Trong khi đó người nhà họ Trạch đang trò chuyện với những người bạn thân thiết, cũng bất ngờ với tiếng động mạnh vừa rồi mà bước đến, vừa nhìn thấy Tô Mạn Ninh nằm bất động trên sàn khiến cho mọi người rất lo sợ....
Trạch Thế Vũ vừa nhìn thấy người nằm dưới đất là Tô Mạn Ninh, định làm ngơ như không thấy gì, nhưng lời nói của Trạch lão phu nhân vang lên khiến anh có chút khó xử....
"Thế Vũ mau lên, mau lấy xe đưa tiểu Ninh đến bệnh viện ngay.."
"Sao không còn không mau đi, đứng ngay ra đó làm gì.."
Trạch lão gia nhìn thấy Trạch Thế Vũ cứ đứng ngẩn ra mà tức giận hét lên....
Trạch Thế Vũ thật sự hết cách chỉ còn biết làm theo, ở đây lại còn đông người như vậy, nếu không làm theo chắc hẳn ngày mai đám paparazzi sẽ có cái để viết đây...
Sải bước nhanh đến bên chỗ Tô Mạn Ninh đang nằm, khụy xuống một chân nhắc bổng cô lên đi ra xe, lúc đi ngang qua chỗ Lam Thư Hân đang đứng, không quên quay lại nhìn Tư Duệ dặn dò....
"Tư Duệ đưa Lam tiểu thư về nhà giúp tôi.."
"Em về đi, xong chuyện anh sẽ đến tìm em.."
Nói xong thì vội vã đi ra xe, lái xe đưa mọi người đến bệnh viện...
Tô Mạn Ninh sau đó cũng đưa vào phòng cấp cứu, Trạch Thế Vũ nhìn thấy tình cảnh của cô bây giờ xem ra cũng có chút động lòng trách ẩn, lấy điện thoại gọi ngay cho Phó Thiên, bảo cậu ấy đến phòng cấp cứu ngay lập tức....
Phó Thiên là giám đốc của bệnh viện tư nhân này, là một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất thành phố Hoa Vân này, công việc phải nói là rất nhiều, vừa mới phẫu thuật xong thì Trạch Thế Vũ gọi điện đến..
Phó Thiên năm nay cũng đã hai mươi chín tuổi, người bạn thân thiết của Trạch Thế Vũ, cậu cả nhà họ Phó, xếp thứ hai ở thành phố Hải Vân này, chỉ sau mỗi Trạch gia...
Đứng đầu trong lĩnh vực kinh doanh bệnh viện, hầu hết những bệnh viện lớn nhỏ cả nước, nhà họ Phó đều có cổ phần trong đó..
Phó Thiên tuy còn nhỏ tuổi nhưng y thuật phải nói là rất cao siêu, khuôn mặt chuẩn soái ca không thua kém gì Trạch Thế Vũ, nhưng đến giờ vẫn còn độc thân...
"Phó Thiên cậu có đang ở bệnh viện không đấy.."
"Anh hai của tôi ơi, bây giờ đang là giờ làm việc của tôi, tôi không ở bệnh viện chẳng lẽ ở quán bar uống rượu à.."
"Được vậy cậu mau đến phòng cấp cứu ngay đi, có một bệnh nhân đang cần người bác sĩ có tâm như cậu cứu chữa đấy.."
"Thế Vũ cậu lại đang đùa với mình đấy à, mình vừa mới phẫu thuật xong đấy, vẫn chưa hết mệt đâu, vả lại cũng không rảnh đùa với cậu đâu.."
"Mình tắt máy đây.."
Phó Thiên vừa định tắt máy thì đầu dây bên kia đã nhanh chóng tiếp lời, lời nói đầy sức uy hiếp...
"Không đùa với cậu đâu, nếu năm phút nữa mà cậu vẫn còn chưa đến thì cậu coi như chết chắc.."
"Nếu cháu dâu của bà Trạch xảy ra chuyện gì ở bệnh viện của cậu, thì cậu biết tính bà nội rồi đấy, bà nội sẽ phá nát cái bệnh viện này cho coi.."
Phó Thiên ngay lập tức bị lời hăm dọa của Trạch Thế Vũ làm cho hoảng sợ..
"Cậu nói cái gì, bà nội Trạch đang ở đây sao.."
"Còn người đang cần cấp cứu kia là vợ cậu sao."
"Đúng vậy.."
"Nhưng này sao nghe giọng cậu có vẻ bình tĩnh quá vậy, có đang lừa mình không đấy.."
"Lần này là thật, không phải chuyện đùa đâu đến nhanh đi, nếu không cậu sẽ chết chắc với bà nội của mình thật đấy.."
"Mình vẫn chưa tin lời cậu nói cho lắm.."
"Nếu không tin thì cậu có thể không đến, nhưng nếu làm chậm trễ thêm nữa, cháu dâu của bà Trạch xảy ra chuyện gì thì cậu chết chắc.."
"Cậu còn ba phút.."
"Cậu thôi điếm giờ đi mình đang đến đây, đừng có lấy bà nội Trạch ra hăm doạ mình như vậy..."
Phó Thiên ngay sau khi tắt máy thì tăng tốc chạy nhanh đến phòng cấp cứu, không dám chậm trễ thêm phút giây nào nữa...
Có ai khổ như Phó Thiên không chứ, vừa mới từ phòng cấp cứu quay về chưa được mười phút đã phải nhanh chóng trở lại phòng cấp cứu lần nữa...
_______________________
Tô Nghiên Ninh tỉnh dậy cũng đã là ngày hôm sau, cô mơ màng tỉnh dậy sau cơn mộng mị...
Trạch phu nhân đang ân cần chăm sóc giúp cô lau sạch người, bất ngờ khi nhìn thấy mấy ngón tay đang động đậy...
Vui mừng nhanh chóng nhấn cái nút trên đầu giường, gọi bác sĩ nhanh chóng đến kiểm tra...
Trạch phu nhân sau đó chạy nhanh ra ngoài thông báo cho Trạch lão phu nhân và Trạch lão gia...
Trong khi hai người họ vẫn còn đang ngồi ở bên ngoài, để cho Trạch phu nhân thuận tiện lau người sạch sẽ cho Tô Mạn Ninh...
"Mẹ ơi, chồng ơi hai người mau vào đây xem này, Ninh Ninh nhà chúng ta tỉnh dậy rồi.."
Cả hai vô cùng bất ngờ, Trạch lão gia nhanh chóng đứng dậy đỡ Trạch lão phu nhân nhanh chóng đi vào trong...
Phó Thiên sau đó kiểm tra lại lần nữa thật cẩn thận cho Tô Mạn Ninh, cảm thấy không còn vấn đề gì nữa thì mới vui vẻ bước đến chỗ Trạch lão phu nhân...