Trong kỳ nghỉ lễ Phục sinh, sinh viên năm thứ hai có nhiều điều mới cần sự cân nhắc.
Họ cần chọn ra chương trình học cho năm ba. Chuyện này cần sự cân nhắc thận trọng, bởi vì nó liên quan đến phạm vi nghề nghiệp mà họ có thể theo đuổi trong tương lai.
Các pháp sư nhỏ xuất thân từ Muggle điều rất bối rối. Miễn là họ nghe thấy ai đó bàn luận về tuyển khóa mới, họ sẽ lắng nghe cẩn thận.
Các pháp sư nhỏ xuất thân từ gia đình phù thủy cũng rất bực mình vì những phù thủy nam và nữ trong nhà đã gửi thư cho họ và đưa ra nhiều gợi ý khác nhau về khóa học tự chọn.
Vì vậy, có rất nhiều tiểu phù thủy không biết làm thế nào, nội tâm rất lo lắng.
Thậm chí một vài tiểu phù thủy còn dùng cây đũa phép thuật để chỉ ra một địa điểm cần đi tới, chỉ vào đâu liền chọn nó. Thật dễ dàng!
Đối với Ellen mà nói, anh ta hoàn toàn không thiếu tiền, đối với khát vọng quyền lực anh ta chỉ muốn cho gia đình mình tiến gần thêm một bước, bản thân anh thì ngày càng tham lam trong việc học, anh có thể học bất cứ ngành nghề nào mà mình muốn.
Anh có quá nhiều khả năng cho tương lai.
Trong những trường hợp bình thường, các tiểu phù thủy chỉ có thể chọn hai khóa học. Ví dụ như Harry, anh đã chọn lớp học bảo vệ sinh vật ma thuật và bói toán.
Hermione thì khác, cô chọn toàn bộ chương trình học khiến cho Ron và Harry rất ngạc nhiên.
Đối với Ellen mà nói, cho dù là nghiên cứu bói toán hay nghiên cứu Muggles, anh cũng điều muốn học, nhưng nếu như anh chọn tất cả, ước chừng anh có thể sử dụng công cụ chuyển đổi thời gian như Hermione, nhưng như vậy bản thân thật sự rất mệt mỏi – thực tế, Ellen nghĩ rằng điều khiến Hermione lớn tuổi hơn nhiều so với tuổi thật của cô chính là điều này.
May mắn thay, ngoài nghiên cứu Muggle, những cuốn sách trong Tháp Ravenclaw còn chứa tất cả những cuốn sách khác thực sự kỳ diệu. Và thông qua thư viện Ravenclaw, trong phòng nghỉ, kiến thức hiện đại liên tục được sao chép vào tòa tháp, vì vậy Ellen chỉ chọn lớp bảo vệ sinh học ma thuật và lớp ma thuật cổ đại.
Lớp học bảo hộ sinh vật thần kỳ chiếm phần lớn sự lựa chọn, khối lượng công việc lớn chính là ma thuật cổ đại, nhưng rõ ràng những gánh nặng này rất nhỏ đối với Ellen, mà hình như xem bói, toán học và nghiên cứu Muggle những chương trình này Ellen đã dự định sẽ tự mình ở trong tháp Ravenclaw học lấy, sau mọi thứ điều quan trọng chính là học được những kiến thức này là được, nếu như giống với Hermione chọn hết tất cả chương trình học, thì anh sẽ có nhiều bài tập về nhà không cần thiết, ngược lại trì hoãn thời gian thật sự có thể giúp anh học được nhiều thứ mỗi ngày – chỉ cần đợi tham gia kỳ thi OWLS cuộc thi bắt đầu lại từ 12 cửa O, sau đó báo cáo lại tất cả các khóa học của NEWT trong hai năm là được.
Sau khi chọn khóa học, sự chú ý của Ellen được đặt vào trận Quidditch tiếp theo của Ravenclaw - đối thủ của họ là Gryffindor.
Roger nhấn mạnh rằng các cầu thủ tập luyện sau bữa tối mỗi ngày, vì vậy Ellen có ít thời gian để làm bất cứ điều gì khác ngoài tập luyện và bài tập về nhà.
Tuy nhiên, đào tạo chuyên sâu và cường độ dày đặc như vậy là rất hiệu quả. Nhóm Ravenclaw ngày càng thuận buồm xuôi gió hơn với việc huấn luyện hằng ngày, mọi người ngày càng phối hợp ăn ý với nhau hơn.
Vào đêm trước trận đấu vào thứ bảy, khi họ hoàn thành khóa huấn luyện, mọi người đều rất mong chờ trận đấu ngày hôm sau. Mọi người đều cảm thấy rằng Ravenclaw chưa bao giờ có thể nắm chắc được việc giành được chiếc Cup Quidditch như bây giờ.
Họ thức dậy vào sáng hôm sau, thời tiết tốt, mặt trời chiếu sáng và làn gió dễ chịu thổi nhẹ rất hợp với lòng người.
Ellen đến khán phòng sớm và anh ta thấy rằng các thành viên của đội Gryffindor đã ngồi. Họ dường như có một bí ẩn về sự tự tin có thể dành được chiến thắng.
Đội trưởng Wood của Gryffindor đã nhiệt tình khuyến khích các cầu thủ, đồng thời cho mỗi thành viên trong đội những món ăn yêu thích của họ, khiến Ellen tự hỏi liệu Wood có đang tìm Percy Weasley để mượn một quyển sách "Làm thế nào để đội bóng có thể giành được thắng lợi".
Mà người tìm bóng của họ - Harry Potter, thoạt nhìn tâm sự nặng nề.
Nhóm Ravenclaw từng người lần lượt đi đến nhà hàng. Họ mang một khát vọng chiến thắng, nhưng họ hiểu rõ tầm quan trọng của việc lấp đầy dạ dày và duy trì thể lực.
Cho đến mười một giờ, mọi người điều ra khỏi khán phòng, cất giọng bàn tán, chuẩn bị trước lúc đến cửa sân bóng Quidditch.
Các đội viên đi vào trận đấu trong tiếng reo hò hoan hô của những người bên trong.
Roger Davis và Oliver Wood bay thẳng lên trời, vây quanh cầu môn để khởi động trước khi bay.
Cả hai đội trưởng có khát vọng chiến thắng rất mãnh liệt, mỗi lần họ gặp nhau, trong mắt họ điều phát ra những tia sấm sét vang dội.
Cô Hooch phát quả bóng. Thành viên của Ravenclaw đã mặc đồng phục quần áo màu vàng xanh nhạt, dành một phút tập trung cùng một chỗ để thảo luận về chiến thuật.
Ellen đang muốn cưỡi cây chổi của mình bay lên trời, giáo sư McGonagall đột nhiên đi ngang qua trận thi đấu, càm một chiếc Micro màu tím khổng lồ trong tay.
Mấy tháng qua sóng yên biển lặng, cuộc sống sinh hoạt bận rộn, khiến cho Ellen có chút khinh thường. Nhìn thấy McGonagall đột nhiên xuất hiện anh liền nhớ đến, bọn Harry triệt để giải quyết mật thất lúc trước, thì sẽ có người bị tấn công!
Mà gặp được người bị tập kích – là tâm của Ellen giống như hòn đá bị chìm xuống.
"Trận đấu đã hủy bỏ." Giáo sư McGonagall nói qua Micro hướng về khán ngoài trời đông đúc.
Một số người bất mãn la hét kêu to.
"Tất cả các sinh viên hãy quay trở về phòng nghỉ chung của Học viện, ở đó, người đứng đầu học viện sẽ nói cụ thể cho các bạn nhiều hơn về tình huống này. Xin mời mọi người hãy rời khỏi!"
Vẻ mặt của giáo sư McGonagall rất nghiêm túc, lời nói cũng rất đáng tin cậy.
Khi nhóm Ravenclaw trở lại phòng ngủ chung, vẻ mặt của Roger rất bất mãn, ủ rũ ngồi trên ghế, phàn nàn về việc trận đấu bị hủy bỏ.
Mà có rất nhiều Ravenclaw trông rất khẩn trương lo lắng, bọn họ thông minh đã đoán được rất có khả năng là học viện đã có người bị tập kích.
"Tất cả học sinh phải trở về phòng sinh hoạt chung của trường đại học trước sáu giờ tối. Bất kỳ học sinh nào cũng không được rời khỏi ký túc xá sau thời gian này. Mỗi khi đi học đều có một giáo viên hộ tống. Không học sinh nào được sử dụng nhà vệ sinh mà không có giáo viên. Tất cả các khóa đào tạo và thi đấu của Quidditch đã bị hoãn lại. Không có hoạt động nào nữa sẽ được thực hiện vào buổi tối. "
Giáo sư Flitwick hét lên tuyên bố tấm da dê khẩn cấp của học viện, sau đó nói bằng một giọng nghẹt thở: "Thật không may, cô nữ lãnh đạo cấp cao của Ravenclaw, Penelop Clearwater đã gặp cuộc tập kích, vàn bị hóa đá!"
Giáo sư Flitwick vẩy cây đũa phép thuật, liền xuất hiện trong phòng ngủ của bệnh viện nơi mà Penelop đang ở đó.
Một Ravenclaw im lặng, rất nhiều tiểu phù thủy sắc mặt trắng xám và rất lo lắng.
Lần đầu tiên, Ravenclaw khôn ngoan đã không vội vàng bày tỏ ý kiến về một điều.
Mọi thứ đã rõ ràng, Hogwarts đã tấn công hết lần này đến lần khác, đầu sỏ gây chuyện rất chậm nên không thể nào bắt giữ, và trường học có khả năng đóng cửa.
Ellen ngồi trên một chiếc ghế lớn, trong đầu luôn không ngừng hiện lên cảnh Penelop nằm trên giường bệnh kia, cứng đờ và trì trệ như một tác phẩm điêu khắc.
Ellen biết rằng khi Penelop đi rửa mặt trong phòng vệ sinh đã tạo điều kiện cho thủ phạm hóa đá.
Nhưng thật không may, Ellen chính là một con rắn, mặc dù anh có thể mở vòi trong phòng tắm một mình, nhưng rõ ràng đối với một sinh viên năm thứ hai phải đối mặt với một con Xà quía mà không có bất kỳ lực lượng tương trợ nào bên ngoài thật sự quá nguy hiểm, "Harry!" Nhất định phải tìm đến Harry, vì như vậy Dumbledore sẽ cử Fox đến hỗ trợ, hơn nữa Ellen là sinh viên của Ravenclaw, cho dù chiếc mũ phân viện kia cũng không thể cầm được bảo kiếm của Gryffindor.
Trước đó, Ellen cũng cần đi đến khu rừng cấm một chuyến, anh muốn đến hỏi Gaia rõ ràng, lúc trước Dina có đề cập đến "Không chỉ là một con quái vật" cuối cùng có ý nghĩ gì.