Tần Kiến An rời đi.
Trước khi đi anh ta còn dặn dò Trương Phàm một hồi lâu, nói cho Trương Phàm biết rất nhiều tin tức liên quan đến Định Thiên Tông.
Cuối cùng, dặn đi dặn lại Trương Phàm nhất định phải chú ý đến an toàn của bản thân.
Tuy nhiên Tân Kiến An cũng đã nói, anh ta sẽ lưu lại người của đội chấp pháp ở lại gần đây.
Không ai dám trắng trợn ra tay với hắn. Người của Định Thiên Tông không thể, Trương Kỳ Phong cũng không thể.
“Tiên sinh, vừa rồi ý của đội trưởng Tần là không truy cứu tôi nữa đúng không?” Chờ đến khi Tần Kiến An về, Lữ Hoa gấp rút hỏi.
“Nhưng nếu anh lại tái phạm, thì tôi không thể bảo vệ anh đâu!” Trương Phàm trầm giọng nói.
Thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể so với Địa cấp trung kỳ, còn không bằng Địa cấp hậu kỳ.
Mà bất kể là siêu cấp gia tộc hay siêu cấp môn phái, hay càng là cục võ quản cường đại, đều có quá nhiều người mạnh hơn so với hắn.
Cho nên, nếu thật sự muốn trừng phạt Lữ Hoa, Trương Phàm thật đúng là không phản kháng được.
“Tiên sinh yên tâm, tôi đã triệt để cáo biệt với quá khứ rồi! Ngoại trừ khi tiên sinh ra lệnh, tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!” Lữ Hoa nghiêm túc nói.
“Được rồi! Nên làm gì thì làm đi! Đúng rồi, chuẩn bị cơm trưa đi!” Trương Phàm sờ sờ bụng, bữa sáng chưa ăn xong đã có một đống chuyện lớn như vậy, cơm trưa nhất định phải ăn thật no, cũng không thể bạc đãi cái bụng của mình.
“Tiên sinh muốn ăn gì?” Lữ Hoa vội vàng hỏi.
“Món cay Tứ Xuyên đi! Tôi muốn ăn cay chút!” Trương Phàm suy nghĩ nói.
“Được! Tôi lập tức an bài!” Lữ Hoa hung hăng gật đầu, hầu hạ Trương Phàm ăn uống thật tốt, rất rõ ràng bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn ta.
Trương Phàm ra khỏi viện. Quả nhiên thấy Trương Kỳ Phong vẫn còn đó.
Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Cái đó, ông có muốn hợp tác một phen hay không!”
“Hợp tác gì?” Trương Kỳ Phong rất khó chịu hỏi.
Cục võ quản đột nhiên nhúng tay làm cho ông ta không có biện pháp động thủ với Trương Phàm, trong lòng ông ta đang cảm thấy rất phiền đây.
“Chẳng phải lúc trước ông đã nói mặc dù tôi bị đuổi khỏi gia tộc, nhưng vẫn chưa bị xoá tên, tôi phế bỏ Tào Hiên, khẳng định cũng đã đại diện cho việc gia tộc chống lại Định Thiên Tông phải không? Nếu đã chống lại... Vậy dứt khoát một là không làm, hai là không ngừng, trước tiên giải quyết lão gia hỏa này!” Trương Phàm chỉ Tào Cương trong trận pháp cười nói.
Tào Cương rõ ràng là cao thủ Thiên cấp, dù cho không biết cụ thể cấp độ tại Thiên cấp, nhưng Trương Phàm cũng biết cũng không phải là hắn có thể đối phó.
Nhưng nếu Trương Kỳ Phong ra tay thì lại là chuyện khác. Trương Kỳ Phong thật đúng là đã động tâm trong nháy mắt.
Nhà họ Trương có quan hệ cạnh tranh với Định Thiên Tông, ông ta thật đúng là vô cùng vui vẻ khi nhìn thấy Định Thiên Tông thiếu đi một vị cao thủ Thiên cấp.
Dù sao cao thủ Thiên cấp cũng không phải rau cải trắng ven đường gì!
Chỉ là, ông ta cũng chỉ động tâm trong nháy mắt mà thôi, tiếp theo liền lạnh giọng nói: “Vừa rồi tôi đã báo hết cho gia tộc rồi! Bây giờ tôi đại diện gia tộc chính thức thông báo cho cậu biết! Cậu bị gia tộc xoá tên! Từ nay về sau, gia tộc không có bất kỳ một chút quan hệ nào với cậu nữa!”
Trương Kỳ Phong rất tán thành với quyết định này của gia tộc, ông ta càng thưởng thức hơn khi có thể dứt khoát quyết đoán đưa ra quyết định như vậy.
Đúng, trên người Trương Phàm có rất nhiều bí mật, nhưng so sánh với việc có khả năng bộc phát kịch liệt xung đột với Định Thiên Tông thì rất rõ ràng là bí mật trên người Trương Phàm liền chẳng đáng nhắc tới.
Bí mật? Thân là siêu cấp gia tộc, nhà họ Trương thật đúng là không quá đặc biệt chú ý đến một chút bí mật này của Trương Phàm.
Cho dù viện này của Trương Phàm rất đặc biệt, nhưng cũng chỉ là như vậy thôi.
Đây chính là nội tình của nhà họ Trương thân là siêu cấp gia tộc!
Danh Sách Chương: