Biên Dịch: Dangneo
Mục đích của Đường Tam rất đơn giản, dựa vào Ma cô tràng có hiệu quả phi hành cực cao, mọi người sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để vượt qua khu vực độc vụ này, đối với những sát thương mà Phấn Hồng Nữ Lang bên ngoài gây ra, thì cục diện sẽ được thay đổi.
Tiêu hao khoản nửa canh giờ thời gian, Áo Tư Tạp cơ hồ tiêu hao hết toàn bộ hồn lực, chế tác thành mười hai cái Phi hành Ma cô tràng, sau khi chỉnh đốn qua lại một chút, mọi người lập tức triển khai hành động.
Ăn Ma cô tràng, trước tiên mọi người lao lên trong trung, vì tránh cho chuyện tốc độ của mọi người không đồng nhất mà có thể rơi vào khu vực độc vụ, Đường Tam liền phóng thích vũ hồn Lam ngân thảo quấn quanh hông mỗi người, sử dụng Lam ngân thảo để khống chế khoảng cách giữa mọi người trong lúc di chuyển. Lúc này mới cấp tốc hành động, xác định phương hướng chính xác rồi bay đi.
Trên mặt đất, mặc dù đã đi trước nhưng cũng không phải quá nhanh, tốc độ của Phấn Hồng Nữ Lang không tính là quá nhanh bởi vì di chuyển trên mặt đất đã bị cây cối cản trở, tầm mắt dù sao cũng không rõ. Cho dù có Đường Tam hướng dẫn nhưng đội ngũ mười một người cũng không có khả năng khiến cho tốc độ đồng nhất, lúc này độc vụ càng lúc càng đậm đặc hơn trước, Đường Tam tuyệt không mong muốn có người không may bị hút vào trong độc vụ, tạo ra phiền toái không nên có.
Chủng loại độc khí gây hưng phấn này, ngay cả hắn muốn giải trừ cũng cực kì khó khăn.
Phi hành Ma cô tràng dựa theo thực lực của Áo Tư Tạp tăng lên, chẳng những tốc độ gia tăng mà thời gian cũng lâu hơn khoảng chừng mười khắc, mặc dù như vậy vẫn không tính là lâu dài, nhưng trong khoảng thời gian này đủ để cho bọn họ bay ra khỏi khu vực độc vụ.
Độc vụ màu phấn hồng bị hơi thở ủa U Hương Khỉ La tiên phẩm phá tan, độc vụ tản ra hai bên, ngay khi hiệu quả phi hành của Ma cô tràng tiêu hao ước chừng một nửa, trước mắt mọi người cảnh vật chợt trở nên rõ ràng, chính xác là đã chạy ra khỏi vòng vây của độc vụ.
Liễu Nhị Long kêu to lên một tiếng, nhổ một bãi nước bọt, cởi Lam ngân thảo quấn quanh hông, thân thể giống như Lưu tinh lao vọt xuống dưới mặt đất. Người chưa chạm mặt đất thì ngọn lửa to lớn đã dũng mãnh bốc ra, phía dưới nhất thời truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Mọi người hướng phía dưới nhìn xuống, có thể thấy dưới chân dày đặc hồn thú, hình dáng của Phấn Hồng Nữ Lang đã xuất hiện trước mắt.
Giống hệt như sự miêu tả của Đại sư, đó là một con bò cạp màu phấn hồng, nhìn qua giống như là trong suốt, giống như là thủy tinh màu phấn hồng điêu khắc mà tạo thành. Một thân dài trên dưới hai thước, du động trên mặt đất, trên người không ngừng tản mát ra khí màu hồng phấn nhàn nhạt, ngưng tụ về phía trước.
Liễu Nhị Long bởi vì tối qua nên tâm tính vốn rất không vui, lại bị vây trong độc vụ mệt mỏi cả một lúc lâu, nên vừa ra khỏi độc vụ đã không nhẫn nhịn được nữa. Mặc dù không quá xúc động như buổi đêm hôm qua là trực tiếp xuất ra Xích Long chân thân, nhưng lúc này toàn thân giống như có một ngọn Ma lửa bao phủ mà lao vào trong đám bò cạp. Rồi xông vào giết chóc khắp nơi, chỉ với ba ngọn lửa đầu tiên đã thiêu hủy thân thể của gần mười con Phấn Hồng Nữ Lang.
" Chúng ta cũng xuống thôi." Phất Lan Đức sợ Liễu Nhị Long gặp chuyện, liền hướng Đường Tam gật đầu.
Đường Tam thu hồi Lam ngân thảo, mọi người khống chế năng lực phi hành của mình, từ trên trời hạ xuống.
" Không nên giết chóc quá nhiều." Đại sư hét lớn một tiếng, không chỉ là nói với Sử Lai Khắc thất quái, mà quan trọng nhất là cố ý nhắc cho Liễu Nhị Long nghe thấy.
Liễu Nhị Long một cước đá văng một con Phấn hồng nữ lang, quay đầu nhìn Đại sư một cái, hừ lạnh một tiếng rồi tốc độ lại càng nhanh hơn. Mặc dù bề mặt ngoài nàng không biểu hiện đồng ý nhưng trên thực tế vẫn còn cực kỳ tôn trọng ý kiến của Đại sư, chỉ thương cảm cho con bò cạp này bị đá bay lên cuối cùng vẫn còn một chút hơi thở.
Đái Mộc Bạch ở bên cạnh Phất Lan Đức thấp giọng hỏi:" Viện trưởng, ngài không phải bảo lần này đối phó với ma thú là để cho chúng ta tự mình ra tay hay sao? Ngày nhìn đó, Nhị Long sư phụ lại...."
Phất Lan Đức bất đắc dĩ lắc đầu nói:" Nội tâm của người phụ nữ không thể đoán theo lẽ thường được, Tiểu Cương, không bằng chúng ta rời khỏi khu vực này trước đi, dù sao Phấn hồng nữ lang này cũng không quá nguy hiểm nhưng nếu để chúng vây quanh cũng có chút phiền toái.
Ngoài dự liệu của Phất Lan Đức, Đại sư lại lắc đầu:" Đừng vội, đợi lát nữa."
Đúng lúc này, một tiếng kêu to từ trong khu vực độc vụ truyền ra, ngay sau đó một đoàn quang ảnh màu phấn hồng từ bên trong độc vụ lao vọt ra, há mồm phun ra một ngụm khí vụ hướng đến Liễu Nhị Long.
Liễu Nhị Long trong lòng cả kinh, hai tay đánh ra một chưởng, thân hình vội vàng nhảy lùi về sau trong nháy mắt, tuy vậy vẫn còn khó khăn để không có dính một tia độc vụ nào. May mà lúc trước Đường Tam có cấp cho mỗi người một viên Khứ Chướng Hoàn ( phòng khí, ngăn khí), đối với việc ngăn cả độc vụ có tác dụng khá tốt, hơn nữa nàng tu vi thâm hậu, với lượng độc vụ như vậy rất khó bị tổn thương.
" Nhị Long quay lại, Tiểu Tam, các ngươi lao lên, giết nó không được chết, lưu lại môt hơi thở." Đại sư tỉnh táo hạ mệnh lệnh công kích, liền từ trong rừng cây chui ra một con Phấn hồng nữ lang thân thể khổng lồ, thân thể nó thậm chí so với Đại địa chi vương hôm qua Liễu Nhị Long đánh không khác là mấy, trên người màu sắc hồng chẳng những càng đậm hơn mà toàn thân nó bao trùm một tầng lân phiến dày đặc, trên đầu nó là sáu đôi mắt nhỏ màu đỏ sậm lập lòe hàn quang.
Liễu Nhị Long đột nhiên lùi ra sau khiến cho độc vụ của nó không trúng, phẫn nộ lao mình trên mặt đất, đuổi theo hướng lui của Liễu Nhị Long.
Chính xác đây là một đầu Phấn hồng nương nương, từ bề ngoài của nó Đại sư có thể đoán đầu Phấn hồng nương nương này có tu vi từ ba ngàn năm trăm năm tới bốn ngàn năm.
" Tam ca, giúp ta." Mã Hồng Tuấn hét lớn một tiếng, một tiếng phượng thánh thót từ trên người hắn bạo phát ra, đây không phải âm thanh trong miệng hắn mà là do ngọn lửa bốc trên người hắn tự động phát ra. Ngọn lửa màu đỏ trong nháy mắt lan tràn ra toàn thân, màu tím của đệ tam hoàn hồn trên người tỏa ra, sau lưng mập mạp, một đôi cánh chim lửa thật lớn đột nhiên xuất hiện.
Cánh dài hơn bốn thước, mặc dù cùng với thân thể to béo của mập mạp có chút không cân xứng nhưng khí lưu nóng bỏng khiến cho Sử Lai Khắc thất quái không nhịn được rất nhanh lùi về sau vài bước, cách xa hắn một đoạn.
Mọi người phối hợp từ lâu như vậy, Đường Tam tự nhiên hiểu được ý tứ của Mã Hồng Tuấn, chính là hắn muốn thử nghiệm một chút về hồn kỹ mới.
" Lên." Đường Tam chỉ hất cánh tay của hắn lên một cách đơn giản, tay phải vừa nhấc lên, một đoàn quang cầu màu xanh biếc đã bị hắn ném ra ngoài.
Cánh lửa sau lưng Mã Hồng Tuấn chợt phách động, thân thể bay lượn lên cao, tạo thành một cái đuôi lửa huyễn lệ, tựa như một viên liệt hỏa lưu tinh đuổi theo quang cầu màu xanh biếc, hướng đến chỗ Phấn hồng nương nương mà lao tới.
Đây chính là đệ tam hồn kỹ của Mã Hồng Tuấn, Phượng Dực Thiên Tường.
Bằng hồn kỹ này có thể khiến cho hắn trong một khoảng thời gian ngắn có thể phi hành, trong quá trình phi hành thì hồn lực không ngừng tiêu hao, đồng thời kỹ năng này có thể kết hợp với đệ nhị hồn kỹ của hắn: Dục Hỏa Phượng Hoàng thành một, khiến cho lực công kích của ngọn lửa của hắn trong nháy mắt tăng thêm một trăm phần trăm, phạm vi công kích cũng tăng thêm năm mươi phần trăm nữa.
Từ lúc đệ tam hồn kỹ bắt đầu, Mã Hồng Tuấn đã bắt đầu biểu hiện ra thực lực của Phượng Hoàng vũ hồn cường đại, vượt xa hơn hẳn những vũ hồn bình thường khác, nhất là từ khi được Đường Tam triệt tiêu hộ hạn chế tà hỏa của vũ hồn biến dị này, khiến cho hắn có thể thi triển vũ hồn mà không phải cố kị điều gì.
Trong sáu đôi mắt nhỏ của Phấn Hồng nương nương lập tức toát ra thần thái sợ hãi.
Ngọn lửa của Liễu Nhị Long lúc trước cũng không gây cho nó cảm giác như vậy, đồng thời cùng với sự sợ hãi còn có bao hàm sự phẫn nộ mãnh liệt, bởi vì nó cảm giác được một cách rõ ràng trên người Mã Hồng Tuấn có hơi thở của Đại địa chi vương.
Sở dĩ nó sợ hãi bởi vì trên người của Mã Hồng Tuấn có ngọn lửa, những loại độc trùng như nó hầu như đều sợ lửa, nhưng dù sao Phấn hồng nương nương cũng có đến gần bốn ngàn năm tu vi, ngọn lửa bình thường căn bản nó sẽ không quan tâm.
Chỉ là ngọn lửa trên người Mã Hồng Tuấn là ngọn lửa Phượng Hoàng và cũng là khắc tinh của tất cả trùng độc, Phượng Hoàng là vua của vạn loài chim, chỉ hơi thở không thôi đã có sự áp chế với Phấn hồng nương nương khiến nó rối loạn. Lục quang trong nháy mắt tan ra, hóa thành chu võng thật lớn chụp tới, căn bản không cho Phấn hồng nương nương cơ hội né tránh. Thủ pháp này của Đường Tam vô cùng tinh diệu, kỹ năng Chu võng trói buộc ngay lập tức được triển khai.
Phốc một tiếng, thân thể Phấn hồng nương nương đã bị Chu võng trói buộc, giờ khắc này nó không chỉ là sợ hãi mà trở thành khẩn trương khủng hoảng. Trên Chu võng có mang theo hơi thở của Nhân Diện Ma Chu, chính là thiên địch của nó, khiến cho toàn thân nó mềm nhũn, độc tố mãnh liệt xâm nhập vào cơ thể, khiến cho phòng ngự của nó đại giảm. Ngay lúc này, Mã Hồng Tuấn đã lao thẳng đến trước mặt nó.
Ngọn lửa đột nhiên ảm đạm đi, mọi người nhìn thấy rõ ràng Mã Hồng Tuấn từ trên trời lao xuống đất, hai cánh sau lưng mở rộng, quyền phải mạnh mẽ đánh trên mặt đất, trong phút chốc không khí trở nên vặn vẹo kịch liệt, một màn hào quang vặn vẹo bán kính chừng năm thước bao phủ thân thể hắn cùng với Phấn hồng nương nương vào trong đó.
Phấn hồng nương nương đang ở trong Chu võng liều mạng giãy dụa, rơi vào trong không gian vặn vẹo thì cả thân thể đột nhiên trong nháy mắt cứng đờ lại, hoàn toàn mất đi năng lực hành động, ngay sau đó mập mạp hét lớn một tiếng:" Đệ tứ hồn kỹ Phượng Hoàng Khiếu Thiên."
" Oanh....." Ngọn lửa Phượng Hoàng cường đại trong nháy mắt bộc phát, tiếng phượng vang vọng xuyên qua mây mù, tựa như kim thạch khanh thương ( kim loại đập vào đá?).
Một ngọn lửa dày đặc hình Phượng Hoàng từ dưới mặt đất ào ạt phun lên, mang theo thân thể của Mã Hồng Tuấn trong chớp mắt vọt thẳng lên cao.
Bên trong phạm vi của không khí vặn vẹo đã hoàn toàn bị ngọn lửa Phượng Hoàng bao trùm, Phượng Hoàng lửa trực tiếp lao lên không trung mười thước,cánh phượng trong không trung giang rộng, trông giống như một con Phượng Hoàng thực sự.
Nhìn thấy cảnh tượng huyễn lệ như vậy, Sử Lai Khắc thất quái có chút ngây dại, bọn họ mặc dù đã biết hiệu quả của đệ tứ hồn kỹ sẽ đại loại như vậy, nhưng không nghĩ tới thực lực của Mã Hồng Tuấn lại cường hoành như vậy.
Trước khi thu được hồn hoàn của Đại địa chi vương, ngọn lửa của mập mạp mặc dù bá đạo nhưng hắn cũng không hề có thủ đoạn gì gọi là hiệu quả. Ngọn lửa Phượng Hoàng của hồn kỹ Phượng Hoàng Hỏa Tuyến mặc dù uy lực không hề tầm thường nhưng nhiều nhất có thể chống lại được các hồn sư đồng cấp một chút, vì thủ đoạn công kích vô cùng giống nhau.