• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17: Đắm chìm.






Sở Nhược bị hôn đến mức choáng váng, hai má đỏ ửng, Hòe nhân lúc này cởi sạch quần áo của cô, để lộ thân thể xinh đẹp ra trước mắt.


“Đừng mà….” Sự kháng cự của Sở Nhược rõ ràng là vô lực, giống như tiếng rên rỉ của một chú mèo con. Trong hai mắt mang theo nước mắt, cả người thoạt nhìn bất lực lại mù mịt, môi cô vừa đỏ vừa sưng, nhìn dáng vẻ đáng thương giống như từng bị hung hăng chà đạp qua.


“Đừng thế nào?” Hòe cười hỏi.


Sở Nhược tức giận hét, “Đừng có chạm vào tôi!” Hai chân cô khép lại thật chặt.


“Chạm chỗ nào? Là chỗ này…” Ngón tay đeo găng tay màu trắng của Hòe chạm lên đầu vú của cô, “Hay là chỗ này?” Đầu ngón tay của anh đi dần xuống dưới, tầm mắt của Sở Nhược cũng chuyển động theo đó, đầu ngón tay lướt qua phần bụng, rốn, chuyển đến nơi hoa viên bí mật của cô. Dù cho hai chân cô khép chặt, Hòe vẫn cứng rắn tách mở hai đùi cô, để lộ ra nơi riêng tư của cô.


Hòe nhìn kỹ nơi tư mật của cô, trên hoa huyệt của Sở Nhược có lông mao thưa thớt, âm môi non nớt khép lại thật chặt, ngón tay của anh di chuyển phía trên đó, quanh quẩn nơi lối vào của hoa huyệt, giống như muốn cắm vào, lại giống như muốn rời đi, nhìn chằm chằm những cảnh này thật sự quá giày vò thần kinh của Sở Nhược.


“Cầu xin anh….” Trong mắt của Sở Nhược lấp lánh ánh nước, lông mi hơi run rẩy, đồng tử dao động, vô cùng bất lực.


Đôi mắt của Hòe đầy xảo quyệt.


“Cầu xin cái gì?”


“Đừng cắm vào.”


Sở Nhược vừa dứt câu, ngón tay của Hòe lập tức cắm vào trong, cả tay lẫn găng tay, ngón giữa thon dài cắm hết vào trong, luật động tới lui nơi non mịn ấy.


“A!” Vùng bụng của Sở Nhược ưỡn lên, đường hành lang bị vật lạ xâm nhập, tiểu huyệt co rút mãnh liệt.


Đầu ngón tay di chuyển ở bên trong, Hòe trêu đùa nói: “Đại tiểu thư, tiểu huyệt cắn ngón tay của anh thật chặt, nước cũng trào ra rất nhiều, găng tay đã bị thấm ướt cả rồi, đúng thật là tiểu huyệt tham lam. Hay là cho em thêm một ngón nữa nhé?”


Chữ “không” Sở Nhược còn chưa kịp nói ra, Hòe đã lại nhét thêm một ngón vào trong, cô rên rỉ một tiếng, trên vầng trán trắng nõn xuất hiện lớp mồ hôi mỏng.


“Đi!” Sở Nhược bất an mấp máy môi, thân thể uốn éo, rất không quen có vật lạ đi vào nơi riêng tư.


“Hửm!?” Hòe lại nhét thêm một ngón vào, đây là ngón thứ ba rồi, ngón tay của anh nhẹ nhàng chơi đùa vách thịt, khiến cô run lẩy bẩy, bất lực nhìn anh xâm lược mình.


Ngón tay của Hòe bắt đầu trở nên rục rịch, chậm rãi cắm rút mị huyệt của cô, găng tay màu trắng chìm trong mị thịt, chất dịch óng ánh dính đẫm trên găng tay, nhuộm lên một màu dâm mỹ. Ba ngón tay của Hòe chậm rãi cắm rút, một ngón tay khác vân vê hoa hạch mẫn cảm của cô, hai phe công kích, khiến cô nức nở bật khóc, âm thanh thật sự khiến người ta xót thương.


“Ngoan!” Hòe nhỏ giọng an ủi cô, đặt một nụ hôn lên cánh môi cô.


Ánh mắt của Hòe dịu dàng như ánh trăng, lòng đầy tình ý nhìn cô chăm chăm.


Sở Nhược nhắm mắt lại, không muốn nhìn vào mắt anh. Rõ ràng anh làm chuyện quá đáng với cô, nhưng tại sao lại muốn nhìn cô như thế.


Sự chú ý của Sở Nhược lập tức bị kéo về lại, ngón tay tàn sát trong hoa huyệt của cô, cắm rút với một tốc độ nhất định, còn chậm rãi tăng nhanh tốc độ, mỗi khi ngón tay của Hòe rút ra, mật dịch sẽ theo đó phun ra ngoài. Thân thể của Sở Nhược bắt đầu nóng lên, toàn thân giống như sắp tan chảy, thần kinh nhạy cảm toàn bộ đều gom gọn lại một chỗ, cô muốn vùng vẫy, nhưng không còn sức vùng vẫy. Cô chỉ có thể run rẩy trong bất lực, quyến rũ kêu rên, tiếp nhận mọi thứ mà anh mang lại.


“Hu hu…” Sở Nhược muốn khép chặt hai đùi, chợt bị thân thể của anh tách ra, khiến cô chỉ có thể duy trì tư thế xấu hổ, hai chân dang rộng thế này.


Nương theo hoa mật càng phun càng nhiều, thân thể của cô cũng càng lúc càng nóng, muốn chống cự cũng không chống cự được, giống như một người bị buộc đi đến đường cùng. Hòe cúi đầu xuống, liếm láp khu vực chính giữa hai đùi của Sở Nhược, câu hết chất dịch còn sót lại vào trong miệng.


Nước mắt hệt như lưu ly, quyến rũ trào dâng, đặc biệt là tư thế trêu người ấy, càng khiến trái tim người ta điên cuồng đập loạn.


Đầu lưỡi của Hòe men theo đường nét bắp đùi, động tác dịu dàng chậm rãi, mơn trớn da thịt của cô, tốc độ ngón tay cắm rút càng lúc càng nhanh, tiếng nước òm ọp òm ọp khuấy động thần kinh của cô, tiểu huyệt vừa tê dại vừa nóng bỏng, toàn bộ thân thể đều căng chặt.


Khi đầu lưỡi của Hòe chạm đến tiểu huyệt của Sở Nhược, đầu óc của Sở Nhược trống không một mảnh, đầu lưỡi linh hoạt quét qua mỗi một nơi mị thịt của cô, liếm lên nhụy thịt của cô, nhẹ nhàng hút mút, hai ngón tay của Hòe tách mở mị thịt của cô, đầu lưỡi không ngừng cắm sâu vào bên trong.


Bắp đùi của Sở Nhược đang run rẩy, mị thịt màu hồng nhạt cũng run rẩy từng nhịp, dâm dịch tựa như dòng nước, không ngừng chảy ra từ trong mị huyệt, tình dục dâng cao tựa như dây leo trói buộc lấy cô, muốn chạy cũng chạy không được.


Sở Nhược bắt đầu cầu xin, đôi mắt đen láy đầm đìa nước mắt, “Cầu xin anh đấy…”


Hòe câu lên một nụ cười nguy hiểm, “Cầu xin anh điều gì?”


Dâm thủy anh vừa mới hút, chảy ra từ khóe miệng của Hòe, hình thành một cảnh tượng dâm loạn.


Mạch suy nghĩ của Sở Nhược hỗn loạn, nhịp tim tăng nhanh, vứt bỏ lòng tự tôn cầu xin nói: “Buông tha cho tôi, tôi sắp không ổn rồi.”


Tầm mắt của Hòe rơi trên bầu vú của cô, hung hăng nhéo lấy nụ hồng của cô, “Chỗ nào không ổn?”


Sở Nhược rên lên một tiếng, phóng đãng uốn éo hông, “A!”


Hoa huyệt của cô co rút càng thêm dùng sức, ngón tay cua Hòe lại lần nữa cắm sâu vào, động tác lần này càng thêm càn rỡ, thủ pháp tà ác lại tỉ mỉ, khuấy đảo mị huyệt của cô, đôi mắt đen láy mê hoặc khoá chặt cô.


“Hu hu…” Sở Nhược rên rỉ, “Đừng mà…..”


“Rốt cuộc em kêu đừng cái gì?”


“Đừng trêu đùa tôi nữa, sắp không ổn rồi….” Đáy mắt của Sở Nhược đầy vẻ bất lực.


“Trêu đùa ở đâu nào?” Hòe cúi đầu ngậm lấy đầu vú của cô, đầu lưỡi vẻ một vòng tròn, dùng đầu lưỡi khẩy khẩy đầu vú, ngón tay còn tăng tốc ra vào trong tiểu huyệt của cô.


Sở Nhược ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng, cắn lấy môi dưới, ra sức khống chế bản thân.


Ngón tay của Hòe chọc vào một nơi nhô lên trong mị thịt của cô, một dòng điện lưu tê dại chạy dọc khắp toàn thân, thần kinh nhất thời lỏng lẻo, lượng lớn mật dịch chảy ào ra.


Màu mắt của Sở Nhược mơ màng, khóe miệng mang theo nước bọt, cơ thể màu trắng nõn nhuộm lên một màu đỏ nhạt, mị huyệt mấp máy cao trào, dâm dịch từ trong khe nhỏ chảy ra dính lên âm mao.


Hòe vén những sợi tóc lòa xòa của Sở Nhược ra sau tai, lắc đầu khẽ than, “Đại tiểu thư, em làm ướt hết ga giường rồi, bây giờ phải làm sao mới tốt đây? Đây là phòng y tế của trường học đấy.”


Sau lần này, họ cũng đã mở ra cánh cửa cấm kỵ.


Đêm đến, Hòe sẽ dùng các kiểu thủ pháp tà ác chơi đùa cô, ngón tay và đầu lưỡi của anh sẽ rất tà ác trêu đùa khắp toàn thân cô, khiến cô quyến rũ kêu rên, phát cuồng, anh sẽ không ngừng dẫn dắt cô bước vào vòng xoáy của dục vọng, khiến cô khóc lóc cầu xin anh, trêu đùa cả đêm, khiến cổ họng cô khàn đặc.


Mỗi khi cô sắp bước vào giai đoạn cao trào, Hòe sẽ lập tức dừng tay, không đưa cô đến cao trào, khiến cô nếm trải tư vị dục cầu bất mãn.


Hòe sẽ ôm cô vào phòng tắm, dùng khăn bông mềm mại cẩn thận lau chùi cơ thể cho cô, hành động vừa dịu dàng vừa tinh tế, giống như vừa hoàn thành một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại, rồi mặc cho cô một bộ quần áo.


Sở Nhược không hiểu rốt cuộc anh muốn làm cái gì, tại sao lần nào cũng ức hiếp cô, rồi lại qua loa kết thúc.


So với nỗi lo lắng và bất an của cô, Hòe thoạt nhìn tương đối tự kiêu bình tĩnh. Mỗi khi cô nhìn vào đôi mắt đen láy sâu không thể lường ấy, cô sẽ hoàn toàn nhìn không thấu anh đang nghĩ gì.


Sau này, Sở Nhược mới hiểu, anh là cố ý. Hòe đang câu dẫn ham muốn của cô, nuôi ham muốn của cô trở nên lớn hơn, dẫn dụ cô cầu xin anh.


Hòe không còn trói tay cô nữa, anh biết kỹ thuật của anh đủ để khiến cô trầm luân. Dưới sự mơn trớn của anh Sở Nhược bắt đầu cầu xin, khóc lóc, Hòe hoàn toàn bỏ ngoài tai, đôi mắt ấy trầm tĩnh giống như anh chỉ là một khán giả đứng xem, Sở Nhược không cam tâm, không muốn chỉ có mình cô bị dục vọng thiêu đốt đến điên cuồng, vì thế cô hung hăng cắn lên môi anh, động tác thô lỗ, cố tình muốn giày vò anh.


Khoảnh khắc ấy bọn họ đều dại ra, Hòe bật cười, đảo khách thành chủ, hôn cô đến mức choáng váng, giống một vị kỵ sĩ thành kính hôn lên mu bàn tay của cô, nhưng cũng giống như một tên ác ma dẫn dắt cô đắm chìm trong cao trào.








Chương 18: Báo thù.


Sở Nhược nằm trên giường, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng, tâm trạng ngổn ngang.


Cửa bị gõ nhẹ vài cái, Sở Nhược nói một tiếng mời vào, Hòe mới đẩy cửa bước vào.


Hòe đi đến bên giường, gập người xuống, nhỏ giọng dò hỏi, “Đại tiểu thư, đây là trà an thần của em. Cho hỏi em muốn uống ngay bây giờ, hay là đợi lát nữa hẵng uống?”


Sở Nhược ngồi dậy, lườm anh một cái, “Đặt xuống đó trước đi.”


Hòe đặt ly trà trên tủ đầu giường, khe khẽ gập người, “Vậy tôi lui xuống trước đây.”


Sở Nhược gọi anh lại, “Đợi một chút, hôm nay không làm sao?”


“Đại tiểu thư, hy vọng làm cái gì?”


“Chính là…..” Sở Nhược khó mà nói ra, nhưng vì kế hoạch cô dứt khoát liều chí, “Hòe, anh qua đây!”


Hòe không hỏi lý do, chỉ nghe theo lệnh của cô đi qua đó.


Sở Nhược tiếp tục ra lệnh cho anh, “Anh quỳ xuống đây.” Hòe thật sự làm theo.


Sở Nhược túm lấy cà vạt của Hòe, kéo anh đến bên cạnh cô, môi dán lên. Sở Nhược nhắm chặt hai mắt, xem ra đã hạ quyết tâm rất lớn.


Hòe mang theo ý cười, “Đại tiểu thư, sao lại đột nhiên chủ động thế này?”


Sở Nhược âm thầm chế giễu, “Trước giờ không phải đều do anh chủ động, tôi luôn ở thế bị động sao?”


“Cho nên em muốn thay đổi lập trường?”


Sở Nhược nhướng mày hỏi lại, “Nếu như tôi nói phải, anh sẽ làm thế nào?”


Đôi mắt sáng ngời của Hòe trào ra tia ấm áp, nét vui mừng không chút che giấu, “Đương nhiên là ngoan ngoãn phối hợp, không dám phản kháng.”


Sở Nhược rời khỏi giường, mạnh mẽ đẩy ngã anh, “Tốt, vậy anh nằm xuống giường cho tôi.”


Tóc mái của Hòe che đậy gương mặt của anh, “Đại tiểu thư thật là gấp gáp.”


“Đừng lắm lời! Giơ hai tay lên, đừng động đậy.” Sở Nhược giống như một cô nàng ác bá, trói chặt hai tay của Hòe, thắt một nút chết, vì sợ anh giãy ra nên còn quấn thêm mấy vòng thật chặt nữa.


“Tiếp đến thì sao? Đại tiểu thư.” Đôi mắt khiếp đảm tâm hồn của Hòe nhìn cô chăm chú, khiến trái tim cô hoảng loạn.


“Anh cứ duy trì như thế này đi! Đừng động đậy.” Động tác của Sở Nhược thô lỗ lột sạch quần của Hòe và cởi luôn cả áo trên của Hòe, đến cả quần lót cô cũng không buông tha, chính là muốn khiến anh không còn mảnh vải.


Nhìn thấy hung khí thô to của anh đã mạnh mẽ đứng lên, Sở Nhược không khỏi hít sâu một hơi.


Ngay lập tức Sở Nhược giả vờ bày ra một dáng vẻ bình thản ung dung, cười lạnh nói, “Chỉ mới có thế mà anh đã hưng phấn rồi à? Đúng thật là dâm đãng.” Cô cố tình làm cho anh nhục nhã, không muốn để anh sống dễ chịu.


Hòe cụp mắt cười nhạt, “Nhìn thấy gương mặt của đại tiểu thư, tôi đây rất khó khống chế bản năng của phái nam.”


Vốn dĩ muốn sỉ nhục anh, ai ngờ bị anh trêu ngược lại, Sở Nhược hung hăng nghẹn một hơi.


Sở Nhược khinh thường hừ một tiếng, cầm điện thoại lên, chụp cho Hòe rất nhiều ảnh đẹp, đương nhiên còn zoom cận cự vật của anh, chụp xong cô lập tức lưu vào Icloud, sao lưu lại đề phòng bất trắc.


“Nếu như anh dám làm gì tôi nữa, tôi sẽ đăng hết những tấm hình này của anh ra ngoài.”


Hòe nhướng mày, không xem trọng, “Đại tiểu thư, đây là vi phạm pháp luật đấy.”


“Cho nên?” Anh còn mặt mũi nói, anh cũng làm rất nhiều chuyện vi phạm pháp luật đấy.


“Nhưng mà đại tiểu thư này, xin cô không cần lo lắng, tôi sẽ không kiện em đâu.”


Đây quả thật là vừa ăn cướp vừa la làng, rõ ràng bây giờ anh mới là người yếu thế, vậy mà dám dùng giọng điệu này để nói chuyện!


Thù mới cộng thêm hận cũ, Sở Nhược thật sự tức giận không thôi, nắm lấy vật cứng của anh mạnh mẽ siết chặt, uy hiếp nói: “Điểm yếu của anh đang ở trong tay tôi, anh nên an phận một chút.”


Hòe hít sâu một hơi nặng nề, ánh mắt se lạnh lọt vào trái tim cô, khiến sống lưng cô lạnh buốt, thật sự muốn trốn chạy.


Hòe phục hồi sắc mặt lễ độ, “Tôi trước giờ luôn rất an phận.”


Mới lạ.


“Chiếc giường này nhường cho anh ngủ, tôi đi chỗ khác ngủ.” Nếu đã đạt được mục đích, Sở Nhược đã chịu đủ cảm giác ở cùng với Hòe rồi.


Sở Nhược chưa đi được mấy bước, cánh tay của cô đã bị nắm lấy, Sở Nhược quay đầu lại, không biết từ khi nào Hòe đã giãy khỏi dây trói.


Khi nãy cô thắt nút chết mà, sao anh thoát ra được thế?


Sở Nhược kinh ngạc, “Từ khi nào mà anh….?”


“Đại tiểu thư câu dẫn tôi xong thì muốn đi sao? Đúng thật là không có trách nhiệm gì cả.” Hòe trách móc nói.


“Tôi mới không có câu dẫn anh. Anh đừng có quên, điểm yếu của anh đang nằm trong tay tôi.” Sở Nhược lấy điện thoại ra huơ huơ trước mặt, thân thể lại lùi từng bước về sau.


“Những tấm ảnh kia đại tiểu thư cứ việc phát tán.” Hòe lộ ra vẻ không để tâm.


“Anh nói cái gì?” Giọng nói của Sở Nhược kéo cao, lông mày nhíu thành một đoàn.


“Tôi không để tâm mấy bức ảnh kia đâu. So với ảnh chụp, tôi càng để ý việc đại tiểu thư em vậy mà dám gợi lên dục vọng của tôi, em định an ủi tôi thế nào?” Hòe nắm lấy tay cô, mày kiếm nhướng lên, nhìn thẳng vào mắt cô.


Sở Nhược trợn trắng mắt, “Anh tự mình giải quyết đi.”


Hòe lắc lắc đầu, “Cái này không được. Ai bày ra thì nên để người đó đến giải quyết, không phải sao? Chẳng lẽ đại tiểu thư là người không chịu trách nhiệm sao?”


“Tôi…..” Sở Nhược bị nói cho cứng họng.


Sau đó, dưới sự nửa uy hiếp nửa ép buộc, Sở Nhược bị buộc dùng tay luật động lên xuống trên gậy thịt của Hòe một hồi lâu, loại cảm nhận cứng rắn nóng bỏng ấy, đặc biệt là ánh mắt của anh khi đó, ánh mắt rời rạc, đầy quyến rũ, đến tận bây giờ cô vẫn khó mà quên được.


Đêm đó tay của cô mỏi muốn chết, đợi hôm sau lúc cô muốn phát tán ảnh khỏa thân của Hòe, chợt phát hiện ảnh trong Icloud toàn bộ đều mất hết rồi, bao gồm cả số ảnh trong album điện thoại của cô.


Cô tức giận bừng bừng đi chất vấn, “Hòe có phải là anh đã hack tài khoản của tôi không?”


Hòe buông công việc trong tay xuống, “Đại tiểu thư, mật mã của em vẫn là không nên dùng tên kèm với ngày sinh nhật, như thế rất dễ bị trộm đấy.”


Sở Nhược há miệng rồi lại ngậm miệng, hít sâu một hơi, mới thốt ra một câu, “Tôi muốn đi tố cáo anh.”


“Tố cáo tôi vì điều gì?”


“Anh…..” Nếu như tố cáo anh, cô cũng phải nói ra chuyện cô chụp ảnh anh khỏa thân, hơn nữa cô cũng không có chứng cứ tố Hòe làm thế.


“Thôi bỏ đi!” Chần chừ hồi lâu, Sở Nhược cũng chỉ đành làm thế.


Lần đầu tiên quyết đấu với Hòe, cô thua đến triệt để.


Vì thế, kế hoạch lần thứ hai nhất định phải tỉ mỉ hơn mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK