Chương 150: Ca khó Nhưng làm sao Hà Hưng Gia dám thổ lộ những gì anh thực sự nghĩ, thành ra chỉ đành mặt dày tự nhận mình có hoả nhãn kim tinh: “E hèm, cái này anh không biết phải dạy chú em thế nào. Nhưng mà kỳ thực anh mày chỉ cần liếc mắt là có thể phân biệt được ngay, chả biết vì sao mà người khác lại không phân biệt được cơ chứ. Chậc, khó hiểu thật.” Đại Kim nghe vậy thì không ngớt lòng hâm mộ, khen lấy khen để: “Đây là thiên phú chứ còn gì nữa. Cậu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.