Lần này đến lượt Lâm Tuyền thành xảy ra chuyện, Đan Tông cũng bị luân hãm trong đó, có vài nguyên nhân dẫn đến chuyện này, một là tông chủ Đan Tông trước đó đã bị mời đến Thượng Khuyết Tông để chữa trị cho tông chủ của bọn họ, hai là nội bộ Đan Tông vốn đã bị Ma tộc trà trộn dựng lên huyết trì, ma vật tràn ra từ bên trong thành dẫn tới Đan Tông không có đường nào chống đỡ.
Tuy nhiên nguyên nhân quan trọng nhất đó là, Đan Tông không có bế quan đại năng.
Từ sau Thần Vẫn kỳ, toàn bộ tu chân giới chậm rãi nhận ra lấy kiếm chứng đạo là con đường tu luyện giúp tăng lên cảnh giới nhanh nhất, phương thức tu luyện càng dùng đến võ lực tiến giai càng nhanh.
Đan tu vùi đầu luyện đan, chẳng có chút liên quan nào với vũ lực.
Côn Luân, Ngô Kiếm Phái, Vạn Phật Tông, Hợp Hoan Tông đều có mấy vị Độ Kiếp đại năng đang bế quan, ngay cả Ngũ Hành Tông, Thượng Khuyết Tông cũng có ít nhất một vị Độ Kiếp đại năng đang bế quan bên trong tông môn.
Vì thế với thế chẻ tre của ma vật do Ma Tôn dẫn đầu lại còn xuất hiện từ bên trong nội bộ, Lâm Tuyền thành bị chiếm giữ dễ như trở bàn tay.
Vì Diệp Tố đột nhiên dời Lâm Tuyền thành đến bên trong Côn Luân, kinh động Côn Luân đại năng nên ma vật mới bị tiêu diệt trong nháy mắt, nhưng sau đó lão nhân tóc nâu lại phải vò đầu bứt tai tìm mọi cách để truyền tống tòa thành này về vị trí cũ.
Việc này cuối cùng phải nhờ tới tông chủ Vạn Phật Tông Nhạc Kỵ.
Dù sao Đan Tông cũng nắm trong tay nguồn đan dược của toàn bộ tu chân giới nên tông chủ Vạn Phật Tông rất nhanh liền có mặt ở Côn Luân, giành ra một ngày thiết hạ Truyền Tống Trận ở đây, sau đó lại phải đến vị trí cũ của Lâm Tuyền thành thiết lập một đầu Truyền Tống Trận còn lại.
Sau hai ngày, Lâm Tuyền thành trở về chốn cũ.
Tông chủ Đan Tông vì vậy đưa ra một đề nghị tới các đại tông môn, hy vọng mỗi tông cử ra một ít tu sĩ đến trú tại Lâm Tuyền thành để bảo vệ, phòng ngừa chuyện ma vật bắt cóc cả tòa thành phát sinh một lần nữa.
Tông chủ của các tông đều đồng ý, trong Lâm Tuyền thành đều là đan tu và y tu, bảo vệ bọn họ cũng chính là bảo vệ chính mình.
Thế nhưng, khi tông chủ Vạn Phật Tông Nhạc Kỵ trở về tông môn, lại phát hiện Vạn Phật Tông cũng bị ma vật công kích.
Cũng là vấn đề xảy ra từ bên trong, nhưng lúc này đây không chỉ là bị ma vật lén dựng lên huyết trì mà là thật sự xuất hiện vấn đề lớn.
—— Ba vị Độ Kiếp đại năng bế quan của Vạn Phật Tông đã quy thiên.
Khi tin tức này truyền khắp tu chân giới thì Tân Thẩm Chi cùng các đệ tử Ngô Kiếm Phái đến Thiên Cơ Môn với ông vừa kết xong kiếm trận, Trương Phong Phong đi xuống từ đỉnh Cửu Huyền Phong, đi đến chỗ ông chào hỏi.
“Ngươi……là vị sư phụ kia của Dịch Huyền?” Sau khi nghe Trương Phong Phong tự giới thiệu Tân Thẩm Chi giật mình ngửa người ra sau, ông nhìn chằm chằm gương mặt quá mức trẻ trung tuấn mỹ ở đối diện, “Sao trông không giống lúc trước chút nào vậy?”
Trong đầu Tân Thẩm Chi bỗng vang lên cảm giác nguy cơ, ông vốn không chú ý nhiều đến ngoại hình, đầu tóc lúc nào cũng như tổ quạ, lúc trước nhìn thấy Trương Phogn Phong cũng xốc xếch chẳng kém thì cảm thấy hình tượng của mình cũng không thua gì đại sư phụ của nhóc Dịch Huyền. Nay một lần nữa gặp lại……
“Trước kia dùng ảo thuật, đã giải trừ.” Trương Phong Phong lời ít ý nhiều đáp.
“Nghe nói đại trận của Thiên Cơ Môn hỏng rồi, còn bọn Diệp Tố bị Bồng Lai chộp đi rồi đúng không? Tông chủ nói trước dùng kiếm trận để giúp các ngươi một đoạn thời gian.” Tân Thẩm Chi cố gắng khống chế cơ mặt bình tĩnh nói.
Ông nghĩ thầm đợi lát nữa phải tìm chỗ nào đó chỉnh trang lại đầu tóc mới được, thua người không thua trận, diện mạo không so được rồi, thì tóc tai phải chỉnh lí cho gọn gàng chút, để khi Dịch Huyền trở về có thể thấy tóc của nhị sư phụ nó dày hơn tóc đại sư phụ đến bao nhiêu!
“Xin đa tạ hảo ý của quý tông chủ.” Trương Phong Phong vội vàng khom người cảm tạ, việc này vừa lúc giúp giải quyết mối lo lắng nhất trước mắt, đặc biệt là khi các đệ tử Thiên Cơ Môn đều đã trở về.
Tân Thẩm Chi còn chưa kịp mở miệng đáp lời thì đột nhiên thu được truyền tin khẩn cấp của tông chủ, một câu ngắn gọn khiến mọi người đều há hốc mồm: Ba vị đại năng bế quan của Vạn Phật Tông đã chết.
“Là lão tử điên rồi hay là tu chân giới điên rồi?” Tân Thẩm Chi nghe được lời này của tông chủ thì không nhịn được mà thốt lên một câu th ô tục, sau đó hỏi, “Hai tên Ma Chủ của Ma giới đồng thời tự bạo ở Vạn Phật Tông sao?”
Chỉ có một khả năng này mới có thể giải thích vì sao ba vị Độ Kiếp đại năng đều không còn.
“Không phải, Vạn Phật Tông vẫn còn nguyên.” Tông chủ Ngô Kiếm Phái Chu Kỳ nói.
Ma Chủ và Độ Kiếp đại năng tự bạo thì Vạn Phật Tông chắc chắn phải bị san thành bình địa.
“Ta phải đi Vạn Phật Tông một chuyến, các người ở Thiên Cơ Môn vạn sự phải cẩn thận.” Chu Kỳ dặn dò.
Chu Vân vội vàng hô một tiếng: “Phụ thân, tình huống của Vạn Phật Tông không rõ, người bây giờ qua đó, lỡ như……”
“Tông chủ của Côn Luân đã đến nơi.” Chu Kỳ nghiêm túc nói, “Độ Kiếp đại năng chết không phải là chuyện nhỏ.”
Trên thực tế, sau khi nhận được tin này việc đầu tiên ông làm là đi đến cấm địa của Ngô Kiếm Phái, xin được gặp các vị sư tổ, xác nhận bọn họ không xảy ra chuyện gì.
Sau đó mới định đến Vạn Phật Tông xác nhận xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra lại có thể dẫn tới cái chết của ba vị đại năng Độ Kiếp.
……
Khi tông chủ các tông đến Vạn Phật Tông thì đập vào mắt là một quang cảnh hỗn loạn, các đệ tử tử thương không ít, thi thể của ma vật càng nhiều hơn.
Bên trong đại điện rộng lớn chỉ có một mình tông chủ Nhạc Kỵ đang ngồi trên đài cao, ông nhắm hai mắt lần tràng hạt trong tay, miệng lẩm bẩm không ngừng.
Phong Trần đạo nhân mới gặp ông mấy ngày trước, bất quá chỉ mới hai ngày trôi qua mà cả khuôn mặt của Nhạc Kỵ như gầy sọp xuống, tâm thần phảng phất bị đả kích rất lớn.
Tông chủ Hợp Hoan Tông Ngô Nguyệt bước vào, không chút cố kỵ đi tới đi lui vài vòng: “Chỉ một chút ma vật như vậy mà có thể khiến ba vị đại năng của Vạn Phật Tông quy thiên ư? Ta không hề cảm nhận được bất kỳ động tĩnh nào.”
Lực lượng của Độ Kiếp đại năng quá mức khổng lồ, bọn họ là tồn tại gần với Thần nhất, bọn họ vừa xuất hiện thì các đại tông chủ cảnh giới Đại Thừa sẽ trước tiên cảm nhận được, nhưng ba vị Độ Kiếp đại năng cảu Vạn Phật Tông lại chết một cách vô thanh vô tức.
Tông chủ Vạn Phật Tông Nhạc Kỵ mở mắt ra, thật lâu sau thanh âm nghẹn ngào nói: “Trong tông môn có mật thám của Ma giới, tất cả đều là lỗi của ta.”
“Mật thám nào lại có thể gi3t chết Độ Kiếp đại năng?” Tông chủ Ngũ Hành Tông nói, “Chẳng là là Ma Chủ trà trộn vào?”
Bàn tay Nhạc Kỵ nắm pháp trượng siết chặt nổi lên gân xanh, thật lâu sau mới mở miệng nói: “Không phải Ma Chủ, là……Cốc Lương Thiên.”
“Tân Phật Tử?” Bước chân tông chủ Hợp Hoan Tông Ngô Nguyệt khựng lại một chút, quay đầu nhìn Nhạc Kỵ, “Hắn là mật thám Ma giới?”
“Khi xử lý các sự vụ trong tông môn ta cũng không bảo hắn tránh đi, ta cũng từng dẫn hắn đi bái kiến các vị sư tổ đang bế quan, hắn từng một lần giúp sư tổ dọn dẹp xử lý động phủ bế quan.” Tông chủ Vạn Phật Tông Nhạc Kỵ nhắm mắt, “Trăm triệu khong ngờ tới sau tông môn đại bỉ hắn lại sinh tâm ma, nửa năm này đã cấu kết với Ma giới, vậy mà lại dùng……tánh mạng của các sư tổ để chứng tỏ quy phục!”
“Nói như vậy là Cốc Lương Thiên đã móc nối với Ma Chủ?” Chu Kỳ nhíu mày hỏi.
Thiên chi kiều tử bị người đạp dưới chân, nếu khuyên bảo không kịp thời thì xác thật rất dễ sinh ra tâm ma, tuy nhiên có một điểm lạ là mặc dù Độ Kiếp đại năng bế quan nhưng một đệ tử cũng không thể nào có khả năng ra tay thành công được.
Tông chủ Vạn Phật Tông Nhạc Kỵ bị tức giận công tâm, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi: “Ba vị sư tổ bị Ma Chủ lần lượt hút khô lực lượng, ta thế nhưng không hề phát hiện ra!”
Chu Kỳ tiến lên một bước đỡ lấy ông: “Ai cũng không thể ngờ tới được sẽ phát sinh sự tình thế này, Nhạc tông chủ chớ có tự trách, tông môn vẫn cần ngài dẫn dắt.”
“Nhạc tông chủ, ba vị đại năng quy thiên ở đâu?” Phong Trần đạo nhân bỗng nhiên lên tiếng hỏi, “Có thể dẫn chúng ta đi xem một chút được không?”
Nhạc Kỵ chậm rãi đứng dậy, cả người tựa như một cây trúc khô, lung lay chực ngã bất cứ lúc nào, ông dẫn theo các tông chủ khác đi đến bên trong động phủ các đại năng Độ Kiếp đã bế quan.
Ba tòa động phủ nối liền nhau, các đại năng ở bên trong, dưới thân bọn họ có thiết lập đại trận vốn có thể che chở cho bọn họ bế quan an toàn.
“Đại trận bị Cốc Lương Thiên động tay động chân, nghịch chuyển hút khô lực lượng, nên sư tổ bọn họ mới…..” Tông chủ Vạn Phật Tông giọng nói đứt quãng, tạm dừng vài lần rốt cuộc mới nói hoàn chỉnh, “Các sư tổ hơn nửa năm qua bị đại trận cải biến âm thầm làm suy yếu lực lượng, đồng thời bị giam cầm bên trong pháp trận, không thể tỉnh lại. Ngày đó ta đi đến Côn Luân, Cốc Lương Thiên nhân cơ hội thả Ma Chủ vào trong, giết ba vị sư tổ, nếu không phải……nếu không phải có Hồ Vương và Ninh Thiển Dao phát hiện bất thường thì chỉ sợ đệ tử Vạn Phật Tông cũng đã bị tàn sát sạch sẽ.”
Các tông chủ khác nghe được đều nhíu mày, không ai có thể nghĩ tới Cốc Lương Thiên lại to gan lớn mật như vậy.
“Đây là kế hoạch của Ma giới.” Tông chủ Thượng Khuyết Tông vừa mới khôi phục không bao lâu, gằn giọng nói, “Bắt đầu từ việc đả thương ta, đến tông chủ Đan Tông rời khỏi Lâm Tuyền thành, sau đó lại đến việc tông chủ Vạn Phật Tông rời khỏi tông môn, mục đích của chúng chính là ba vị Độ Kiếp đại năng!”
“Vậy chúng ta nên trở về sớm thì tốt hơn.” Tông chủ Hợp Hoan Tông Ngô Nguyệt nói, “Hiện tại chúng ta đều tập trung ở Vạn Phật Tông, vạn nhất ma vật lại dùng một chiêu này thì các tông xong đời rồi.”
Các tông chủ khác còn chưa lên tiếng thì Ngô Nguyệt đã lấy ra quyển trục biến mất trong chớp mắt, chỉ để lại một làn gió thơm.
“……”
Tuy rằng trước khi đến đây các tông chủ đã xin bái kiến bảo đảm các sư tổ bế quan vẫn còn an toàn, cũng để lại tin tức mình đến Vạn Phật Tông, nhưng sau khi đến nơi thì cũng chỉ ở lại trong chốc lát rồi từng người cũng tìm cớ trở về, đặc biệt là tông chủ Thượng Khuyết Tông và tông chủ Ngũ Hành Tông.
“Cốc Lương Thiên hiện giờ đang ở đâu?” Phong Trần đạo nhân hỏi Nhạc Kỵ.
“Khi ta còn chưa trở về thì hắn đã chạy thoát.” Nhạc Kỵ trầm mặt đáp, “Ta đã phát lệnh truy nã ra toàn bộ tu chân giới, chỉ cần Cốc Lương Thiên còn chưa tới Ma giới ta nhất định phải bắt được hắn trở về, an ủi vong linh các sư tổ!”
Tác giả có lời muốn nói:
Cốc Lương Thiên:……