• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ như vậy, Cao Dương càng tự chán ghét chính mình.

Cậụ hít một hơi thật sâu, tức giận nhìn về phía những người đang chăm chú theo dõi tình hình, lớn tiếng nói: “Về chuyện mấy ngày qua, bây giờ tôi sẽ nói cho mọi người biết, tất cả đều là tin đồn, bịa đặt! Là Cao Dương tôi tỏ tình với Kiều Nhiễm không thành công, trong lòng khó chịu mới nghỉ học hai ngày. Mấy tin đồn nhảm nhí trước đây là cái quái gì, các cậu không có đầu óc à, hay học rồi để lại trong bụng mẹ, nói vậy mà cũng tin? Tôi không biết ai là người đầu tiên tung ra tin đồn và có ý đồ gì, nhưng mà con mẹ nó cẩn thận dùm ông đây một chút, để tao phát hiện thì lấy một chân của mày vẫn còn nhẹ đấy!”

Phan Sảng đang cầm sách bả vai bỗng nhiên run lên, đúng lúc bị Kiều Nhiễm ngồi phía sau cô chú ý.

Kiều Nhiễm nhìn cơ thể khẽ run rẩy của cô ấy, như có điều suy tư.



“Từ hôm nay trở đi, ai mà còn nói bậy thì chính là gây sự với ông đây! Ông không vui thì các người cũng đừng mong gì sống thoải mái!”

Trong lớp lặng ngắt như tờ, lời nói của Cao Dương vang trong lòng mỗi người, từ hôm nay trở đi, sẽ không có ai dám lan truyền mấy tin đồn không có thật.

Cao Dương là loại người tàn nhẫn thế nào mọi người đều biết rõ, cha của cậu ta là tội phạm giết người bị xử bắn, khi còn bé cậu ta bị không ít người ức hϊế͙p͙, sau này cao lớn hơn, cậu ta giống như một con sói con, ai dám gây sự sẽ bị cậu ta đánh cho thừa sống thiếu chết. Dần dần cũng không ai dám chọc đến cậu ta nữa, không ai dám nói xấu cậu ta, nếu lỡ bị cậu ta biết được thì không biết phải chết kiểu nào.

Sở dĩ chuyện này được lan truyền nhanh như vậy trong hai ngày qua, thứ nhất là bởi vì nữ chính là Kiều Nhiễm, những người không ưa cô đều muốn bỏ đá xuống giếng, thứ hai là vì nam chính bị đội nón xanh Cao Dương không đến trường học, cho nên bọn họ mới dám tùy tiện bàn tán.

Bây giờ Cao Dương đã trở lại, sẽ không còn ai dám lan truyền mấy lời đó nữa, hơn nữa, công khai thách thức cậu ta sẽ chết vô cùng thê thảm.





Chuyện này giải quyết xong, Cao Dương bước ra khỏi lớp số 1, ngoài cửa tụ tập rất nhiều người, đều là các lớp khác đến xem náo nhiệt.

Giọng nói của Cao Dương không nhỏ, mấy lớp khác cũng nghe được mà đến.

Thấy Cao Dương đi ra, đám người kia lập tức giải tán ai về lớp nấy, nhiều người trong số họ trước đó có nói đến lời đồn nhảm kia, bây giờ đều rất sợ phải đối mặt với vị hung thần này.

Cao Dương, người khiến mọi người khϊế͙p͙ sợ lại không để ý đến bọn họ, trực tiếp đi thẳng về lớp số 5 nắm cổ áo của Trần Tuấn đang ngồi trước bàn làm bài tập.

“Mẹ kiếp mày có còn là đàn ông không, người khác không biết chẳng lẽ mày còn không biết sao? Ngay cả việc giải thích giúp cô ấy mà mày còn làm không được, con mẹ nó, thậm chí một câu mày cũng không nói?!!!”

Khuôn mặt Cao Dương phẫn nộ, rốt cuộc không áp chế được ngọn lửa trong lòng, đấm một quyền vào mặt Trần Tuấn.

Chiếc bàn bị đá lật ngã, hai người đánh nhau, nữ sinh lớp số 5 sợ hãi la hét, không ai dám đi lên can ngăn.

Trần Tuấn quá gầy cũng không có sức đương nhiên không thể đánh lại Cao Dương, bị cậu ta đè xuống đánh một trận.

Có người đi gọi đàn em của Cao Dương, cuối cùng vẫn là bọn đàn em này kéo cậu ta ra, tiếp tục đánh nữa đã xảy ra tai nạn chết người rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK