Nhưng Du Phức Nghi là người xuyên qua lại là lần đầu trải qua chuyện này, người lại chết ở trước mặt mình, khiến nàng có cảm giác bi thương.
Sáng sớm đã buồn bực, Thường mỹ nhân còn ở bên tai nàng ca tụng công đức của thái hậu:
- Chuyện của Lệ phi muội muội các ngươi đều nghe nói đi? Ai, hàng năm nhẹ nhàng, sau này ngày còn dài, chỉ là một chút bệnh nhẹ mà thôi, trong cung dược liệu không ít, chậm rãi điều dưỡng là sẽ khỏe lại, ai ngờ nàng lại tự chui vào ngõ cụt...
- Đúng vậy, thần thiếp còn nghĩ hôm nay sẽ đi thăm nàng, không ngờ người đã không còn.
Trương tiệp dư cũng giơ khăn, kỹ thuật diễn vụng về lau đôi mắt, lại quay đầu nhìn về phía Du Phức Nghi, ầm ầm ĩ ĩ nói:
- Nghe nói lúc nàng đâm đầu xuống nước, Đức phi tỷ tỷ đang cùng hoàng thượng du hồ ngắm sen, vậy mà tỷ tỷ không bị dọa? Cũng may tỷ tỷ là người gan lớn, vẫn bình thường không có việc gì, nếu đổi lại là muội, chỉ sợ lúc này còn nằm ở trên giường uống canh an thần.
Miễn cho Tư Mã Duệ chạy tới Trường Xuân Cung đòi uống, vì thế cười nói:
- Nghe nói tỷ tỷ cũng thích uống nước ép dưa hấu, lúc trước ta tình cờ có được phương thức, kêu hạ nhân làm thử, ai ngờ ngoài ý muốn lại có được mỹ vị, không biết tỷ tỷ có hứng thú hay không? Nếu có, chút nữa ta sai người đem phương thức đưa qua.
Du Phức Nghi vội nói:
- Lúc trước thần thiếp ở Ngự Thiện Phòng làm cung nữ nhóm lửa mấy năm, cũng chỉ biết làm mấy món điểm tâm, tài nghệ cũng không được tốt, thần thiếp còn chưa nhận biết được nhiều mặt chữ, sao có thể biết cái gì mà cầm kỳ thi họa thi từ ca phú?
Lúc trước nhị công chúa bị nhiễm phong hàn bệnh nặng một hồi, thân mẫu Tống tài tử vội vàng chăm sóc nàng, không có thời gian đến thỉnh an hoàng hậu.
Lúc này là lần đầu tiên Du Phức Nghi nhìn thấy nàng, cũng lĩnh giáo bản lĩnh bắt cầu tạt lửa:
Sắc mặt Tống tài tử tối thui, vội nhìn Vương hoàng hậu, Vương hoàng hậu nhanh chóng xua tay nói:
- Ngươi trở về đi, bổn cung lập tức sai người đi Thái Y Viện thỉnh thái y.
Vương hoàng hậu gật đầu nói:
- Phúc Tần muội muội nói không sai, bổn cung cũng nghĩ như vậy, chỉ là sắp đến yến thọ của thái hậu, làm vậy có chút không may mắn, vẫn là chờ qua yến thọ, rồi hãy làm việc này.
Phúc Tần lo lắng đại hoàng tử sẽ bị Lệ phi mang theo làm đồng nam, cho nên mới chủ động nói ra chuyện này, thấy Vương hoàng hậu đồng ý, mục đích đã đạt được, vội khen nói:
- Vẫn là nương nương nghĩ chu đáo.
Lúc Phúc Tần nói đến hồng y cùng lệ quỷ, Du Phức Nghi nhìn quanh điện, đáng tiếc không một người nào lộ ra thần sắc sợ hãi.
Nàng quá ngây thơ rồi, đều là ảnh hậu kỹ thuật diễn xuất chúng, sao có thể để nàng nhìn ra biểu tình mà phán đoán ra ai là hung thủ?