyên theo tác giả nha), mì ăn liền là món ngon nhất trên đời, anh kém chút bỏ lỡ, may mắn có tôi, bằng không, anh thật sự là, nhất định sẽ hối hận muốn chết.
Cố Tĩnh Trạch nhìn biểu cảm khoa trương của Lâm Triệt, chỉ nhàn nhạt nhìn cô:
  • Đây là đồ ăn không tốt cho sức khỏe.
  • Ăn đồ ăn ngon không tốt cho sức khỏe!

    Lâm Triệt bổ sung thêm.
Cố Tĩnh Trạch lắc lắc đầu, không nói gì nhìn Lâm Triệt.

Lâm Triệt vỗ cái bụng nói:
  • Ăn uống no đủ, tâm tình lại tốt, tôi muốn đi ngủ rồi.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô:
  • Nhìn ra tâm tình của cô quả thật rất tốt.
Lâm Triệt nói:
  • Đó là đương nhiên, tôi lập tức sẽ diễn nhân vật nữ số 3, tuy rằng chỉ là số 3... nhưng mà là xuyên suốt toàn bộ phim, hơn nữa là phim truyền hình siêu cấp hỏa, về sau bà cô tôi đây sẽ nổi tiếng, anh nói tâm tình tôi có thể không tốt sao?
Lâm Triệt nói qua, vui vẻ đứng ở nơi đó, một bộ dáng cao cao tại thượng, vui vẻ đặt tay ở trên vai của anh.

Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, nghiêng đầu, nhìn tay cô.

Cô lại còn không tự biết, tại kia gào to:
  • Không nghĩ tới Lâm Triệt tôi cũng có một ngày thời đến vận chuyển, đáng tiếc Lâm Lỵ là nữ thứ hai, không biết tôi cùng cô ta có đoạn diễn chung hay không, tôi hi vọng không có... Bởi vì tôi sợ nhìn thấy cô sẽ nôn ra.
Cố Tĩnh Trạch quét mặt cô, ánh mắt vẫn dừng ở trên tay không thành thật của cô.

Sau đó ho khan một tiếng, ngẩng đầu, âm trầm nhìn Lâm Triệt.

Lâm Triệt có thế bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cúi đầu vừa thấy.
  • Ai nha, thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi quên.

    Cô nhanh chóng vỗ vỗ mặt trên quần áo, hình như là vuốt nếp nhăn.
Tiếp đó nhìn Cố Tĩnh Trạch làm như cũng không có rất không thoải mái, mới cắn đầu ngón tay, ngượng ngùng nói:
  • Cái kia, thực xin lỗi, con người của tôi thoải mái, cho nên tôi mới nói, cuộc sống ở cùng với anh, tôi khả năng sẽ làm anh không khoẻ.
Cố Tĩnh Trạch làm như nghĩ tới cái gì, nhìn:
  • Cho nên cô vẫn là hi vọng tôi chuyển ra?
Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghiêm cẩn nói:
  • Đúng, chúng ta như vậy cũng được, thời kì kết hôn, chúng tôi sẽ thành lập một loại quan hệ hỗ trợ, cho nên anh yên tâm, cho dù anh ở cùng Mạc tiểu thư, tôi cũng sẽ giúp anh giấu diếm, hơn nữa, [email protected]@.com_ anh hẳn là bình thường cũng bề bộn nhiều việc, người trong nhà anh nếu như bỗng nhiên đến đây, tôi cũng có lý do giúp anh giấu diếm, nói thí dụ như anh đi ra ngoài, đi công tác, đang họp, biện pháp rất nhiều, chỉ cần anh ngẫu nhiên trở về giải quyết vướng mắc là tốt rồi, tóm lại, nếu anh muốn cùng Mạc tiểu thư, anh muốn đi, không cần lo lắng trong nhà sẽ phát hiện vấn đề, tôi khẳng định sẽ giúp anh lo liệu chu đáo.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt, ánh mắt giữ kín như bưng, thâm trầm hờ hững.

Lâm Triệt bị anh chăm chú trong lòng nóng lên.

Chỉ cảm thấy ánh mắt này quá sâu thúy, có thể nhìn thấu nhân tâm.

Ánh mắt của anh rất gợi cảm.

Lại nghe lúc này, Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên nói:
  • Tôi sẽ không chuyển ra ngoài ở.
  • ...
Cố Tĩnh Trạch nói:
  • Chuyển ra ở riêng rất phiền toái, còn có tồn tại lỗ hổng rất lớn, tôi cũng không tín nhiệm kỹ thuật diễn của cô, cái đầu ngốc của cô, nhất định không thể giúp tôi giấu diếm tốt, mà tôi nếu chuyển đi rồi, cho cô ở trong này ứng phó, không khác đem một sơ hở của tôi, đặt vào trong tay của cô, tôi không quen để cho người khác đến quyết định sống chết của tôi, còn là loại chỉ số thông minh không cao như cô.
  • ...
Lâm Triệt tức giận nói:
  • Đã nói chuyện với anh, không thể một lời không hợp liền chê bai tôi, chỉ số thông minh của tôi như thế nào?

    Nhưng mà, anh không tín nhiệm cô, cũng là có thể lý giải, dù sao, chuyện này liên quan đến an nguy người phụ nữ anh âu yếm, áp lực của anh nhất định rất lớn, không thể dễ dàng tin người khác, còn là cô.
Hai người cứ như vậy rối rắm, bộ dáng thật đúng giống tiểu thuyết, Lâm Triệt không khỏi nghĩ, cô chính là nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, phá hủy tình cảm của nam nữ chính, trở thành một cái chướng ngại vật.

Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch lạnh nhạt đi ra ngoài cửa:
  • Cho nên cô cũng không cần lo lắng đuổi tôi đi, thời gian này, cuộc sống vợ chồng chúng ta, là đã xác định rồi, cô tốt nhất vẫn là thích ứng một chút, đem tâm tư đặt ở trên người để thế nào làm một Cố phu nhân tốt, không cần lại miên man suy nghĩ một ít cái lộn xộn khác là tốt rồi!
Lâm Triệt không nghĩ tới anh thế nhưng lại nghĩ cô như vậy:
  • Tôi còn không phải là vì tốt cho anh sao, tôi không phải là không muốn nhìn thấy người hữu tình bị gậy đánh uyên ương sao.
Cố Tĩnh Trạch không khỏi dừng bước lại, lạnh lùng giễu cợt.
  • Cô thật đúng là có tâm!
Anh nói.

--------

Dịch: M

Biên tập: Anna

Team: Mây

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK