Hứa Nguyện chỉ cảm thấy bên tai nổi gió liền bị Kiều Ninh kéo ngồi bên cạnh.
Kiều Ninh dường như vẫn luôn ngồi điều hòa, cánh tay lạnh băng. Hứa Nguyện vô tình chạm vào một chút lại cảm thấy rất mát mẻ. Nhưng khoảng cách gần như vậy khiến cho má cô lại bắt đầu nóng lên!
Kiều Ninh xoay người nhìn cô, sau đó đưa cho cô nửa chai nước khoáng, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Uống nước, nghỉ ngơi một chút đi!”
Hứa Nguyện ma xui quỷ khiến tiếp nhận chai nước kia, uống vài hớp quả thật có cảm giác nắng hạn gặp mưa rào, cuối cùng cũng sống lại!
Cô uống nửa bình nước mới hồi phục mà mỉm cười. Kiều Ninh liền lấy bình nước lại, uống một hơi cạn sạch, sau đó nghiêng đầu nhìn cô: “Bây giờ đi thôi!”
Này này này? Thời gian nghỉ ngơi chỉ đủ uống một ngụm nước thôi.
Hứa Nguyện chưa kịp đấu tranh đã bị Kiều Ninh kéo tới tiệm bán quần áo nào đó.
Kiều Ninh cầm vài món quần áo, đẩy cửa phòng thử đồ ra, liền đẩy Hứa Nguyện đi vào, chính mình thì quay người lại ‘cùm cụp’ khóa cửa.
Hứa Nguyện bị động tác nước chảy mây trôi của anh làm hoảng sợ, còn không kịp phản ứng, cả người đã bị Kiều Ninh đẩy đến tường.
Hứa Nguyện dùng đôi mắt ngập nước nhìn Kiều Ninh đang chống hai tay ở bên cạnh mình, từ trên cao cúi xuống nhìn cô. Đôi mắt thâm thúy lại trong trẻo như thể chứa lốc xoáy vô hạn!
Mặt anh cách Hứa Nguyện càng ngày càng gần, lúc Hứa Nguyện cho rằng anh sắp hôn cô Kiều Ninh lại tiến đến bên tai cô thấp giọng nói: “Em muốn cái gì thì có thể nói thẳng…”
“Em muốn anh…” Tim Hứa Nguyện đập bang bang, mặc dù câu muốn nói phía sau chính là xoá nợ cho em…
Nhưng mà mới vừa nói đến đây, Kiều Ninh liền nhẹ nhàng bật cười. Âm thanh từ tính dễ nghe kia làm tai Hứa Nguyện ngứa ngáy, từng luồng cảm giác tê dại từ tai bắt đầu lan tràn đến cổ thậm chí toàn thân, chân cô lập tức mềm nhũn.
Kiều Ninh dùng một tay nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, ngăn cô rớt xuống, một tay kéo tay nhỏ vô lực rũ bên người của cô đặt ở trên dây kéo quần, đè tay cô túm chặt dây kéo quần của anh chậm rãi kéo xuống, một bên tiếp tục nói nhỏ bên tai cô: “Anh thích cô gái thành thật như em… Tới giúp anh một chút…”
“Giúp… Giúp cái gì…” Hứa Nguyện đụng tới bộ phần sưng to nóng bỏng trong quần Kiều Ninh, tay run đến rối tinh rối mù.
“Giúp anh kéo xuống!” Kiều Ninh vừa nói nắm tay Hứa Nguyện dùng sức kéo xuống.
Trong vài giây khoá kéo được chậm rãi kéo ra kia, gương mặt đẹp trai lạnh lùng của Kiều Ninh dán trên gò má nóng bỏng của cô, hơi thở của anh mang mùi hương tươi mát. Hứa Nguyện ngửi thấy mùi hương của anh, ưm một tiếng, mềm nhũn cả người.
Bờ môi của anh rất nhiều lần như có như không cọ qua gương mặt cô, môi lại chưa từng một lần hôn xuống. Thời điểm chóp mũi anh cọ qua chóp mũi cô, Hứa Nguyện rùng mình lông tơ cả người đều dựng lên.
Cảm giác tê dại trong cơ thể càng ngày càng dữ dội, giữa hai chân dần dần ướt át.
Đúng lúc này, khóa kéo đã mở hết. Lửa nóng thô dài lập tức bật ra đập lên mu bàn tay Hứa Nguyện.
Hứa Nguyện giống như chim sợ cành cong, tay như bị bỏng tránh ra sau.
Mà Kiều Ninh lại giữ chặt tay cô, kéo tới c/ôn th/ịt đang nổi gân xanh của anh, dùng tay mình giữ tay cô chậm rãi vuốt ve.