Mục lục
Anh Mãi Là Đường Về Của Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ nghỉ hè sau kỳ thi tuyển sinh đại học kéo dài ba tháng.

Trước khi có kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học, truyện tranh "Kho lưu trữ tâm lý" của Đường Uyển đã gần hoàn thành, phong cách vẽ tinh tế đã thu hút hơn 100.000 người hâm mộ. Đồng thời, cô cũng đạt được một số danh tiếng trên mạng

Ngày càng có nhiều người tìm đến cô để hẹn gặp.

Từ việc thiết kế LOGO của công ty lúc đầu cho đến vẽ một số bức chân dung, cô đều xử lý một cách dễ dàng và dần dần tích lũy được một số khách hàng cũ. Tuy nhiên, trong thời gian học, cô chỉ nhận một số đơn đặt hàng tương đối đơn giản và cơ bản có thể hoàn thành bức vẽ trong vòng hai giờ. Giờ có thời gian, cô bắt đầu nhận một số đơn hàng lớn.

Đơn hàng lớn đầu tiên là vẽ poster minh họa cho một cuốn tiểu thuyết cổ tích, đòi hỏi sự độc đáo.

Người yêu cầu bản thảo là một người hâm mộ cuốn tiểu thuyết đó, vì vậy anh ta không thiếu tiền. Theo độ khó của sản xuất, Đường Uyển báo giá xong. Bên kia thực sự nói rằng nó rất rẻ, và những họa sĩ khác phải đòi giá gấp hai ba lần cô

Chà, có vẻ như cô đã đánh giá thấp các điều kiện thị trường hiện tại.

Theo yêu cầu của người đó, Đường Uyển đã dành hai ngày để vẽ bản thảo, sau khi hai người thảo luận, họ đã sửa đổi một số chi tiết đơn giản. Từ bản nháp đến bản nháp dòng, đến màu cuối cùng, cộng với giao tiếp với khách hàng, cô mất tổng cộng một tuần.

Người thuê rất hài lòng với bức ảnh cuối cùng đầy đã thanh toán đầy đủ số tiền một cách gọn gàng.

Giao dịch giữa hai bên đã hoàn tất.

Vào thời điểm đó, Đường Uyển không ngờ rằng vẽ tranh minh hoạ sẽ trở nên phổ biến.

Người hâm mộ đã gửi áp phích minh họa dưới dạng hình ảnh quảng cáo tới nhóm bạn bè đọc sách và các nền tảng xã hội khác nhau. Tác giả của cuốn tiểu thuyết sau khi xem nó rất thích nó, vì vậy anh ta đã bỏ tiền ra để mua bản quyền bức tranh đó từ những người hâm mộ, và muốn sử dụng nó như một bức tranh ở trang trong khi cuốn sách được xuất bản.

Tác giả cũng đã tiếp cận Đường Uyển thông qua người hâm mộ và hỏi liệu cô có thể vẽ thêm hai bức tranh về các nhân vật trong cốt truyện hay không.

Trong thời gian này hai người đều bận rộn, Từ Thiệu Châu cũng đang hoàn thành cuốn truyện mà anh đang viết dở.

Cuối tháng 7 kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học được công bố.



Thời điểm hệ thống kiểm tra điểm được mở, học sinh và phụ huynh cầm điện thoại hay ngồi trước máy tính vô cùng hồi hộp.

Sáng hôm đó, Đường Uyển bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại dồn dập.

Còn chưa mở mắt ra, cô theo bản năng vươn tay về phía tủ đầu giường bên cạnh, mò mẫm một hồi mới lấy được điện thoại di động, sau đó hé mắt nhìn ID người gọi, Đường Uyển dụi mắt ngồi dậy trên giường, chiếc chăn mỏng mà cô đang đắp trượt lên đùi cô.

Cô chống người lên giường bằng một tay, cúi xuống bơ phờ, tóc xõa xuống má.

"Giai giai..."

" Uyển chuyển! Ahhh, tớ muốn chia sẻ một tin tốt với cậu!" Giọng nói bên ngoài hơi lớn, và giọng nói tràn đầy năng lượng của Cố Giai Giai dường như xuyên thủng màng nhĩ của cô.

Đường Uyển vội vàng di chuyển điện thoại ra khỏi tai cô, vặn nhỏ âm lượng rồi liếc nhìn chàng trai đang ngủ say bên cạnh mình

Từ Thiệu Châu bị tiếng động lớn vừa rồi quấy rầy, anh hơi nhíu mày, đã ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Đây là phòng của anh ấy.

Tối hôm qua cô cầm máy tính bảng đến đây, thức khuya làm việc với anh rồi ngủ quên lúc nào không biết, anh ngủ lúc mấy giờ cô cũng không biết.

" Uyển Uyển?"

Đường Uyển tỉnh lại, đặt điện thoại lại bên tai, nhẹ nhàng nói: "Ừm, nói cho tớ biết đi"

"Đoán xem tớ được bao nhiêu điểm trong kỳ thi tuyển sinh đại học?" Cố Giai Giai hỏi xong, k thể chờ đợi để nói với cô ấy nói luôn: "Tớ được 26.4điểm!"

Đường Uyển sửng sốt.

Cô chợt nhớ ra hôm nay là ngày tra kết quả thi đại học, vì bận quá nên quên mất.

Đường Uyển mỉm cười, chân thành chúc phúc cho cô, "Giai Giai, chúc mừng."

Đang thấp giọng nói chuyện với Cố Giai Giai, Đường Uyển vén chăn muốn xuống giường. Cô muốn đến phòng khách để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Từ Thiệu Châu

Chỉ là cô vừa động một chân, liền có một vòng tay ôm lấy eo.

Anh không biết từ lúc nào đã nghiêng người, giống như một con mèo lớn nhớp nháp, hai tay ôm lấy eo cô miễn cưỡng mở đôi mắt đẹp ra, tựa đầu vào lòng cô, vô cùng bá đạo không muốn buông cô ra.

Đường Uyển hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của anh

Từ Thiệu Châu thoải mái nhắm mắt lại.

Cuộc gọi vẫn đang diễn ra.



Cố Giai Giai hỏi cô có phải đang kiểm tra điểm của mình không.

Đường Uyển thanh âm trầm thấp: "Không có, tớ vừa mới ngủ dậy."

“ Vậy xem xong nhớ chia sẻ với tớ, tớ thật sự rất tò mò về điểm của cậu và Từ Thiệu Châu.",

“ Cậu biết năm nay thủ khoa tỉnh là ai không?" Cố Giai Giai ngữ khí kích động, hiển nhiên cô ấy đã biết trước nhưng vẫn cố giữ bí mật.

Đường Uyển nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Anh họ của cậu.”

“Làm sao cậu biết?”

“Đoán ra.”

“Vậy là cậu đoán đúng rồi, anh ấy thi được 29.8 điểm!..."

Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, Đường Uyển hoàn toàn tỉnh táo.

Lúc đó đã hơn chín giờ.

Cô nghiêng người về phía chàng trai đang gối đầu trên đùi mình, thong thả đánh thức cậu dậy: “A Châu, dậy ăn sáng đi.”

“Không,”anh thì thầm bằng giọng khàn khàn, có chút cố chấp.

Cô đưa tay ra kéo tai anh. Hai giây sau, anh giơ tay nắm lấy cổ tay cô.

Từ Thiệu Châu khẽ cau mày, không hài lòng lắc đầu, đưa tay đang ôm eo cô đặt lên vai, nhẹ nhàng đẩy cô ngã nằm xuống giường, sau đó giơ một chân đè lên hai chân cô, những ngón tay thon dài luồn vào trong ngón tay cô, dính chặt cô.

" Uyển Uyển, ngủ với anh một lát..." Người đêm qua thức đến bốn giờ tối tựa đầu vào vai cô, làm nũng....

Cô hơi đỏ mặt.

Nhìn trần nhà chớp chớp mắt, cô dùng chút tập trung để chống lại sự điệu đà của anh, lấy giọng thương lượng nói: “Ăn sáng xong chúng ta ngủ tiếp nhé?”

“ Không.”

Từ Thiệu Châu nhắm mắt lại trong lòng phản đối một cách yếu ớt.

Đường Uyển thở dài.

Anh không những bị mất ngủ, mà còn khó ngủ dậy nữa.



Có vẻ như vẫn còn một mẹo để đánh thức anh. Đường Uyển liếm môi và quay sang hôn anh.

Măm phút sau.

Một người nào đó không chỉ sảng khoái về mặt tinh thần, mà còn ở một nơi khác.

Đốt lửa xong, Đường Uyển xoay người xuống giường, che mặt trốn vào phòng tắm.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ, ăn sáng đơn giản, hai người bắt đầu đăng nhập vào hệ thống tính điểm thi đại học.

Đường Uyển hơi lo lắng, mắt dán vào màn hình máy tính. Khi anh ấy nhấp vào "Xác nhận", giao diện thay đổi nhanh chóng, hiển thị thông tin ứng viên và kết quả thi tuyển sinh đại học của anh ấy.

28.5 điểm nhìn thấy điểm số này, Từ Thiệu Châu thở phào nhẹ nhõm, những ngón tay cầm con chuột của anh buông lỏng một chút.

Đường Uyển vui vẻ ôm lấy anh, “A Châu, anh thật lợi hại!”

Từ Thiệu Châu khóe miệng nhếch lên.

Bước tiếp theo là điểm Đường Uyển

29.4 điểm.

Cao hơn cô mong đợi.

Hai ngày sau khi có kết quả, đã đến lúc sửa lại nguyện vọng.

Từ Thiệu Châu ban đầu muốn đăng ký vào Khoa tiếng Văn của Đại học Nam Kinh nhưng sau đó phát hiện ra rằng chuyên ngành này không nhận sinh viên học tự nhiên.

Điều này hơi xấu hổ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK