- Xích Huyết thúc, tại sao bọn chúng lại biết thúc đã thức tỉnh?
Vũ Tôn đột nhiên quay sang Xích Huyết Hoàng nói.
- Đúng vậy. Đã bốn ngàn năm, ta thức tỉnh chưa lâu đã bị phát hiện. Rút cục là vì sao?
Xích Huyết Hoàng chau mày.
- Không cần suy nghĩ. Ở ngoài hải vực cách đây năm mươi triệu dặm có một trận pháp. Nó vừa có tác dụng ngăn trở tu sĩ đột phá Võ Hoàng, còn có tác dụng phát hiện kẻ địch.
Quang minh chí tôn giải đáp luôn thắc mắc của Vũ Tôn cùng Xích Huyết Hoàng.
- Thì ra là thế. Thảo nào bốn ngàn năm nay không ai có thể đột phá thành Hoàng. Ra là do bọn chúng ban tặng.
Vũ Tôn bừng tỉnh. Kết hợp với lịch sử mấy ngàn năm gần đây hắn dễ dàng đưa ra kết luận.
- Lại có cả chuyện đó nữa. Thật thâm độc. Không biết ngươi có nên tự hào vì được mấy tên Thánh Tôn đó coi trọng vậy không nhỉ?
Quang minh chí tôn nhìn Xích Huyết Hoàng châm biếm.
- Hừ, đều là bại tướng của sư phụ ta mà thôi.
Xích Huyết Hoàng khó chịu nổi cáu lên.
- Xem ra thời gian ta ngủ say mấy vạn năm nhân tài xuất hiện không ít. Không biết có kẻ nào đủ khả năng đột phá Chí Tôn không đây.
- Hai vị thúc thúc cảm thán đủ chưa? Hiện giờ ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ ngồi không?
Vũ Tôn có chút lo lắng cho gia đình cùng bằng hữu liền hỏi.
- Hừ. Đương nhiên là không thể ngồi không rồi. Theo suy đoán của ta, chừng hai ngày nữa mấy tên nhóc kia sẽ hàng lâm. Ngươi cũng nên có chút chuẩn bị đi. Phải để chúng có đi không có về. Dám đánh chủ ý vào truyền nhân của ta há ta lại để chúng dễ chịu.
…
Ngay sáng hôm sau, Vũ Tôn không giải thích gì trực tiếp ép sáu người bọn Bảo Nhi về Nam Thiên Học Viện. Ngay cả Trương Nhược Tích cùng Vũ Thiếu Dương hắn cũng không nói gì cả, chỉ bảo có chuyện cực kì quan trọng. Tuy hồ đồ nhưng hai người cũng không ngăn cản hắn.
Trong lúc phân thân đem mọi người về học viện thì bản tôn lại tiến ra ngoài hải vực để phá bỏ cấm hoàng trận. Cấm hoàng trận chỉ có tác dụng với cường giả Võ đế muốn đột phá Võ Hoàng, còn với người đã là Võ hoàng hoặc cao hơn thì không có hạn chế. Giữ nó lại cũng vô dụng.
Đem phá hủy chẳng những xem như trực tiếp ban ân cho toàn bộ Võ Đế trên Tiềm Long Đại Lục mà còn có thể lấy một số lượng lớn nguyên liệu cấu tạo nên nó để tạo thành trận pháp mà Quang minh chí tôn muốn Vũ Tôn bố trí.
Thử hỏi Cấm Hoàng Trận uy lực có thể sừng sững hơn bốn ngàn năm không suy chuyển gì thì nó được cấu tạo khủng bố tới mức nào. Kể cả lấy Thiên địa nguyên khí tự động bổ sung thì cũng không thể xem nhẹ nó được.
Quan trọng nhất chính là Vũ Tôn muốn đem đại lượng Thiên địa nguyên khí nó thôn phệ bốn ngàn năm qua đem cho mình sử dụng. Như vậy sẽ là một con bài tẩy cực mạnh khi đối phó đám người Tinh Không Hoàng.
Liên tục phi hành kết hợp với Không gian pháp tắc hơn nửa ngày hắn cũng tới được vị trí của Cấm Hoàng Trận.
Nếu hắn không phải Võ Hoàng mà là Võ Đế trở xuống hay bất kì sinh vật nào có sinh cơ thì tuyệt đối khi tiến gần Cấm Hoàng trận ngàm dặm sẽ bị oanh thành thịt vụn.
Lục địa có tứ đại cấm địa, Hải ngoại cũng có tam đại cấm địa. Trong đó, khủng bố nhất là Hủy diệt hải vực.
Người khác không thể tiến tới nơi đó, nên mới có tên như vậy. Thực chất, Hủy diệt hải vực chính là nơi đặt Cấm Hoàng Trận.
Cấm Hoàng trận có chu vi một ngàn dặm. Cả trên không, dưới lòng đất, bốn phương, tám hướng.
Việc bay ngàn dặm lên trên không với Võ Đế là chuyện không tưởng, cho nên bốn ngàn năm qua không một ai biết Cấm Hoàng trận tồn tại.
Vũ Tôn lơ lửng ngay trước mặt Cấm Hoàng trận. Hắn không hề cảm nhận được bất kì áp lực nào của nó.
Thời gian không có nhiều nên hắn trực tiếp lao vào tâm trận.
Ngay khi vừa phi hành vào hắn đã khiếp sợ vì mức độ đậm đặc của Thiên địa nguyên khí. Ít nhất tuy mới chỉ là khu vực sát bên ngoài trận nhưng mà Nguyên khí đã gấp một ngàn lần bên trong Nam Thiên Học Viện.
Càng vào sâu hơn bên trong mức độ đậm đặc càng tăng lên rất nhiều. Đỉnh điểm ngay tại trung tâm của nó thậm chí lên tới gấp sáu ngàn lần. Như vậy có thể thấy được suốt bốn ngàn năm qua nó đã thôn phệ Nguyên khí của Tiềm Long Đại Lục kinh khủng ra sao.
Ở nơi này, thậm chí Nguyên khí đã tinh thuần tới mức kết tinh thành từng cục một, chất thành một quả núi vây xung quanh mắt trận.
Chính giữa núi Thiên địa nguyên khí kết tinh đó là một cây trụ vô cùng cao lớn, lên tới hàng ngàn trượng. Toàn thân nó lấp lánh bảy sắc rất bắt mắt. Thần niệm tràn ra, Vũ Tôn phát hiện chiều dài dưới lòng đất cũng gần bằng chiều dài bên trên.
Bốn phía dưới chân của nó có năm viên đá với năm màu sắc khác nhau, tượng trung cho Kim – Mộc – Thổ - Thủy – Hỏa ngũ hành. Nằm giữa của mỗi hai hành là một sợi xích nối chúng lại. Sợi xích này tuy không hề lớn như những sợi xích từng giữ chân Kim Ô nhưng mà vẫn đem cho Vũ Tôn cảm giác kiên cố vô cùng.
Hắn cho dù dùng toàn lực cũng không thể chặt đứt chúng được.
Ở trên cây cột trụ, cứ trăm trượng sẽ quấn một vòng xích. Chất liệu của mấy sợi xích bên trên thậm chí còn vượt cả mấy sợi xích kết trận phía dưới.
Ngay bên trong của cây cột trụ bảy màu kia Vũ Tôn lờ mờ thấy được ở bên trong đó toàn là máu. Một số lượng khổng lồ.
Thử hỏi cần bao nhiêu máu thì người ta mới có thể đem lấp kín được cả mấy ngàn trượng như vậy? Một vạn người, hay một triệu người ???
- Kẻ tạo ra Cấm Hoàng trận này quả là đủ máu lạnh. Bên trong toàn bộ là máu của Võ Đế cảnh. Ước chừng cũng phải mười triệu tên. Như vậy nếu để yên thì trận pháp này có thể duy trì được một trăm vạn năm mới bị hủy bỏ.
Quang minh chí tôn ánh mắt phát lạnh nói ra khiến Vũ Tôn tái mặt.
Mười triệu tên Võ Đế máu huyết có thể lấy ở đâu ra? Làm gì có ai ngu ngốc tự đem máu huyết của ngươi tới để lấp một cây trụ? Rõ ràng chỉ có giết để lấy mà thôi.
Giết mười triệu Võ Đế, đây là một thủ bút vô cùng khủng khiếp. Có lẽ từ khi hình thành tới giờ Tiềm Long Đại Lục còn chưa có nổi một triệu Võ đế chứ nói gì tới mười triệu người.
Tên đứng sau tất cả những trò này không phải là con người nữa, mà là Súc sinh mất rồi.
Sát khí từ trong cơ thể Vũ Tôn có chút không kìm nén được ầm ầm tuôn ra.
Danh Sách Chương: