Tinh La đế quốc có thể nói cực kỳ nghiêm khắc trong việc rèn luyện đối với người thừa kế trong tương lai, trước khi kế thừa ngôi vị hoàng đế tuyệt đối không phái bất cứ ai đi bảo hộ. Chỉ có không ngừng rèn luyện, trải qua đau khổ mới trưởng thành được. Khôn sống, dại chết.
Bởi vậy mà trước kia Tinh La đế quốc mới có thể chiếm được một phần ba diện tích đại lục, ngang với địa vị của Thiên Đấu đế quốc hiện tại. Thậm chí ngay cả thực lực của các phong hầu trong nước cũng bắt đầu dần dần bị chèn ép.
Nếu như không phải có Võ Hồn Điện can thiệp, nói không chừng hiện tại Tinh La đế quốc đã trở thành đại đế quốc thống nhất toàn đại lục.
Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đi pha trà cho mọi người, Phất Lan Đức vội vàng bắt mọi người ngồi xuống nói chuyện.
Phòng làm việc của lão rộng phi thường, toàn bộ mọi người cùng ngồi đều không thành vấn đề.
Đái Mộc Bạch nói với Đường Tam: "Tiểu Tam, giờ thì ngươi nói cho chúng ta biết, tại sao ngươi lại biến thành hình dạng này. Ta thực sự rất hiếu kỳ, rốt cuộc làm sao mới có thể trở nên đẹp trai như vậy?"
Mã Hồng Tuấn nói: "Ngươi đã có vẻ mặt của kỹ nữ rồi, còn muốn anh tuấn làm gì nữa? Nếu cần thay đổi một chút bề ngoài thì chỉ có thể là ta mà thôi! Ta thật đáng thương, đến giờ vẫn cô đơn, chưa từng có ai nguyện ý đi theo ta cả."
Đái Mộc Bạch cười nói: "Hồi trước chẳng phải ngươi theo đuổi Giáng Châu sao? Thế nào? Người ta không để ý tới ngươi à?"
Mã Hồng Tuấn vẻ mặt đau khổ nói: "Nàng biết tuổi thật của ta thì không còn để ý đến ta nữa. Lẽ nào tuổi nhỏ cũng là sai lầm sao?"
Nhìn hắn cố tình thể hiện bộ dáng, cộng thêm bộ mặt toàn thịt mỡ, mọi người không khỏi cười ha hả.
Đại sư hỏi Đường Tam: "Tiểu Tam, hãy kể cho mọi người biết một chút những chuyện ngươi đã trải qua. Lần trước gặp mặt vội quá, ta cũng rất muốn biết."
Đường Tam gật đầu, những chuyện hắn đã trải qua không thể nghi ngờ, đều có sắc thái truyền kỳ, lập tức kể lại bắt đầu từ lúc mình bị phụ thân mang đi tới giờ. Thậm chí cả chuyện thân phận Tiểu Vũ và những kinh nghiệm trải qua ở Sát Lục Chi Đô cho đến khi trở lại tông môn đều không hề giấu diếm.
Nghe Đường Tam bình tĩnh kể lại, trong lòng mỗi người đều có cảm giác kinh tâm động phách.
Chia lìa với Tiểu Vũ, khắc khổ tôi luyện, nguy hiểm giết chóc, thân thế của mẫu thân, trải nghiệm khi quay về tông môn, chỉ trong năm năm ngắn ngủi, Đường Tam đã trải qua rất nhiều chuyện.
Cho dù Đái Mộc Bạch cả ngày chìm ngập trong đấu tranh quyền lực cũng không khỏi sợ hãi than, nếu nói về nguy hiểm và kích động nội tâm thì những trải nghiệm của Đường Tam rõ ràng còn hơn cả hắn.
Nghe Đường Tam kể lại lần thứ hai Lam Ngân Thảo thức tỉnh, mọi người mới hoàn toàn tin tưởng rằng thanh niên anh tuấn trước mặt chính là Thiên Thủ Tu La ngày xưa.
"Tạm thời được sự đồng ý của tông môn. Tông chủ đại bá yêu cầu con trở thành Hồn Đấu La thì trở về tông môn, truyền thụ năng lực chân chính của Hạo Thiên Tông cho con. Hồn kỹ chủ yếu của con hiện tại là Lam Ngân Thảo, thực sự không thích hợp tu luyện một số kỹ năng của tông môn."
Nghe Đường Tam nói, khóe mắt Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đều hơi đỏ. Bất kể thân thế của Đường Tam hay là chuyện hắn và Tiểu Vũ bất đắc dĩ phải chia lìa đều khiến người khác phải cảm động.
Trữ Vinh Vinh vốn đã có đau khổ của bản thân nhưng so với Đường Tam thì vẫn còn hơn là cả nhà tròn vẹn.
Vẫn còn được phụ thân và mọi người thương yêu. Nhưng Đường Tam lại phải kế thừa trách nhiệm từ các bậc cha chú, không có mẹ, cha lại tự hại thân mình. Đây là loại khổ sở như thế nào!
Sau thời gian yên lặng ngắn ngủi, Đại sư thở dài một tiếng, nói:
"Quá khứ thì cứ để là quá khứ đi. Tất cả hãy nhìn về phía trước. Nếu như ta đoán không sai, mấy trưởng lão Hạo Thiên Tông đưa ra ba yêu cầu kỳ thực cũng là một khảo nghiệm đối với ngươi. Thiên phú của ngươi hẳn đã chinh phục bọn họ. Ba điều kiện này phân biệt là khảo nghiệm ba loại năng lực của ngươi. Ba mươi tuổi tuy luyện tới cấp 80, đây là khảo nghiệm nghị lực của ngươi. Giết chết một gã Phong Hào Đấu La của Võ Hồn điện và thu được một hồn hoàn mười vạn năm, chính là khảo nghiệm dũng khí và trí tuệ của ngươi. Xem ra, bọn họ đúng là lựa chọn người thừa kế tương lai Hạo Thiên Tông rồi. Nếu ta đoán không lầm, chỉ cần ngươi hoàn thành ba điều kiện này của bọn họ, chính là lúc Hạo Thiên Tông một lần nữa khôi phục."
Đường Tam là đệ tử của Đại sư, Đại sư có thể nghĩ đến, hắn đương nhiên cũng nghĩ được. Thẳng thắn mà nói, cho đến giờ hắn vẫn không hề mơ ước vị trí Tông chủ Hạo Thiên Tông. Đi tới thế giới này, mộng tưởng lớn nhất của hắn chính là dùng sở học bản thân xây dựng lại Đường môn.
Đệ nhất hồn sư tông môn trên đại lục "Hạo Thiên Tông thực sự không thích hợp đối với hắn. Thế nhưng trách nhiệm mà phụ thân lưu lại, hắn cũng không thể từ chối chuyện của Hạo Thiên Tông.
Phất Lan Đức cười ha hả, nói: "Không nói những chuyện này nữa. Dù sao vẫn còn có mười năm nữa cơ mà. Người khác không có khả năng hoàn thành chuyện này nhưng đối với Tiểu Tam thì chẳng phải chuyện gì khó khăn cả. Nói đi, thực lực của mấy tiểu quái vật các ngươi thế nào rồi? Còn cả Tiểu Áo nữa? Sao lại không tới?"
Tâm tình Trữ Vinh Vinh hiện giờ đã khôi phục rất nhiều so với lúc vừa gặp mặt, kể lại một cách đơn giản chuyện của mình và Áo Tư Tạp, khóe mắt không khỏi đỏ lên lần thứ hai, nhưng lần này vẫn không hề khóc.
Triệu Vô Cực nhịn không nổi, nói: "Trước đây thực sự không thể nhìn nổi là Tiểu Áo lại cương quyết như vậy. Không hề nói gì đã đi luôn, cũng không biết bây giờ hắn đang ở đâu nữa."
Trữ Vinh Vinh vinh cúi đầu nói: "Con chính là lo lắng cho an toàn của hắn, dù sao hắn cũng chỉ là thực vật hệ hồn sư. Mặc dù có ám khí của Tam ca giúp đỡ nhưng nếu thực sự gặp phải đại nguy hiểm, chỉ sợ cũng…"
Liễu Nhị Long ôm lấy vai Trữ Vinh Vinh, để nàng tựa đầu vào lòng mình, nói: "Nha đầu ngốc, giờ ngươi có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng. Đã năm năm rồi, nếu như xuất hiện nguy hiểm thì cũng đã sớm xuất hiện rồi. Ngươi quyết định chờ hắn, như vậy phải tin tưởng hắn. Mười năm đã qua được một nửa, chỉ năm năm nữa sẽ có kết quả. Có thể không đến năm năm, hắn sẽ gặp lại ngươi."
Trữ Vinh Vinh yên lặng gật đầu nhưng vẻ mặt vẫn không cách nào giãn ra được.
Phất Lan Đức vỗ nhẹ vào Mã Hồng Tuấn mập mạp bên cạnh:
"Mập mạp, ngươi rèn luyện năm năm, hồn lực đã tới cấp nào rồi? Đừng nói với ta rằng ngươi không hề có chút tiến bộ nào nhé."
Mã Hồng Tuấn tủi thân nói: "Vốn con có tiến bộ không nhỏ, nhưng so với bọn biến thái này thì chẳng tính là gì. Lão sư, hiện giờ con là hồn lực năm mươi bảy cấp, coi như không tệ nhỉ."
Phất Lan Đức sửng sốt một chút, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên mừng rỡ. Phải biết rằng, Mã Hồng Tuấn chỉ mới 20 tuổi. Tuổi trẻ như vậy mà đã đạt tới năm mươi bảy cấp, lại thêm bản thân hắn có cực phẩm võ hồn Hỏa Phượng Hoàng, hơn nữa còn thu được một khối hồn cốt Hỏa Diễm hữu tí (cánh tay phải). Trong những thanh niên cùng lứa, tuyệt đối là một trong những người xuất sắc nhất.
"Các ngươi thì sao?" Phất Lan Đức nhìn về phía mấy người còn lại.
Đái Mộc Bạch nói: ""Con vừa mới tiến vào cấp 64. Trúc Thanh vừa mới qua cấp 60, có được hồn hoàn thứ 6. Như con thấy, không chênh lệch lắm so với tu vi của Vinh Vinh. Về phần Tiểu Tam, hình như cũng gần cấp 60 rồi."
Đường Tam gật đầu: "Đúng vậy, hiện tại con là đỉnh của cấp năm mươi chín".
Phất Lan Đức, Đại sư, Liễu Nhị Long, Triệu Vô Cực, những cao tầng của Sử Lai Khắc học viện đưa mắt nhìn nhau.
"Biến thái, quái vật." Gần như bốn người cùng nói giống hệt nhau.
Phải biết rằng những đứa nhỏ trước mắt mới chỉ 20 tuổi thôi. Trước đây ba người "Hoàng Kim Nhất Đại" của Võ Hồn điện khi hai mươi tuổi cũng mới chỉ đạt hồn lực cấp năm mươi mà thôi.
Nhưng những tiểu quái vật trước mặt này đều đã gần như toàn bộ đạt tới cấp sáu mươi. Trong hồn sư giới, có thể nói là xưa nay chưa từng có.
Thực ra, xét về thiên phú, Sử Lai Khắc thất quái mặc dù tốt, nhưng cũng không hơn kém hoàng kim Nhất Đại (Hoàng kim một đời) của Võ Hồn điện là mấy. Sở dĩ bọn họ có được thành tựu ngày hôm nay cũng phụ thuộc rất lớn đến tiên phẩm dược thảo do Đường Tam cung cấp lúc trước. Những tiên phẩm dược thảo này không chỉ nâng cao thực lực của bọn họ trên diện rộng mà càng quan trọng hơn chính là tạo cho họ cơ sở kiên cố, ngấm ngầm cải biến thể chất bọn họ.
Những tiên phẩm dược thảo này đều được Đường Tam tuyển chọn kỹ lưỡng để được loại thích hợp nhất cho mỗi người sử dụng.
Duy nhất chỉ có Tiểu Vũ không ăn tiên phẩm dược thảo, bản thân là hồn thú mười vạn năm biến hóa, tốc độ tu luyện đương nhiên nhanh hơn các hồn sư phổ thông rất nhiều.
Chính những điều này vừa khéo kết hợp mới tạo thành những tiểu quái vật trước mặt này.
Phất Lan Đức trừng mắt nhìn Mã Hồng Tuấn: "Ngươi xem người ta kìa, đều khoảng cấp 60 cả, hơn ngươi xa. Mấy năm nay chắc chắn ngươi không làm gì nghiêm chỉnh cả. Hay là cả ngày chỉ theo hoa tìm liễu? Làm hỏng cả võ hồn tốt như vậy của ngươi."
Mã Hồng Tuấn vẻ mặt oan uổng, nói: ""Lão sư, cũng không phải con không nỗ lực mà là bọn người kia quá biến thái chứ!"
Đại sư cười nói: "Được rồi, Phất Lan Đức. Ngươi cũng đừng giả bộ nữa, kỳ thực trong lòng ngươi cũng đã cực kỳ khủng khiếp rồi. Hồn lực của mập mạp mặc dù hơi thấp một chút, nhưng thế mạnh của Tà Hỏa Phượng Hoàng của hắn quyết không dưới bọn Tiểu Tam. Ngươi không định tranh thủ khoe mẽ đó chứ."
Liễu Nhị Long đột nhiên hỏi Đường Tam: "Tiểu Tam, ngươi định lúc nào chuẩn bị đi tìm Tiểu Vũ?"
Đường Tam nói không do dự: "Vốn con định tới thẳng Tinh Đấu sâm lâm. Dù sao con cũng sắp 60 cấp. Nhớ các sư phụ ở học viện nên tới đây trước. Sau khi rời khỏi đây, con sẽ trực tiếp đi tìm Tiểu Vũ, giúp đỡ nàng tu luyện trong Tinh Đấu sâm lâm. Khi nàng đột phá cấp 60, con sẽ đem nàng trở về gặp mọi người."
Ánh mắt của Liễu Nhị Long trở nên dịu dàng: "Hãy đối xử tốt đối với nó. Mặc dù nó là hồn thú mười vạn năm hóa thân, nhưng ngươi cũng nói, khi hoàn thành biến hóa thì cũng không hề khác gì nhân loại. Ngươi cũng không nên có ý nghĩ kỳ thị nó, bằng không, ta sẽ không tha cho ngươi."