Ai u, Hứa Nguyện xấu hổ lập tức rụt chân lại.
Nhưng cô lại chưa từng nghĩ đến, Kiều Ninh ngẩn ra, ngay sau đó nhìn cô cười nghiền ngẫm. Đột nhiên nghiêng người về phía cô, Hứa Nguyện chỉ cảm thấy hoa mắt, khuôn mặt nhỏ bị Kiều Ninh nâng lên, môi ấm áp của anh dán lên đôi môi anh đào mềm mại của cô tinh tế hôn.
Cái miệng nhỏ vừa mới ăn bánh kem nên thơm ngọt mê người. Kiều Ninh hôn một hồi lại muốn nhiều hơn, cạy mở hàm răng cô, dây dưa với cái lưỡi non mềm mút vào.
Hứa Nguyện bị anh hôn ưm ưm a a, vừa vươn tay ra muốn đẩy Kiều Ninh đi. Kết quả tay mới chạm tới bờ vai của anh, đã bị Kiều Ninh ôm eo nhấc lên. Cả người cô bỗng nhiên treo trên không, theo bản năng bảo vệ mình, đôi tay lập tức ôm lấy Kiều Ninh.
Mà Kiều Ninh bị cô “nhào vào trong lòng” như vậy, lập tức ôm hôn mãnh liệt hơn. Chờ Hứa Nguyện bị hôn đến mơ màng, trời đất u ám, cả người cô đã bị Kiều Ninh kéo lại ôm đặt trên bàn.
Kiều Ninh lại nhéo mông mềm mịn của cô, buông miệng cô ra, đưa đầu đến bên tai cô, cười nói: “Sao em thích dụ dỗ anh như vậy…”
Dụ dỗ anh? Cô có sao?
Hứa Nguyện muốn phủ nhận, nhưng nhớ đến hành động đêm qua cô làm với Kiều Ninh, cô không đủ tự tin. Vì thế mím môi, vẻ mặt ảo não khó xử, e lệ nhìn về phía Kiều Ninh, mềm mại cầu xin: “Học trưởng, đừng nói như vậy… Em…”
Sau đó cô quay đầu đi, nỗ lực kéo rộng khoảng cách với Kiều Ninh, vừa lúc nhìn thấy bữa sáng của mình. Vì thế tay cô đặt trên ngực Kiều Ninh, nói gần nói xa: “Em… Sau khi em ăn xong món tráng miệng, em còn chưa ăn xong…”
Ở trong mắt Kiều Ninh, cái này hoàn toàn là một loại ngượng ngùng xấu hổ của cô gái nhỏ sau khi bị vạch trần tâm sự mà thôi.
Vì thế anh nâng khuôn mặt nhỏ nóng bỏng của cô, tựa trán lên trán của cô, nhẹ giọng nói: “Bé ngốc… Ngoan ngoãn ngồi xuống… Hiện tại nên đến phiên anh ăn món tráng miệng…”
Cảm giác ái muội lại nóng bỏng sắp làm cho Hứa Nguyện hít thở không thông. Cô xấu hổ xê dịch mông, lại bị Kiều Ninh đè lại. Sau đó liền nhìn thấy bàn tay anh đưa tới đai lưng áo choàng tắm của cô, nhẹ nhàng kéo một cái, áo choàng tắm liền buông lỏng ra. Bầu ngực trắng nõn đầy đặt lại lộ ra, bên trên có hai điểm hồng phấn, run rẩy nhẹ giống như Hứa Nguyện, dụ Kiều Ninh hận không thể đem món tráng miệng mới ra lò tràn ngập mùi hương mê người này lập tức nuốt vào toàn bộ.
Hứa Nguyện hoảng loạn dùng tay che ngực, lại bị Kiều Ninh kéo tay cô ra đè sau thắt lưng. Phần trên trắng nõn xinh đẹp ở phía trước hoàn toàn phơi bày ở trước mặt Kiều Ninh. Kiều Ninh hơi cúi đầu, liền thay phiên ngậm đôi tuyết nhũ cao ngất kia ở trong miệng.
So với cảm giác nuốt cả quả táo đêm qua, Hứa Nguyện hiện tại cảm giác rõ ràng môi lưỡi ướt nóng của Kiều Ninh ngậm mút hai luồng mềm mại của cô. Đầu lưỡi lướt qua quầng vú khiến cho cô tê tê ngứa ngứa, anh lại dùng sức một mút vào cái núm non mềm kia. Toàn bộ bầu ngực Hứa Nguyện từ hệ rễ đến ngọn đều giống như có một luồng điện nhỏ lướt qua.
Hứa Nguyện mở cái miệng nhỏ ra, rên hừ hừ, đầu liền ngửa về phía sau, đem bầu ngực căng mọng đưa đến miệng Kiều Ninh nhiều hơn.
Tay kia của Kiều Ninh men theo vòng eo mêgm nại của cô sờ đến đùi cô. Ở trên da thịt mềm nhẵn tinh tế của cô sờ soạng một lượt liền trượt đến giữa hai chân cô, dùng ngón tay không ngừng phác hoạ hoa môi non mềm của cô.
Hứa Nguyện cả người giật mình, ngẩng đầu lên nhìn về phía Kiều Ninh, dùng chút tỉnh táo cuối cùng nói: “Học trưởng, không được…”
Kiều Ninh thích cô đã nghiện lại còn ngại như vậy, hôn cái miệng nghĩ một đằng nói một nẻo của cô, đồng thời nhét ngón tay vào trong h/oa h/uyệt non mịn đã ướt, khàn khàn nói: “Anh được không, tối hôm qua em chẳng phải đã biết sao? Hơn nữa em mời gọi như vậy… Thật làm người ta không thể chối từ!”
Hứa Nguyện bị ngón tay của anh quấy đến nổi từng đợt sóng nhiệt trong thân thể. Cô cuống đến sắp khóc, cô đã làm cái gì… Rõ ràng cô cái gì cũng không làm mà…