Giang Dụ Thần lấy trong túi quần ra tuýp kem dưỡng ẩm, lấy một ít ra ngón tay thoa nhẹ nhàng lên đôi môi khô khốc của Hạ Nhiên Y. Cũng chẳng rõ từ khi nào Giang Dụ Thần lại có thói quen mang theo kem dưỡng ẩm môi, nhưng anh biết rõ lý do vì sao mình lại làm như vậy.
Đã nhiều đêm dài Giang Dụ Thần luôn tự hỏi nếu như Vương Tư Tuệ bước vào nhà anh trễ hơn, liệu anh có thể chấp nhận Hạ Nhiên Y, thật sự xem cô là một cô em gái thiếu thốn mà chăm lo với tư cách là một người anh trai?
Trong thâm tâm Giang Dụ Thần đã ẩn hiện sự áy náy với Hạ Nhiên Y nhưng anh không hề biết, anh vẫn luôn cho rằng vì Hạ Nhiên Y tội nghiệp với quá khứ nên chỉ đơn giản là thương hại cô.
Có những loại tình cảm tồn tại trong đáy tim nhưng chính bản thân sẽ không bao giờ nhận ra, giống như Giang Dụ Thần đã không thể khẳng định được trái tim mình đang không ngừng hướng về Hạ Nhiên Y như một thói quen khó bỏ kể từ khi để cô bước vào cuộc sống của anh.
Trong tâm trí của Giang Dụ Thần luôn chắc chắn về việc sẽ không bao giờ yêu Hạ Nhiên Y, anh cũng chưa từng có ý định sẽ yêu cô và cùng nhau đi đến trọn đời, thế nên anh sẽ không bao giờ ngờ ra được việc sẽ rơi vào cạm bẫy do anh tự tạo nên.
Tay Giang Dụ Thần vô thức kéo chăn lên cao cho Hạ Nhiên Y, cô bỗng tỉnh giấc mở mắt nhìn anh bằng ánh mắt khó chịu, anh nhìn sơ qua cũng biết cô đang nghĩ anh có ý đồ xấu muốn giở trò đồi bại khi cô không tỉnh táo.
Giang Dụ Thần đột nhiên cảm thấy buồn cười, trông Hạ Nhiên Y cũng rất đáng yêu, muốn thật lòng đối tốt với cô cũng tự động trở thành hành động xấu.
Biểu cảm Hạ Nhiên Y mơ mơ màng màng, cô ngồi dậy dựa lưng vào thành giường, vẻ mặt bơ phờ nhìn Giang Dụ Thần, cảm nhận được đôi môi khô của mình thường ngày đã trở nên mềm mượt. Hạ Nhiên Y đoán được Giang Dụ Thần giúp cô thoa kem dưỡng ẩm, nhưng điều đó càng khiến cô nghi ngờ nhiều hơn, nghía sang đôi môi anh không có dấu hiệu ẩm bóng cô mới dám tin anh không cưỡng hôn cô như lần trước.
Quan sát dáng vẻ phờ phạc của Hạ Nhiên Y, Giang Dụ Thần cố tình nhắc đến Lương Nam để kiểm tra phản ứng của cô, anh không trực tiếp nói thẳng mà chỉ gián tiếp hỏi, không quên cho cô biết người nói chuyện này với anh là Tô Tiểu Vy.
“Tôi nghe Tiểu Vy nói em bỏ rơi cô ấy đi hẹn hò với bạn trai cũ?”
Gương mặt Hạ Nhiên Y chỉ có mỗi biểu hiện khó hiểu, đôi mày khẽ cau nhẹ không hài lòng: “Chị ấy nói tôi hẹn hò bạn trai cũ?”
“Phải, cô ấy còn nói em sẽ quay lại với bạn trai cũ, thế nào? Không dám nói thật sợ tôi biết sao?” Giang Dụ Thần cố tình châm dầu vào lửa kéo Hạ Nhiên Y về phe anh, bởi anh đã sớm biết cô ngay từ đầu đã muốn chờ đợi cơ hội vạch mặt anh cho Tô Tiểu Vy biết, nếu để mọi chuyện bại lộ thì kế hoạch cướp lấy toàn bộ công ty nhà Tô Tiểu Vy sẽ thất bại.
Vừa nghe đến Hạ Nhiên Y có chút nghi ngờ nhưng điều đó hoàn toàn có khả năng khi Tô Tiểu Vy hiểu lầm mối quan hệ của cô với Lương Nam, chuyện Hạ Nhiên Y hoàn toàn không ngờ tới là Tô Tiểu Vy bịa đặt chuyện, nhưng cũng có thể là Giang Dụ Thần tự nói.
“Anh chắc chị ấy nói như vậy?”
“Cô ta ở dưới phòng khách, em không tin chúng ta có thể ba mặt một lời” Giang Dụ Thần bình thản đề nghị, không hề có bất kỳ dấu hiệu lo lắng nào.
Hạ Nhiên Y bắt đầu rơi vào hoang mang, Tô Tiểu Vy có thể nhầm cô và Lương Nam là người yêu cũ nhưng cô không hề bỏ rơi cô ấy để đi hẹn hò với Lương Nam như Giang Dụ Thần nói lại với cô, việc quay lại với người yêu cũ càng không hề có.
"Em sợ gì? Cứ nói thật, biết đâu tôi sẽ giúp em quay lại với anh ta" Giang Dụ Thần mượn lúc Hạ Nhiên Y băn khoăn liền tiếp tục công kích vào tinh thần đang lung lay của cô.
"Anh ta không phải bạn trai cũ của tôi, tôi cũng chẳng đi cùng anh ta, tin hay không tùy anh"
Hạ Nhiên Y vốn không cần phải giải thích cho Giang Dụ Thần biết mối quan hệ riêng tư của cô, nhưng cô không thể chấp nhận được việc bị người khác vu khống chuyện không hề có, nếu chuyện này bị đồn ra ngoài chắc chắn càng phiền phức, lúc đó lại kéo theo Lương Nam vào chuyện này.
Thấy Hạ Nhiên Y đã dần trở nên mất kiên nhẫn, Giang Dụ Thần thong thả mỉm cười, nhẹ nhàng cất tiếng dập tắt cơn giận của cô: "Tôi đương nhiên tin em"
"Tại sao?" Hạ Nhiên Y ngỡ ngàng, Tô Tiểu Vy ở bên cạnh Giang Dụ Thần lâu như vậy, yêu anh như vậy, chẳng lẽ anh lại tin một người chỉ mới xuất hiện chỉ mới vài tháng?
"Đến mức này em vẫn chưa nhận ra?" Giang Dụ Thần không vội vạch trần Tô Tiểu Vy mà để Hạ Nhiên Y tự mình hiểu ra.
Giang Dụ Thần đến ngồi bên cạnh Hạ Nhiên Y, vòng tay ôn cổ cô vô cùng tự nhiên, ánh mắt chăm chú dõi theo khóe môi đang trễ xuống nhẹ kia.
Trong giây phút không rõ vì sao Tô Tiểu Vy lại vu oan cho cô như vậy, đầu óc Hạ Nhiên Y bỗng sáng suốt hẳn ra, phần nào đoán được nguyên nhân Giang Dụ Thần không rung động trước một cô gái hoàn hảo như Tô Tiểu Vy, cô buộc miệng hỏi: "Vì chị ấy hay nói dối?"
"Không sai" Giang Dụ Thần lập tức thừa nhận, biểu cảm bỗng hiện lên sự chán ghét, nhìn thẳng vào mắt Hạ Nhiên Y: "Tôi không ngại cho em biết, bạn gái trước đây của tôi bị Tô Tiểu Vy hại khiến chúng tôi hiểu lầm mà chia tay, ngay sau khi biết sự thật, tôi hẹn hò với cô ta là để lấy lại cả vốn lẫn lãi"
Hạ Nhiên Y nghiêm túc nhìn Giang Dụ Thần, anh không nói cô đã luôn nghĩ Tô Tiểu Vy tội nghiệp vì gặp phải tên khốn như anh, không có chuyện gì là bỗng nhiên, không có lửa làm sao có khói?