Mục lục
Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hoanghaiha

Mông Lệ đã từng rèn giũa tại Tây Nhĩ Tư thành đến nơi Đại đấu hồn tràng này, dù sao cũng không có chiến đấu sẽ không được thu vào chiến đội của hắn, bất luận đội viên của chiến đội đều do hắn tự mình tuyển chọn. Cũng bởi vì tưởng tại Đại đấu hồn tràng này sẽ tìm kiếm được một cuộc sống xa hoa hơn trước, vừa lại muốn bản thân mình không bị ai kiềm chế, cho nên cũng không có gia nhập vào thế lực nào.

Bất quá chỉ nửa canh giờ trước, Mông Lệ đột nhiên nghe từ Đại đấu hồn tràng truyền tới một tin tức, tự nhiên có một chiến đội muốn gặp bọn họ để tiến hành khiêu chiến, nhưng lại là khiêu chiến quá mức. Tin tức này khiến cho Mông Lệ vô cùng mừng rỡ, đừng nói hắn sẽ phải cẩn thận xem địch nhân là ai, vì cho dù là một hồn sư cẩn thận đến mấy cũng tuyệt không cho rằng một chiến đội cấp ba mươi có thể chiến thắng chiến đội cấp bốn mươi.

Cũng bởi vì trong đấu hồn quy định không cho phép hồn sư tại Đại đấu hồn tràng tiến hành đặt cược cho bản thân mình, nếu không hắn nhất định sẽ đặt cược thật lớn cho bản thân.

Mông Lệ nhanh chóng tập hợp tất cả đội viên, nhanh chóng chạy tới Đại đấu hồn tràng, đến để lấy thu nhập lần đầu tiên trong nửa tháng nay.

Ngoại trừ thu vào còn có phát tiết ra.

Giết người, nhất là với Sát hồn sư, thói quen của hắn với những đội viên bình thường mà nói, bản thân chính là một loại phát tiết cùng hưởng thụ. Nếu không phải bọn hắn vẫn ở lại trong phạm vi thế lực của Đại đấu hồn tràng, sợ rằng không bị các hồn sư cường đại giết chết bao nhiêu lần rồi.

Mông lệ cũng minh bạch một điều, từ trong giết chóc để phát triển.

Hắn năm nay ba mươi tuổi, hắn thậm chí còn tưởng tượng chính mình sau này cũng có thể trở thành Phong Hào Đấu La, gọi là Hung thần.

Đương nhiên, hắn cũng tự biết lượng sức mình, đời này muốn trở thành Phong Hào Đấu La, cơ hồ là không có khả năng. Trừ phi gặp được sự giúp đỡ đặc thù ví dụ như hồn cốt cực tốt hoặc hồn hoàn ngàn năm có thể thay đổi thể chất.

Tây Nhĩ Duy Tư đại đấu hồn tràng, giữa chủ đấu hồn khu.

Hôm nay nơi này vô cùng náo nhiệt, mặc dù tin tức này vừa mới được truyền ra một canh giờ trước, nhưng xuất hiện loại khiêu chiến đấu hồn vượt cấp này chính là rất hấp dẫn với đại lượng người xem tò mò, nhất là đối tượng của khiêu chiến vượt cấp này là một chiến đội rất hung hãn, Hung Thần chiến đội.

Hung Thần chiến đội chỉ có một ăn một, còn Sử Lai Khắc thất quái lại cao đến một ăn mười.

Đương nhiên Đại đấu hồn tràng tuyệt sẽ không ăn bớt, thu được thì không cần phải nói, kiếm được bạc thì vẫn dựa theo tỷ lệ ban đầu trở thành một loại phí thủ tục, đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà Đại đấu hồn tràng thường xuyên tổ chức một vài trận đấu đặc biệt, cá cược càng nhiều thì bọn họ kiếm được so với bình thường tự nhiên cũng nhiều hơn.

Nơi này trên đại lục là một tòa Đại đấu hồn tràng chủ yếu thu vào nhiều hơn chi ra, thậm chí còn bán cả vé vào cửa cao cấp.

Rất nhanh, tỷ lệ các cược lại xảy ra biến hóa, bởi vì bên Hung Thần chiến đội số người đặt cược quá nhiều, tỷ lệ lại được thay đổi cho phù hợp, Sử Lai Khắc chiến đội lại tăng đến một ăn mười bảy. Tỷ lệ vẫn như vậy mà không ngừng tăng lên.

Chỗ thu tiền đặt cược chia làm hai bên, điểm bài đặt cược của Hung Thần chiến đội đặt đầy bàn cược, người giữ cửa cược chỉ sợ khi đấu hồn chiến bắt đầu không cách nào thu hết được tiền cược, mà bên phía cửa của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội lại gần như không có mấy điểm bài cược, ngoại trừ một số người ít tiền tìm may mắn ra, cơ hồ không có ai chú ý.

Chính vào lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên khiến cho nhân viên công tác ở cửa Sử Lai Khắc chiến đội đang từ trong mơ màng buồn ngủ tỉnh lại.

" Ta đặt ba vạn kim hồn tệ, Sử Lai Khắc chiến đội."

" Ngươi nói cái gì? Đặt bao nhiêu?" Nhân viên công tác giật mình một chút, vội hỏi lại.

Phất Lan Đức nhíu mày," Ta nói ta đặt ba vạn kim hồn tệ, Sử Lai Khắc chiến đội thắng, nghe rõ chưa?"

Nhân viên công tác yết hầu nuốt một ngụm nước miếng, mặc dù Tây Nhĩ Duy Tư đại đấu hồn tràng ở Tây Nhĩ Duy Tư đế quốc này là đấu hồn tràng lớn nhất, nhưng đặt cược một lần ba vạn kim tệ vẫn là hết sức hiếm thấy.

Ba vạn kim tệ này của Phất Lan Đức thực ra cũng không phải của một mình hắn, trong đó gồm cả Sử Lai Khắc thất quái, Đại sư, hắn cùng tiền của cả mấy vị sư phụ khác nữa.

Ở cửa bên kia của Hung Thần chiến đội không ít người đã bật ra tiếng cười, ánh mắt nhìn Phất Lan Đức như nhìn một tên ngốc.

" Ngài chắc chắn chứ?" Công tác viên hỏi lại.

Phất Lan Đức sắc mặt không thay đổi," Ta chắc chắn, làm đi." Vừa nói hắn vừa xuất ra kim tệ tạp, rồi nhận được thẻ cược của mình.

Lúc này hắn kỳ thật là không cho phép mình cười, hắn không hi vọng vì nguyên nhân của mình mà lại có người đặt thêm vào khiến tỷ lệ cá cược giảm xuống.

Đương nhiên cái suy nghĩ này của hắn cũng giống như một hành vi tự nhiên thôi, lúc này làm gì có ai đặt cược cho Sử Lai Khắc thất quái chiến đội nữa?

Kiếm tiền ở Đại đấu hồn tràng tất nhiên là địa phương đông đảo, nhưng để có một chút gì đó khiến cho mọi người tin phục, thì đó là sự công bằng của nó, nếu không các nơi như đấu hồn tràng cũng không có nhiều người xem đến vậy.

Cấp bậc đấu hồn chênh lệch quả thật rất lớn, Sử Lai Khắc thất quái cũng chỉ mới ngoài ba mươi cấp, thậm chí cũng chỉ có bốn người mà thôi. Ngoại trừ một người ba mươi tám cấp ra, còn lại đội viên cao nhất chỉ là ba mươi ba cấp, thậm chí còn có cả ba gã địa hồn sư hai mươi cấp.

Nhìn lại phe của Hung Thần chiến đội, toàn bộ đều là Ngân đấu hồn ngoài bốn mươi cấp, mặc dù là trong bốn mươi cấp nhưng cấp bậc vũ hồn của bọn họ cũng không phải là cao, trung bình chỉ khoảng bốn mươi ba cấp, nhưng như vậy đối phó với Sử Lai Khắc thất quái chiến đội cũng là chiếm ưu thế rất lớn.

Bình quân đều là năm hồn hoàn cao cấp, hơn nữa hồn lực chiếm ưu thế, rất thích hợp với phương thức chiến đấu của Hung Thần chiến đôi. Như vậy thì làm gì có ai nghĩ Sử Lai Khắc thất quái chiến đội thắng được?

Phất Lan Đức cũng đang chuẩn bị chen vào không gian của Đấu hồn tràng, tuy nói là hồn sư tham chiến không thể trực tiếp đặt đổ chú được, nhưng hắn chỉ là đại biểu của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội nên tự nhiên không liên quan.

Ngay khi Phất Lan Đức chuẩn bị rời đi, đột nhiên thấy có một thương nhân bộ dạng vội vàng chạy nhanh đến, tựa hồ như sợ mất cái gì đó.

Ngay lập tức xuất ra Kim hồn tệ trữ tạp, lớn tiếng hướng về phía nhân viên công tác nói:" Cho ta cược Sử Lai Khắc thất quái chiến đội một vạn kim tệ."

Nhân viên công tác trong lòng thầm nghĩ, hàng năm đều có việc lạ, năm nay còn đặc biệt hơn, đấu hồn trận này thắng bại đã rõ ràng, tự nhiên còn có người lại ném nhiều tiền như vậy đi.

Có Phất Lan Đức lần trước là kinh nghiệm, hắn cũng không nói gì, nhanh chóng làm thủ tục cá cược.

Lần này đến phiên Phất Lan Đức cảm thấy kì quái, hướng người mập mạp đó hỏi:" Vị lão huynh này, ngươi nhìn nhầm sao, Sử Lai Khắc thất quái chiến đội hồn lực cùng hồn hoàn đều kém hơn. Sao ngươi lại chọn bọn họ?"

Lão mập mạp cười hắc hắc, thấp giọng âm trầm nói:" Cái này ngươi không biết đâu, ta là một gã thương nhân, thường qua lại giữa Ba Lạp Khắc vương quốc cùng Tây Nhĩ Duy Tư đế quốc kiếm tiền. Tại Tây Nhĩ Thành của Ba Lạp Khắc vương quốc đã được xem một trận đoàn chiến hồn đấu cực kì đẹp mắt, trong đó người thắng chính là chính là Sử Lai Khắc thất quái chiến đội. Ngàn vạn lần không vì hồn lực cùng hồn hoàn của bọn họ mà xem thường, lão đệ. Nếu ngươi tin ta, hãy cược theo ta, tuyệt đối sẽ kiếm được tiền."

" Nguyên lai là vậy, được, ta tin tưởng ngươi." Phất Lan Đức mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng không nghĩ lại có chút buồn cười, không ngờ tại thủ đô của Tây Nhĩ Duy Tư thành này có thể gặp được người ủng hộ của đám tiểu quái vật đó, bất quá hắn cũng tỏ thái độ ủng hộ.

Nếu như không có nguyên nhân đặc thù tồn tại, đám tiểu quái vật đó cho dù vũ hồn của mình có thế nào đi nữa, làm sao có thể thắng được đối thủ hơn nhiều cấp bậc như vậy được.

Mặc dù bên này một chút đã có cược bốn vạn kim tệ, nhưng tỷ lệ cược lại không có vẻ gì là giảm xuống chút nào, ngược lại còn có xu thế tăng lên thêm. Thấy sự chênh lệch đặt cược giữa hai bên, Đại đấu hồn tràng không còn cách nào khác lại phải giảm tỷ lệ cược của Hung Thần chiến đội xuống còn một ăn không phảy bẩy, mặc dù như vậy nhưng số lượng người đặt cược cũng chưa có xu thế giảm bớt.

Buổi sáng Phất Lan Đức trở về đến Đại đấu hồn tràng thì Sử Lai Khắc thất quái đã chuẩn bị cho đoàn chiến đấu hồn khá đầy đủ, mà ở bên ngoài bàn đăng kí cược cũng đình chỉ không nhận cược nữa. Theo thời gian trôi đi, Tây Nhĩ Duy Tư đại đấu hồn tràng hôm nay cũng diễn ra một trận đoàn chiến đấu hồn cuối cùng, cũng là khiêu chiến vượt cấp sắp bắt đầu.

Đại sư theo thói quen đưa Sử Lai Khắc thất quái đến chủ đấu hồn tràng nơi lối vào của đoàn chiến đấu hồn đội. Cuối cùng dặn dò:" Nhớ kĩ, đối thủ của các ngươi là hạng người hung tàn, xuống tay không cần lưu tình, phải rất nhanh giải quyết đối phương, hiểu chưa? Nếu xuất hiện biến cố ngoài ý muốn, lập tức phải nhảy ngay khỏi hồn thai, có thể nhận thua chứ không được phép nhận thương tổn."

Đường Tam hướng Đại sư gật đầu, nói:" Sư phụ, ngài yên tâm đi, chúng ta sẽ không thua đâu."

Khi nhân viên công tác cho mời ra, nhóm bảy người nhanh chóng rời đi, hướng chủ đấu hồn thai đi đến.

Bởi vì lần này cũng không phải do Đại đấu hồn tràng mời, nên không như tại Tác Thác đại đấu hồn tràng là có thể theo chiến đội vào tràng, ưu đãi đứng tại lối vào xem cuộc chiến, Đại sư cũng chỉ có thể mau chóng rời đi, cũng bọn Phất Lan Đức đang ở trên khán đài chờ xem trận đấu này tụ họp.

Lần này sở dĩ Đại sư để cho bọn Sử Lai Khắc thất quái xuất lời khiêu chiến bởi vì tất cả đã trải qua tính toán kĩ lưỡng, Đường Tam đối với mình chưa từng giấu giếm một loại ám khí nào, Đại sư sớm đã có thể tính toàn những ám khí đó của hắn có thể mang lại cho bao nhiêu uy hiếp đối với bao nhiêu cấp hồn sư rồi.

Bởi vậy đối với trận đoàn chiến đấu hồn này, Đại sư rất tin tưởng, chỉ cần không có điều gì cực kì đặc thù, sẽ không xảy ra bất kì chuyện gì.

Trong khi đó, thực lực mạnh cũng không có nghĩa là thắng lợi.

Trung tâm của Tây Nhĩ Duy Tư đại đấu hồn tràng cùng với của Tác Thác đại đấu hồn tràng cũng không khác nhau mấy, chỉ là quy mô kích thước khác nhau một chút mà thôi, nhưng tất cả những kiến trúc xung quanh thì giống nhau như đúc, có thể thấy mỗi cái Đại đấu hồn tràng đều có tổng thể hoàn thiện.

Có lẽ bởi vì duyên cớ đối thủ của bọn Đường Tam là những kẻ hung tàn nên người chỉ trì ngay sau khi tuyên bố hai đội vào tràng đã lập tức bay lên không trung.

Đáng tiếc vị chủ trì này không phải là một vị mỹ nữ như ở Tác Thác đại đấu hồn tràng mà là một người thanh niên anh tuấn.

Sử Lai Khắc thất quái liếc mắt một cái đã thấy được đối thủ của bọn họ, mặc dù chiến đấu chưa bắt đầu nhưng khí thế hung lệ từ trên người đối thủ tỏa ra đã đánh tới rồi.

Hung Thần chiến đội cụ thể có bao nhiêu người thì Sử Lai Khắc thất quái không biết, nhưng bảy người trên sàn đấu này hẳn là bảy người mạnh nhất của bọn họ, vì cũng vừa xem xong tài liệu về thông tin của bảy người đó.

Đội trưởng Cuồng Bạo Cự Hùng Mông Lệ, sáu người còn lại có vẻ cũng là chiến hồn sư. Chiến đội hung tàn này cũng hoàn toàn là do cường công hệ chiến hồn sư lập thành một đội ngũ, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu tại sao lực công kích của bọn họ lại kinh người đến vậy.

Một đoàn đội cường công hệ, ưu khuyết điểm của họ đều cực kì rõ ràng, ưu điểm là trong nháy mắt có thể bộc phát lực công kích mạnh mẽ vô cùng, về phần khuyết điểm thì càng đơn giản, bởi vì không có phụ trợ hệ hồn sư, khống chế hệ hồn sư cùng mẫn công hệ hồn sư tồn tại nên khả năng duy trì chiến đấu của bọn họ sẽ kém rất nhiều.

Hung Thần chiến đội nhìn qua đều là những nam tử trên dưới ba mươi tuổi, thân hình cao lớn cường tráng, trong mắt lưu chuyển quang mang sắc hồng, một bên hướng đến trung ương hồn thai đi tới, một bên nắm chặt tay lại, tiếng xương cốt va chạm lách cách khiến kẻ khác phải lạnh người.

Nếu nói về khí thế, trước mắt có thể nói Sử Lai Khắc thất quái đã gặp phải một nhóm cực mạnh, cả bảy người của Hung Thần chiến đội đều phát ra hơi thở huyết tanh, tuyệt không phải đội ngũ như Hoàng đấu chiến đội có thể so sánh. Phải là ở trong sinh tử không ngừng giết chóc mới có thể sinh ra hơi thở như vậy, nhìn huyết quang trong mắt bọn họ, tựa hồ có thể ngửi thấy mùi máu tươi trên người bọn hắn.

Bởi vì tổ hợp đặc thù nên thế trận của Hung Thần chiến đội cũng bất đồng với những chiến đội khác, bảy người triển khai sắp thành một thế trận dày đặc, khi người chủ trì chuẩn bị cất tiếng bắt đầu cũng là lúc họ phóng thích vũ hồn của chính mình.

Bởi vì nguyên nhân đều là cường công hệ chiến hồn sư nên thú vũ hồn của bảy tên này đều rất hung tàn, thân thể cơ hồ cũng theo vũ hồn phóng thích mà bành trướng ra, trong lúc nhất thời trên người bọn họ phảng phất đã mọc lên những cái miệng máu tang khổng lồ, phảng phất có thể cắn nuốt hết thảy.

Hung thần chiến đội sao có thể để cho đa hệ hồn sư liên hợp, vừa vào trận đã ra tay chèn ép luôn.

Có lẽ cảm nhận được hơi thở hung tàn mà Hung Thần chiến đội tản mát ra, những vị khách quý ẩn trong đám người xem bắt đầu một trận hoan hô thật lớn, thông qua khuếch âm khí truyền vào sân.

" Đập nát họ.... Giết bọn họ...."

Vô số âm thanh cổ vũ vang lên khiến cho khí thế hung tàn của Hung Thần chiến đội càng thêm kiêu ngạo.

Trong hào khí nhiệt liệt đó, người xem cũng không để ý, các hệ hồn sư của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội cũng bày ra thế trận quái dị, cùng với Hung Thần chiến đội ở đối diện giống nhau, đồng thời phóng thích ra vũ hồn của bọn họ.

Áo Tư Tạp thấp giọng hướng Đái Mộc Bạch hỏi:" Đái lão đại, nếu bọn họ đánh đến đây, nếu có hồn kỹ của Vinh Vinh hỗ trợ, ngươi có thể chống đở được không?"

Đái Mộc Bạch cơ hồ trả lời không chút do dự:" Không đỡ được."

" Ách...."

" Ách cái đầu ngươi đó, ngươi đối với Tiểu Tam bảo bối không tin tưởng như vậy sao?" Tiểu Vũ với giọng tức giận nói.

Áo Tư Tạp cười nói:" Không phải là ta không tin tưởng, chỉ sợ vạn nhất có chuyện xảy ra thì một người thanh niên anh tuấn, tiêu sái, phong lưu lãng mạn như ta...."

" Tốt lắm, mọi người chuẩn bị." Thanh âm của Đường Tam kịp thời cắt đứt câu nói của Áo Tư Tạp, Sử Lai Khắc thất quái cổ tay đồng thời đảo một cái, đều lấy ra một cái hồn khí đạo dài ước chừng hơn một thước từ trong ngực ra, nhìn qua là một cái hộp màu đen, mắt khó có thể quan sát kĩ, một đầu của chiếc hộp đen lén lút quay về phía đối thủ của bọn họ.

Có lẽ cũng bởi Hung Thần chiến đội làm nhiều việc xấu lắm, bốn phía vang lên tiếng la hét làm cho hung tính của bọn họ đại phát, cả đám ngửa mặt lên trời rống đầy tức giận, đập đập lên ngực của mình, hướng cho những người trên khán đài thấy được hồn hoàn của mình. Căn bản không có chú ý đến động tác của Sử Lai Khắc thất quái.

Đấu hồn tràng không cấm sử dụng vũ khí, bất quá mà nói vũ khí đối với hồn sư không mấy tác dụng, rất ít người dùng.

Đại sư, Phất Lan Đức đang chờ ở bên trong một gian phòng khách quý nhìn ra biến hóa bên ngoài, Phất Lan Đức vũ hồn là Tứ Nhãn Miêu Ưng, mặc dù hắn có mang kính nhưng kỳ thực thị lực của hắn rất tốt. Động tác nhỏ của Đường Tam lấy Chư Cát Thần Nỗ ra, đều quan sát toàn bộ.

Đối với Đấu hồn tràng này, Phất Lan Đức ít nhiều cũng có chút lo lắng, nhịn không được hướng sang Đại sư hỏi:" Tiểu Cương, cái ám khí kia của Đường Tam thực sự có thể đánh gục những hồn sư cấp bốn mươi này sao? Tất cả đều là cường công hệ hồn sư, năng lực phòng ngự trong đám hồn sư chỉ có sau phòng ngự hồn sư, chẳng lẽ hồn kĩ của bọn họ cũng không đỡ được cái loại ám khí này của Đường Tam?"

Đại sư nhàn nhạt nói:" Đúng là có thể đỡ được."

" Ngươi nói cái gì?" Phất Lan Đức nhất thời hai mắt mở to, nhìn Đại sư, dù vốn trầm ổn nhưng cũng không nhịn được toát ra vẻ kinh hoàng.

Đại sư nói:" Đường Tam cũng đưa cho ta một cái Chư Cát Thần Nỗ để ta phòng thân, ta đã cẩn thận nghiên cứu qua lực công kích của nó, bình thường mà nói, cường công hệ hồn sư mà khả năng phòng ngự chỉ là hai cái hồn hoàn thì chắc chắn không thể đỡ được công kích của nó, nhưng chỉ cần xuất đệ ta hồn kỹ ra cơ bản là có thể hóa giải được, nếu xuất hồn kĩ thứ tư thì coi như không có chuyện gì."

" Ngươi biết vậy mà vẫn để bọn chúng chiến đấu? Chẳng lẽ để bọn chúng đi chịu chết?" Phất Lan Đức âm thanh rõ ràng cao hẳn lên, cùng với lửa giận phát ra, hồn lực tự động vận chuyển, cả căn phòng đều bị âm thanh của hắn là rung lên một chút.

Đại sư liếc mắt nhìn Phất Lan Đức một cái, sắc mặt không thay đổi, vẫn dùng âm thanh như trước nói với hắn:" Có thể ngăn cản như thế nào đây? Như thế cũng không ảnh hưởng đến thắng lợi của bọn Đường Tam, vốn ta còn cho rằng bọn Đường Tam phải xuất ra tất cả ám khí mới có thể chiến thắng được, bây giờ tựa hồ như không cần nữa rồi. Đường Tam cũng có nói cho ta rồi, ám khí, mấu chốt chính là ở chữ ám. Ngươi cho rằng đối thủ của bọn Đường Tam hiểu được bao nhiêu uy lực của ám khí trong tay bọn nó? Nếu là ngươi, đối mặt với đối thủ thực lực rõ ràng không bằng mình thì việc gì phải tiêu hao đại lượng hồn lực mà xuất ra hồn kỹ thứ ba hoặc hồn kỹ thứ tư chứ?"

" Đương nhiên chiến đấu thực tế thì cũng chưa hẳn là như vậy, nhưng đừng quên đây là lần đầu tiên ám khí của Đường Tam xuất hiện tại Đại đấu hồn tràng. Dưới tình huống chỉ sử dụng đệ nhất hoặc đệ nhị hồn kĩ, hồn lực bản thân không vượt quá năm mươi cấp, căn bản không có khả năng chống đỡ được Chư Cát Thần Nỗ trong tay bọn họ. Cho dù là vượt qua năm mươi cấp, nếu như có điểm xem thường sợ rằng cũng bị tổn thương. Ngươi tưởng rằng Nhân Diện ma chu dễ giết vậy sao?"

Nghe Đại sư nói, Phất Lan Đức tâm tình dần trở nên yên tĩnh lại, nhưng hắn vẫn có đôi chút lo như trước.

Vào giờ phút này, trong lòng hắn món cá cược kia cũng không còn quan trọng nữa, hi vọng duy nhất của hắn chính là Sử Lai Khắc thất quái không bị sao, mấy đứa nhỏ này trong lòng hắn cũng như ruột thịt, tựa như những đứa cháu ruột của mình giống nhau.

Đúng lúc này người chủ trì đang bay trên không trung hét lớn lên:" Đoàn chiến hồn đấu! Sử Lai Khắc thất quái khiêu chiến vượt cấp Hung Thần chiến đội. Đấu hồn bắt đầu."

Cơ hồ đồng thời chữ cuối cùng trong miệng người chủ trì phun ra, song phương hai bên cũng có một người hét lớn lên.

Âm thanh cuồng bạo ở bên Hung Thần chiến đội tự nhiên là Cuồng Bạo Cự Hùng hồn sư Mông Lệ, hắn hô to một tiếng:" Đập nát bọn chúng...."

Sử Lai Khắc thất quái người hét lớn là Đường Tam, hắn đơn giản chỉ có một từ: " Phóng..."

Nhấc cao đầu chiếc hộp màu đen lên, dưới ngọn đèn sáng ngời của Đại đấu hồn tràng cũng không có phản quang. Một sát na sau đó, Hung Thần chiến đội liền lao sang, tất cả đội viên đều xuất động đệ nhất hồn kĩ trên người mình, như lang sói bình thường lao tới.

Thế công như Lôi đình vạn quân, như vạn mã điên cuồng chạy.

Đến lúc này thì tất cả đội viên của Hung Thần chiến đội đều nghe thấy một âm thanh kì quái, như là tiếng kim loại va chạm thanh thúy.

" Ông...!"

Bảy cỗ Chư Cát Thần Nỗ đồng thời rống lên giận giữ, mỗi một cái Chư Cát Thần Nỗ tại đấu hồn tràng trước đây đã gây kinh hoàng lớn, bây giờ có đến một trăm mười hai mũi nỏ cùng tiến, phá không lao tới như một bầy ong lớn đen sì.

Hung Thần chiến đội hồn sư đều ngoài bốn mươi cấp, tự nhiên có thể thấy được những bóng đen đánh tới, nhưng bọn hắn nào có thể nghĩ ra đây là loại hồn kĩ này?

Cái gì là Phong Cẩu chiến thuật, bất luận là địch nhân công kích mạnh đến đâu đi nữa, cũng sẽ phát động tấn công chí mạng.

Hôm nay Hung Thần chiến đội cũng vẫn là như vậy, bọn họ căn bản không vì công kích của đối thủ mà dừng lại, ngược lại càng tăng tốc nhanh thêm, đưa tay lên bảo vệ đầu, ngực cùng một số bộ phận quan trọng, nhanh chóng vọt lên. Ngạnh kháng luôn là những cái bọn hắn am hiểu nhất.

Phốc Phốc Phốc Phốc Phốc Phốc Phốc....

Cùng với liên tiếp những tiếng vang kì lạ vang lên, những người xem đang điên cuồng hô hào tựa như yết hầu nhất thời bị chặt đứt, toàn trường trong nháy mắt im lặng không một tiếng động, cùng với sự yên lặng đáng sợ đó, đại lượng máu me giống như yên hoa phun đầy trên đấu hồn tràng.

Đội viên của Hung Thần chiến đội vẫn theo đà như cũ lao về phía trước mấy thước, sự việc diễn ra trong chớp mắt, thậm chí làm bọn hắn không kịp phản ứng.

Đột nhiên sao lại lạnh như vậy? Mông Lệ có chút kì quái, thân thể có chút không nghe theo sự điều khiển của hắn. Đây là cái ý thức cuối cùng của hắn trên thế giới này.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh...dày đặc những lỗ hổng màu đen xuất hiện sau lưng Hung Thần chiến đội, trên vách tường của chủ đấu hồn thai, vô số mũi nỗ toàn thân đen nhánh đang dày đặc cắm trên tường.

Đội viên của Hung Thần chiến đội rốt cuộc cũng dừng lại, màu me từ trên người bọn họ chảy ra ào ào.

Không chỉ người xem kinh ngạc đến ngây người mà cả Sử Lai Khắc thất quái chiến đội cũng ngơ ngẩn.

Mặc dù bọn họ đặt kì vọng rất lớn vào Chư Cát Thần Nỗ, nhưng chính thức sự kiện trước mặt cũng làm bọn họ lặng người. Bình tĩnh trước cảnh trước mắt cũng chỉ có Đường Tam, nhưng lúc này khóe mắt hắn cũng không nhịn được có chút co quắp lại.

Mông Lệ đã chết vốn hai mắt tỏa hung quang hướng về phía trước, hung lệ trong mắt giờ đã biến thành kinh ngạc cùng tuyệt vọng, thân thể cao lớn đổ ầm xuống mặt đất, bảy tên đội viên của Hung Thần chiến đội cơ hồ cùng một lúc trực tiếp ngã xuống.

Máu tươi từ những chỗ trên cơ thể bọn họ bị Chư Cát Thần Nỗ xuyên qua nhanh chóng chảy ra khỏi người, dòng máu tựa như một con giun màu đỏ, nhanh chóng lan tràn khắp đầu hồn thai, khiến một mảng khu vực lớn nhiễm hồng.

Đa sát, tuyệt đối là đa sát.

Hung Thần chiến đội thực lực cao hơn cấp bốn mươi, ngay cả một cơ hội ra tay cũng không có, giờ phút này đại não của tất cả mọi người đều không minh bạch chuyện gì đã xảy ra, thậm chí không có mấy người có thể chứng kiến Sử lai Khắc thất quái ra tay thế nào.

Đoàn chiến hồn đấu ngắn ngủi như vậy, trong lịch sử của tất cả Đại đấu hồn tràng cũng tuyệt đối là độc nhất vô nhị, nhưng hồn tràng này mặc dù thời gian diễn ra ngắn ngủi nhưng cũng cấp cho người xem một rung động không thua một hồi trường đấu hồn.

Trong phòng khách quý, Phất Lan Đức đã giật mình mở to hai mắt, Đại sư chậm rãi nhắm mặt nhàn nhạt nói:" Chúng ta đi thôi, bây giờ có lẽ bọn họ muốn tìm chúng ta." Nói xong những lời này hắn liền hướng ra bên ngoài đi, hiển nhiên những phát sinh trước mắt hết thảy đã sớm nằm trong tính toán của hắn.

Ngoại trừ Đường Tam, Chu Trúc Thanh trong Sử Lai Khắc thất quái chính là người đầu tiên tỉnh lại, cơ hồ không có chuyện gì xảy ra, xoay người hướng lối vào đấu hồn thai chạy vào, một tay dùng sức giữ chặt lấy áo của mình.

Người thứ hai chạy ra là Trữ Vinh Vinh, ngay sau đó là Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn, chỉ còn lại Đường Tam, Tiểu Vũ, Đái Mộc Bạch ba người ở trên đấu hồn thai.

" Ta đi xem Trúc Thanh." Thanh âm có chút quái dị của Đái Mộc Bạch cất lên.

Đường Tam gật đầu, Đái Mộc Bạch cũng lập tức xoay người đi.

Nhìn về phía người chủ trì đã hoàn toàn ngây ngốc lở lửng trên không trung, Đường Tam tận lực đè nén âm thanh của chính mình:" Đã có thể công bố kết quả của tràng đoàn chiến đầu hồn này được chưa?"

Người chủ trì như tỉnh mộng, hắn phát hiện hạ thân mình không biết lúc nào có chút ẩm ướt, cũng đã bị dọa sợ đến vãi tiểu ra quần.

Thanh âm vốn thanh thúy giờ trở nên ngèn ngẹn:" Đoàn, đoàn chiến đấu hồn Sử Lai Khắc thất quái và Hung Thần chiến đội, Sử Lai Khắc thất quái khiêu chiến thành công."

Cảm thấy hài lòng với đáp án đó, Đường Tam mặt không chút thay đổi kéo Tiểu Vũ ở bên cạnh đi, lúc này hướng đến cửa ra vào của Đấu hồn thai mà đi tới.

Người xem bởi tiếng người chủ trì tuyên bố nhất thời tỉnh táo lại, cả đấu hồn tràng hoàn toàn sôi trào, các loại âm thanh dò hỏi, tiếng thở dài, những lời khâm phục cùng chửi mắng đều có cả, nhưng cũng không còn quan hệ gì với Sử Lai Khắc thất quái chiến đội nữa rồi, đối với bọn họ thì tràng đoàn đấu hồn này đã kết thúc.

Đường Tam kéo theo Tiểu Vũ tới hậu tràng thì phát hiện ngoại trừ Đái Mộc Bạch ra, còn bốn người kia đều đang không ngững nôn ọe, thân thể Tiểu Vũ bên cạnh Đường Tam cũng run lên một chút, rồi cũng mạnh mẽ cúi mình xuống đất, gia nhập vào bốn người kia. Chỉ còn lại hai người ý chí kiên định nhất là Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam là còn có thể cứng rắn chống lại, mặc dù như vậy Đường Tam thấy sắc mặt Đái Mộc Bạch cũng có vẻ tái nhợt, tinh thần rõ ràng có chút không bình thường.

Đường Tam thì khá hơn một chút, dù sao hắn cũng đã hai kiếp làm người, tại hai kiếp sống đến gần bốn mươi năm nên thời gian làm cho tâm trí kiên định hơn. Trong số mọi người Đái Mộc Bạch lớn nhất cũng chỉ mười lăm tuổi mà thôi, Đái Mộc Bạch mặc dù thực lực cường hãn, tác phong mạnh mẽ, nhưng với hắn dù sao đây cũng là lần đầu tiên giết người.

Trong nháy mắt giết bảy tên đối thủ, máu tươi bắn tung tóe, ánh mắt địch nhân lúc sắp chết có vẻ đã khắc sâu ở bên trong lòng mỗi người Sử Lai Khắc thất quái, cái loại cảm giác này không cách nào xóa đi được.

" Đường Tam, chúng ta đã giết người. Đúng không?" Đái Mộc Bạch có chút gian nan, khó khăn hỏi.

Đường Tam gật đầu:" Đúng vậy, chúng ta đã giết người, Đại sư có nói bọn chúng là những người hung tàn, chết cũng không đủ tội."

Trữ Vinh Vinh sắc mặt tái nhợt ngước đầu lên nói:" Dù vậy đó cũng là bảy mạng sống mà, trước đó một khắc thì tràn đầy hung bạo, nhưng sau đó một khắc thì lại biến thành một thi thể. Ta.....,oa."

" Chúng ta đã thật sự giết người, đã giết người." Áo Tư Tạp một bên vỗ ngực mình, một bên thở hổn hển nói.

" Làm một gã hồn sư, giết chóc là việc sớm muộn các người sẽ phải đối mặt. Tất cả trước mắt các người phải cố gắng mà vượt qua. Nếu sớm muộn gì cũng phải đối mặt như vậy, thì tốt hơn một chút so với việc các ngươi sẽ ở trên chiến trường nôn ọe như vậy, thì cũng sẽ trở thành bảy người đó, thành bảy cái thi thể như vậy mà thôi."

Đại sư chậm rãi đi tới, sắc mặt hắn rất bình tĩnh, âm thanh nhàn nhạt từ miệng hắn thoát ra, nhưng trong tai Sử Lai Khắc thất quái cũng thấy không bình thường.

" Để trở thành một gã cường đại hồn sư, đều phải đạp lên trên máu tươi của địch nhân cùng đối thủ mà tới. Các ngươi chưa giết người bao giờ sao? Nếu như vậy, hồn hoàn trên người các ngươi là từ đâu mà đến? Hồn thú cũng có tính mạng, từ tính mạng mà nói, chúng nó với loài người cũng không có gì khác nhau. Khi liệp sát hồn thú tại sao các ngươi không có cảm giác này? Cửa ải trước mắt này không ai có thể giúp các ngươi vượt qua, hết thảy đều dựa vào chính ý chí của các ngươi, hiểu được ác tâm đi, tập thành thói quen đi, tự nhiên sẽ ổn cả. Bất quá các ngươi cũng không muốn trở thành tiêu điểm chú ý đấy chứ. Vậy hãy thu lại mặt nạ trong tay các ngươi rồi theo chúng ta rời khỏi nơi này."

Trong khi Sử Lai Khắc thất quái trở về tửu điếm, kể cả Đường Tam cũng thấy hết sức mệt mỏi, thậm chí so với khi bọn hắn tham gia ma quỷ huấn luyện còn có phần hơn, đây không phải là từ thân thể mà phát ra từ sâu thẳng trong tinh thần. Đây cũng là lần đầu tiên Đường Tam giết người, mặc dù tâm trí hắn ổn định nhưng ánh mắt của Mông Lệ trước khi chết vẫn cứ hiển hiện thật lâu trong óc hắn không tiêu tan được. Tựa như Trữ Vinh Vinh đã nói, biết rõ đối thủ là người hung tàn nhưng... dù sao cũng là những tính mạng mà.

Đại sư cùng Phất Lan Đức hòa các vị sư phụ trong học viện tập trung trong phòng, lúc này vẻ mặt Phất Lan Đức rất là hưng phấn, cuối cùng ở bàn cá cược tỷ lệ là một ăn hai mươi khiến cho mỗi người đều thu được một món lớn. Lúc đó ở trong Đại đấu hồn tràng có ít nhất sáu bảy thế lực hướng Sử Lai Khắc thất quái phát ra lời mời nhưng đều bị hắn cự tuyệt.

Chư Cát Thần Nỗ uy lực tuy mạnh nhưng điểm yếu của nó thì mười phần thấy rõ, theo lời Đại sư nói, Chư Cát Thần Nỗ chỉ xuyên qua được đến phòng ngự của đệ nhị hồn kỹ, nhưng với ngoài đệ tam hồn kỹ thì việc phòng ngự không còn quá khó khăn. Chư Cát Thần Nỗ trong phạm vi xác định mới có uy lực như vậy, vượt quá năm mươi thước lực công kích sẽ đại giảm, điểm này thì không thể so sánh cùng với cung tiễn. Chư Cát Thần Nỗ ưu thế lớn nhất chính là điểm bất ngờ,một khi không còn ưu thế này nữa thì nó cũng chỉ là một loại vũ khí tương đối quan trọng mà thôi.

" Đại sư, có phải ngài đã biết trước kết cục này của Hung Thần chiến đội hay không? Nếu không ngươi cũng không chọn đối thủ có tiếng xấu như vậy." Triệu Vô Cực ở một bên phân chia cùng Phất Lan Đức xong, hướng Đại sư hỏi.

Đại sư gật đầu:" Đúng vậy, đây là một loại khảo nghiệm hoặc là rèn luyện khác đối với bọn chúng. Thử hỏi trong các ngươi ai đã chưa từng giết qua người? Ta cơ hồ có thể dám chắc, vượt qua trên năm mươi cấp hồn sư sẽ giết ít nhất mấy người rồi. Như ta đã nói từ trước, đây là kinh nghiệm sớm muộn cũng phải có, để cho bọn họ vượt qua khảo nghiệm này mà có chúng ta ở bên cạnh, với bọn họ mà nói là một chuyên tốt. Ít nhất khi xảy ra chuyện tương tự thì trong lòng bọn họ đã có chút ít chuẩn bị trước."

Triệu Vô Cực than nhẹ một tiếng" Dù sao bọn chúng cũng còn nhỏ tuổi, đả kích này đối với bọn chúng có lớn quá hay không?"

Đại sư cười lạnh nói:" Mấy đứa nhỏ này đều là người thông minh, sẽ không như vậy đâu. Phất Lan Đức, nếu ngươi chia tiền xong rồi thì qua an ủi bọn chúng một chút, người xấu ta làm rồi, đến người tốt dành cho ngươi đó."

Phất Lan Đức cười hắc hắc:" Ta chính là thần tượng trong lòng của đám tiểu quái vật này, người tốt tự nhiên phải là ta. Vô Cực không cần lo lắng, ta cũng rất tán thành cách làm của Tiểu Cương. Trước đây lần đầu ta giết người cũng không có nôn ọe ầm ĩ như vậy, giờ suy nghĩ lại thấy có chút buồn cười, đây cũng là kinh nghiệm sống của mỗi người, để cho đối mặt sớm cũng tốt."

Đối với Sử Lai Khắc thất quái mà nói, đây là một buổi đêm vài vô tận.

Ngày thứ hai, khi trời còn chưa sáng, đoàn người đã lặng lẽ rời khỏi Tây Nhĩ Duy Tư thành, tiếp tục hướng đến mục tiêu tiếp theo của bọn họ, thủ đô của Thiên Đấu đế quốc xuất phát.

Sử Lai Khắc thất quái sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, nôn nhiều nhất là Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh, thời gian một đêm hoàn toàn không đủ để họ bình phục lại, nhưng trải qua lời nói của Phát Lan Đức thì bọn họ cũng miễn cưỡng tiếp nhận. Lời Phất Lan Đức cung rất đơn giản: bọn họ giết nhiều người tốt tức là người xấu, ngươi giết người xấu không phải có lỗi mà ngược lại là đang cứu người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK